NGỌC.Đôi điều về bản thân:
Tao sinh năm 1988, đàn ông và tuổi rồng. Xưng danh nhanh cho vuông, khỏi mất công vòng vo cho chúng mày đoán . Nhưng tao thích lý sự và đôi khi chúng nó bảo tao nói chuyện cứ như đàn bà. Kệ mẹ, quan tâm làm cái đéo gì ? Tính tao nó thế, quan trọng thì tao vẫn là 1 thằng đàn ông, có cảm xúc ở con cu và tao thích đàn bà. Tuy không hoang dâm vô độ nhưng cũng có vài trải nghiệm về cuộc đời. Nay lên topic kể chuyện và buôn bán qua ngày với anh em.
Tao tên Ngọc, sinh ra ở vùng nông thôn tại một thành phố có tiếng. Từ bé nhà rất nghèo, bố mẹ sinh được 5 thằng con trai và cố mãi nhưng không nặn được mụn con gái nào. Có lẽ vì thế mà tao mới được đặt cái tên này. Tên nào người thế ấy, da tao trắng, môi tao đỏ, nhìn sạch sẽ và rắn chắc. Khi người ta còn ngủ là tao đã chạy bộ được cả chục km. Khi chúng nó còn đang mải chơi net thì tao đã tập Gym ở gần nhà. Tuy không nhiều bè cánh nhưng bù lại được một thân hình đẹp đẽ. Một điều nữa là tao ít học, nên câu từ sẽ không mượt mà. Nếu có thằng nào thích góp ý, tao xin nhận và sửa hết. Được cái ngoài đẹp trai ra tao còn biết học hỏi. Thề, thời này bói đéo đâu ra được thằng như thế, ngoài tao. Há há
Lưu ý: Vì Xam có tính tọc mạch và cứ thích lùng info. Tránh cho mấy con mõm chó thích cãi nhau với combat đéo gì đó vào gây ức chế thì ai nhận mình là thành phần hiếu chiến đó thì next cho nó nhanh. Đừng mượn gió bẻ măng mà rải cức đái ra Xàm . Cái nữa là chuyện tao kể 3 phần thật, 7 phần viết chữ nên chúng mày đừng hỏi là nó có thật không? Đứa nào thích kể thêm về cuộc đời mình , cứ nói thoải mái trong topic của tao. Đời mà, sống được bao lâu , biết nhau đâu mà phải hãm. Phải không nào ?
Hồi còn nhỏ, nhà tao nghèo lắm, nghèo nhất xóm nhất làng. Đi đến đâu mà nói con ông Mách bà Khiu là ai cũng cám cảnh. Năm đứa con cứ như một lũ chó, khi ăn cơm chẳng cần bát đũa gì. Cứ một cái nồi gang cơm to đùng để giữa nền đất, cá kho cũng chẳng kịp đanh lại đã lấy ra ăn rồi. Khéo bố mẹ đi làm đồng về, rửa quýnh quàng chân tay xong vào bữa thì chỉ thấy cảnh tan hoang lộn xộn chẳng còn gì mà vét. Lũ con cứ như một đám ve mòng hút máu chó, ăn no kễnh bụng ngủ luôn ở chiếu cơm. Mà bố mẹ tao hiền lắm, cũng chẳng đánh mắng bao giờ, đi đâu chơi đói thì tự về, không thì ngủ lang chạ nhà ai đó, bố mẹ tao cũng chẳng tìm. Mà nói thật cũng chẳng phải tìm, vì có nhà nào chứa bọn tao đâu.Nghèo mà. Nhiều khi bố mẹ đi làm thuê, đi mấy ngày chẳng về kịp, đi ăn rình ăn chực, mót dãi khoai ở đồng, mò cua bắt ốc ăn tạm, uống nước mưa cầm hơi, riết thì anh em chúng tao cũng thành quen. Sau này có của ăn của để, anh em tao cũng không bao giờ quên những ngày cơ cực đó.
Tao nhớ rất rõ , hôm ấy là một ngày nắng như đổ lửa, tầm đó khoảng giữa chiều gì đó. Tao đang ngủ thì thấy hàng xóm hô hoán ầm ĩ :
- Chết đuổi rồi! Chết đuối rồi! Mau chạy ra đình xem đi!
- Con nhà ai đấy?
- Không biết, thấy bảo đâu mấy đứa cơ…
Những khuôn mặt ngơ ngác thảng thốt , có người còn chẳng kịp quẳng cái cuốc mà lao theo dòng người đổ về phía đình thôn. Tao cũng chẳng nghĩ gì, ba chân bốn cẳng chạy theo. Khi tao ra đến đình, một đám người bu vào vòng tròn như kiến. Tao nhỏ thó, không chen được vào, thấy bảo có 3 thằng bé bằng thằng Kiên nhà tao. Tao cố chen vào, chỉ kịp nhìn thấy mấy cái chân duỗi thẳng đừ, thấp thoáng bóng lưng người ấn ngực, tiếng kêu nháo nhác ồn ào. Tao vẫn không nhìn rõ mặt đứa nào với đứa nào. Rồi từ trong đám đông, ông Mạnh dốc ngược một thằng bé lên vai, chạy hùng hục. Thằng bé trên vai ông ấy chúc đầu xuống đất, tay buôn thõng lủng lẳng sau lưng. Tao chỉ kịp nhìn thấy chân nó nhợt nhạt, người tong tỏng nước rỏ xuống theo bước chân ông ấy chạy.
Bầu trời tự nhiên kéo mây giông tối sầm tối sì, sấm đâu kéo đến đánh ầm ầm. Nhiều người lại hô hoán lấy bạt giăng lên che đám đông cấp cứu, mấy người hò nhau về cào thóc đang phơi ở đường. Ông Mạnh vác đứa bé ấy đi đâu ấy mà chưa thấy chạy lại. Bỗng dưng tao bị một người đàn ông có đôi tay hộ pháp, nhấc bổng lên bế ra ngoài:
- Ra ngoài ngay , mày muốn nó ộc máu ra à?
Tao ngơ ngác và sợ hãi, không hiểu gì.
Một tia chớp rạch ngang bầu trời sáng lòa, mắt tao nhòe đi, tai cũng ù đi khi nhìn thấy ông Mạnh vác thằng bé chạy lại, cái quần đùi xanh đỏ kia sao giống của thằng Kiên thế. Vì đó là cái quần mới mẹ mua cho tao, để mãi không mặc. Sáng nay nó vừa mượn của tao xong…..
( còn tiếp )
2. https://xamvn.chat/r/chuyen-ve-ngoc.1344960/post-22736261
3. https://xamvn.chat/r/chuyen-ve-ngoc.1344960/post-22810192
4. https://xamvn.chat/r/chuyen-ve-ngoc.1344960/post-22811665
5. https://xamvn.chat/r/chuyen-ve-ngoc.1344960/post-22812371
6.https://xamvn.chat/r/chuyen-ve-ngoc.1344960/post-22815075
Sửa lần cuối: