Thằng nhà quê tham vọng như tao nếu chục năm trước mà biết được những đạo lí này thì bây giờ đâu đến nỗi.
Lúc rời đi, tao cũng nghĩ mình sẽ làm nên chuyện, sẽ kiếm thật nhiều tiền, sống một cuộc đời xứng đáng với ước mơ ngày bé. Nhưng thành phố không dịu dàng như mơ. Nơi ấy đông người - nhưng ai cũng vội. Đèn ở đó sáng - nhưng lòng mình nhiều khi tối. Mình chạy theo những deadline, những buổi họp, nhưng mối quan hệ xã giao ... đến mức quên mất mình từng thích gì, từng yêu gì. Rồi một ngày, khi mỏi mệt, lại quay về quê - nơi từng nghĩ sẽ bỏ lại mãi mãi.
Chính tao, đứa trẻ nông thôn đi tìm vinh quang nơi đô thị nhưng lại lạc mất mình, rồi lại phải tìm chính mình ở nơi quê nhà vắng bóng. Tìm thấy lại mình giữa cánh đồng, giữa tiếng gà trưa, giữa con đường đất đỏ quen tên. Cũng có người, vẫn chưa về Vẫn còn mắc kẹt giữa những toà nhà cao tầng, nơi mỗi đêm chỉ nghe tiếng xe chứ không còn nghe được tiếng lòng mình....