Chuyện khi đi rừng

vuongtrungdung123

Phó thường dân
Trước tao dc đọc mấy mẩu chuyện của mấy ông đi rừng kể , đại loại là vào rừng k dc gọi tên nhau, rồi ko được bẻ lung tung cây lạ.. Nói chung li kỳ. Nhân vụ thằng cha bị tèo ở cúc phương, có thằng nào đã chứng kiến hoặc nghe kể về chuyện đi rừng kể t nghe với
 
Đúng là đi rừng thì ko gọi tên nhau
Vì nhiều con thú biết nói tiếng người đó , vd như con sáo con két chẳng hạn ... Nên đi rừng mà gọi tên nhau thì thú rừng nó nghe dc xong nó gọi tên , người bị gọi tên tưởng bạn đồng hành đi rừng gọi nên di chuyển ... Và kết cục thường là tệ :)
 
Đi rừng thì đéo được đi 1 mình. Ít nhất phải theo nhóm 4-5 người. Khi lạc đường thì đợi trời hửng sáng mà chạy theo hướng mặt trời mọc và ngược hướng mặt trời ngụp nếu như đéo có la bàn. Vận dụng kỹ năng sinh tồn, kể cả ăn cây dại và côn trùng.
 
Trước tao dc đọc mấy mẩu chuyện của mấy ông đi rừng kể , đại loại là vào rừng k dc gọi tên nhau, rồi ko được bẻ lung tung cây lạ.. Nói chung li kỳ. Nhân vụ thằng cha bị tèo ở cúc phương, có thằng nào đã chứng kiến hoặc nghe kể về chuyện đi rừng kể t nghe với
Ngày xưa rừng còn nhiều, hổ báo cáo chồn... cũng lắm thì đi rừng là sự mạo hiểm sống chết 50/50, các cụ đúc kết mấy cái cấm kỵ đấy một phần từ kinh nghiệm thực tế, phần cũng ý nghĩa kiểu vỗ yên tâm lý, còn làm nghề đéo nào chả có vài thứ cấm kỵ, đến như mấy ông thợ xây còn có nữa là.
Nhưng thực tế nó cũng là kỹ năng sinh tồn nơi hoang dã cả đấy:
- Không được gọi tên thật của nhau: tránh gây nhầm lẫn vì trong rừng rậm, âm thanh truyền đi rất khác, dễ có tiếng vọng. Việc la hét, gọi tên nhau có thể làm người khác khó xác định phương hướng chính xác, dễ dẫn đến lạc nhau hơn. Chưa kể tiếng la hét lớn có thể thu hút sự chú ý của các loài thú dữ. Hay ngày xưa có dân đi rừng tìm trầm, trầm nó quý như vàng thành ra cạnh tranh cũng khốc liệt vl. Cứ oang oang cái mồm lộ vị trí, gặp thằng rắp tâm hại người khác đéo gì mời anh xơi... Rồi thì như ở trên có tml đã nói thì một số loài chim, vượn có khả năng nhại lại tiếng người. Nếu chúng nhại lại tiếng gọi, người đi rừng có thể bị đánh lừa phương hướng và đi lạc sâu hơn. Thay vì gọi tên, người đi rừng kinh nghiệm thường quy ước riêng với nhau trước bằng ký hiệu âm thanh, vd tiếng huýt sáo hay cái đéo gì đấy đặc biệt...
- Không được bẻ cành, hái cây lạ: vì rừng có nhiều loài thực vật, trong đó có loại cây chứa độc tố. Cây "lạ" là những cây mà m đéo biết rõ, cứ bẻ cành vặt lá lung tung đi, chả may lại dính nhựa cây nào đấy gây dị ứng da kiểu ngứa, bỏng rát (như cây sơn) thì ăn lồng, vô phúc đéo biết lại đưa lên miệng mấy cái như thể loại lá ngón thì thôi, xin chúc mừng. Đã thế vừa đi vừa ngứa ngáy tay chân đá cành, xáo động cây cối lại đánh động mấy cái thể loại côn trùng rắn rết kiểu ong bắp cày, kiến lửa... nữa thì bố của ăn hại...

Còn vụ thằng kỹ sư bị tèo ở Cúc Phương t nghe nói có thể do thằng này không quen thuộc địa hình, cái động đấy cửa ra hình chữ V, địa thế lại thấp nên nó tối. Trong khi chỗ thằng này ngã là phía "Cổng trời" lại hướng sáng, thành ra nhầm lẫn đi lạc...
 
Trước tao dc đọc mấy mẩu chuyện của mấy ông đi rừng kể , đại loại là vào rừng k dc gọi tên nhau, rồi ko được bẻ lung tung cây lạ.. Nói chung li kỳ. Nhân vụ thằng cha bị tèo ở cúc phương, có thằng nào đã chứng kiến hoặc nghe kể về chuyện đi rừng kể t nghe với
Nói to trong rừng có khả năng làm mấy con Lồn săn mồi nó định vị được vị trí mày.
Bẻ cây thì khả năng nhiều cây có độc, hoặc trên cây có mấy con Lồn độc vật như rắn, rết.

Tóm lại tốt nhất là đừng vào rừng làm chi :go:
 
Đúng là đi rừng thì ko gọi tên nhau
Vì nhiều con thú biết nói tiếng người đó , vd như con sáo con két chẳng hạn ... Nên đi rừng mà gọi tên nhau thì thú rừng nó nghe dc xong nó gọi tên , người bị gọi tên tưởng bạn đồng hành đi rừng gọi nên di chuyển ... Và kết cục thường là tệ :)
Sai, thú rừng khác đã đã đéo sao, vấn đề là hổ ấy, nó nhái đc đến 80% cực kỳ giống giọng người, nó bắt chước được người gọi bình ơi, an ơi rồi dụ ra chỗ nó nấp để thịt, ngoài ra hổ còn giả được cả tiếng hươu nai và nhiều con nữa
 
Ngày xưa rừng còn nhiều, hổ báo cáo chồn... cũng lắm thì đi rừng là sự mạo hiểm sống chết 50/50, các cụ đúc kết mấy cái cấm kỵ đấy một phần từ kinh nghiệm thực tế, phần cũng ý nghĩa kiểu vỗ yên tâm lý, còn làm nghề đéo nào chả có vài thứ cấm kỵ, đến như mấy ông thợ xây còn có nữa là.
Nhưng thực tế nó cũng là kỹ năng sinh tồn nơi hoang dã cả đấy:
- Không được gọi tên thật của nhau: tránh gây nhầm lẫn vì trong rừng rậm, âm thanh truyền đi rất khác, dễ có tiếng vọng. Việc la hét, gọi tên nhau có thể làm người khác khó xác định phương hướng chính xác, dễ dẫn đến lạc nhau hơn. Chưa kể tiếng la hét lớn có thể thu hút sự chú ý của các loài thú dữ. Hay ngày xưa có dân đi rừng tìm trầm, trầm nó quý như vàng thành ra cạnh tranh cũng khốc liệt vl. Cứ oang oang cái mồm lộ vị trí, gặp thằng rắp tâm hại người khác đéo gì mời anh xơi... Rồi thì như ở trên có tml đã nói thì một số loài chim, vượn có khả năng nhại lại tiếng người. Nếu chúng nhại lại tiếng gọi, người đi rừng có thể bị đánh lừa phương hướng và đi lạc sâu hơn. Thay vì gọi tên, người đi rừng kinh nghiệm thường quy ước riêng với nhau trước bằng ký hiệu âm thanh, vd tiếng huýt sáo hay cái đéo gì đấy đặc biệt...
- Không được bẻ cành, hái cây lạ: vì rừng có nhiều loài thực vật, trong đó có loại cây chứa độc tố. Cây "lạ" là những cây mà m đéo biết rõ, cứ bẻ cành vặt lá lung tung đi, chả may lại dính nhựa cây nào đấy gây dị ứng da kiểu ngứa, bỏng rát (như cây sơn) thì ăn lồng, vô phúc đéo biết lại đưa lên miệng mấy cái như thể loại lá ngón thì thôi, xin chúc mừng. Đã thế vừa đi vừa ngứa ngáy tay chân đá cành, xáo động cây cối lại đánh động mấy cái thể loại côn trùng rắn rết kiểu ong bắp cày, kiến lửa... nữa thì bố của ăn hại...

Còn vụ thằng kỹ sư bị tèo ở Cúc Phương t nghe nói có thể do thằng này không quen thuộc địa hình, cái động đấy cửa ra hình chữ V, địa thế lại thấp nên nó tối. Trong khi chỗ thằng này ngã là phía "Cổng trời" lại hướng sáng, thành ra nhầm lẫn đi lạc...
thèn đó vào rừng làm chuyện gì bị thần nhắc r dắt đi.Nó tuổi thân,năm nay tam tai của nó nữa,gia đình đã tìm dc nó vào giờ thân.Lên kịch dịch hội ông khầy t ổng dự đoán từ lúc nó mới mất tích là đã chết và ngày giờ tìm dc r.Thèn lol nào bảo mê tín thì cút,t đéo có nhu cầu giải thích :confident:
 
thèn đó vào rừng làm chuyện gì bị thần nhắc r dắt đi.Nó tuổi thân,năm nay tam tai của nó nữa,gia đình đã tìm dc nó vào giờ thân.Lên kịch dịch hội ông khầy t ổng dự đoán từ lúc nó mới mất tích là đã chết và ngày giờ tìm dc r.Thèn lol nào bảo mê tín thì cút,t đéo có nhu cầu giải thích :confident:
Tuổi thân thì năm nay làm đ gì có cái hạn gì mà tam va chả tai
 
Trước tao dc đọc mấy mẩu chuyện của mấy ông đi rừng kể , đại loại là vào rừng k dc gọi tên nhau, rồi ko được bẻ lung tung cây lạ.. Nói chung li kỳ. Nhân vụ thằng cha bị tèo ở cúc phương, có thằng nào đã chứng kiến hoặc nghe kể về chuyện đi rừng kể t nghe với
T ghi nó tự tử chứ éo gì dễ chết vậy .cửa hang cách nhà rừng du lịch mấy đâu. Xác cách cửa hang có 500 mét
 
Đi rừng thì đéo được đi 1 mình. Ít nhất phải theo nhóm 4-5 người. Khi lạc đường thì đợi trời hửng sáng mà chạy theo hướng mặt trời mọc và ngược hướng mặt trời ngụp nếu như đéo có la bàn. Vận dụng kỹ năng sinh tồn, kể cả ăn cây dại và côn trùng.
Nhỡ cành chạy càng vào sâu thì sao
 
Đợt tao đi côn đảo có 1 cái đường bê tông chạy vòng cái núi, chính giữa là rừng nguyên sinh, nhìn hùng vĩ hoang sơ vl mà tao lại thích vậy. Tao nỗi máu khám phá lên xuống xe đi bộ xuyên qua cái rừng, đụ má đi được tầm khoảng gần 2km xung quanh tao là cây rừng to cao, xum xuê vl, bắt đầu 1 hồi thì tao có cảm giác như nghe được hơi thở của rừng luôn, cảm giác rất thật tao đứng im 5 phút các giác quan như nỗi lên cảm thấy sợ sợ nên tao đi ra lại, đợt đó mà có chuẩn bị đồ đầy đủ chắc tao đi vào trong nữa tuy hơi sợ
 

Có thể bạn quan tâm

Top