Có 4 nhóm xã hội.

Linnnnnn

Thôi vậy thì bỏ
Có 4 nhóm xã hội.

1. Nghèo và không khôn
2. Nghèo nhưng khôn
3. Giàu nhưng không khôn
4. Vừa giàu vừa khôn

NHÓM 1 chiếm đông nhất, khoảng 80% dân số. Sự thật này rất khó chấp nhận.

Nhưng bạn quan sát kỹ bạn sẽ thấy phần đông không có bất kỷ khoản tiết kiệm. Thậm chí dính vào nợ nần. Cũng không có thói quen tiết kiệm, hay nỗ lực phát triển bản thân. Dễ bị lừa gạt các kèo ngon và mất vì tham.

Phần đông dân số làm những công việc họ ghét, không tập, ăn thức ăn rác, nghe nhạc rác, xem clip nhảm, thậm chí đến khi được đi du lịch, tất cả những gì họ nhắm tới là chụp ảnh khoe "giàu", khoe "sang" trong khi họ đang nghèo và nhờ đó đánh mất luôn trải nghiệm du lịch ngắn ngủi.

Phong cách sống của phần lớn số đông là thảm họa. Dẫn đến vừa nghèo vừa không khôn.

NHÓM 2, nghèo nhưng khôn.

Là những người có trí tuệ, rất thông minh, hiểu biết, học nhanh, chịu khó. Tuy nhiên, giáo dục thời nhỏ bởi cha mẹ, xã hội âm thầm dạy tiền là cái gì đó xấu xa, tội ác.

Nên nhóm này trong tiềm thức rất sợ tiền và né tiền (một cách âm thầm). Dẫn đến mỗi khi có cơ hội họ âm thầm tự hủy hoại cơ hội đó mà không hiểu tại sao.

Hoặc họ thấy bản thân không xứng đáng, hoặc họ cảm thấy bản thân quá "cao siêu" để cần đến tiền. Đó là lý do dù họ khôn nhưng vẫn nghèo.

NHÓM 3. GIÀU NHƯNG KHÔNG KHÔN.

Thường có 2 loại: Giàu từ trong trứng hoặc giàu quá nhanh (trí tuệ chưa theo kịp).

Thường là các cậu ấm cô chiêu, dân chơi, trọc phú các làng. Hoặc "influencer" nổi tiếng quá nhanh quá hot bội thực fame đến bục bản thể.

Nhóm này giàu nhưng ngoài vật chất ra phần linh hồn gần như không có gì. Cuộc đời chỉ xoay quanh những khái niệm vô nghĩa như "đẳng cấp", "sang trọng", "lịch lãm", "quý phái", "hàng hiệu", "tỷ tỷ"...

Nhóm này thường múc đồ hàng hiệu lên người nghĩ rằng người đẹp vì lụa (nhãn mác) nhưng thực chất nhìn họ càng giống nhóm 3.

NHÓM 4. VỪA GIÀU VỪA KHÔN

Nếu như nhóm 3 tôn thờ tiền. Nhóm 4 coi tiền chỉ là công cụ. Một trung gian rất quan trọng nhưng không phải đích đến. Nhóm 4 không bị tung hỏa mù bởi "đẳng cấp", "sang trọng", "nhãn mác".

Nhóm 4 tập trung vào những giá trị nhân văn thật sự. Họ theo đuổi giá trị, flow, làm việc bằng cả đam mê. Xây dựng giá trị bền vững.

Họ có thể đi dép tổ ong, mặc quần đùi hàng chợ vì đó là thứ cho họ sự thoải mái nhất (miễn sao không xấu). Họ không quan tâm lắm tới việc người khác nghĩ gì về họ.

Họ hướng tới những thứ lớn hơn bản thân của họ. Những chủ đề họ quan tâm? Sức khỏe, cảm xúc, dinh dưỡng, tập luyện, sách, bitcoin, mối quan hệ, công nghệ, giao tiếp con cái, tự do,...

Nhóm này đứng ở hiện tại và tư duy rất dài hạn. Cả thập kỷ hoặc hơn thế. Họ không bị mất tập trung vào những cái noise ngắn hạn. Đó là lý do họ vừa giàu vừa khôn.

Bài học rút ra:

1. Chạy theo số đông và bạn sẽ dễ vừa nghèo vừa không khôn.

2. Trong sâu thẳm, phần lớn được dạy tiền là xấu xa và âm thầm né tránh nó. Dẫn đến có nhóm khôn nhưng không giàu.

3. Giàu không auto đồng nghĩa với khôn. Số người giàu và không khôn rất nhiều. Tiền không phải thuốc chữa ngu. Thậm chí tiền có thể che đậy triệu chứng của ngu dẫn đến cái ngu càng ăn sâu và khó gỡ.

4. Vừa giàu vừa khôn không auto đến. Bắt buộc phải được rèn luyện mỗi ngày. Giàu nhanh rất dễ nát, ngập fame rất dễ bục. Sống trong cái khổ của nghèo đôi khi còn dễ hơn kiểm soát độ bấn loạn của fame và tiền. Đó là lý do rất nhiều người giàu thuộc nhóm 3 nhưng nhóm 4 không nhiều.
 
Có một nhóm nữa, nó nằm ở ranh giới giữa giàu, nghèo, khôn, và ngu, đó chính là xamer.

Xamer là cái dạng vừa lọt lòng mắt chưa kịp mở mà cái mồm thì đã biết nói, nói những điều mình chưa từng thấy, chưa chạm vào, như thể đã là nhà triết học từ trong bụng mẹ. Loại này giàu nhưng nói mình nghèo, khôn nhưng nói mình ngu, nghèo mà nói mình giàu, ngu mà nói mình khôn, mỗi khi ai bắt được thực tế của nó thì nó nói "xàm mà, mày để ý sâu làm đéo gì" rồi lặng lẽ lau nước mắt, thả cái icon haha 🤣 và tiếp tục mang cái tôi bệnh hoạn đi gây sự chú ý.
 
Có một nhóm nữa, nó nằm ở ranh giới giữa giàu, nghèo, khôn, và ngu, đó chính là xamer.

Xamer là cái dạng vừa lọt lòng mắt chưa kịp mở mà cái mồm thì đã biết nói, nói những điều mình chưa từng thấy, chưa chạm vào, như thể đã là nhà triết học từ trong bụng mẹ. Loại này giàu nhưng nói mình nghèo, khôn nhưng nói mình ngu, nghèo mà nói mình giàu, ngu mà nói mình khôn, mỗi khi ai bắt được thực tế của nó thì nó nói "xàm mà, mày để ý sâu làm đéo gì" rồi lặng lẽ lau nước mắt, thả cái icon haha 🤣 và tiếp tục mang cái tôi bệnh hoạn đi gây sự chú ý.
🤣
 
Không có mấy thằng vừa ngu vừa nghèo sao có mấy thằng vừa khôn vừa giàu được. Phải ngu ngu nôn hết tiền ra du lịch hưởng thụ xong rỗng túi đi cày 9-5 rat race thì mới có tiền cho chủ tư bản ki bo 5 xu 1 hào chứ. Túm lại là kệ mẹ bọn ngu, hãy chọn làm xamer hoặc cấp cao hơn.
 
Có một nhóm nữa, nó nằm ở ranh giới giữa giàu, nghèo, khôn, và ngu, đó chính là xamer.

Xamer là cái dạng vừa lọt lòng mắt chưa kịp mở mà cái mồm thì đã biết nói, nói những điều mình chưa từng thấy, chưa chạm vào, như thể đã là nhà triết học từ trong bụng mẹ. Loại này giàu nhưng nói mình nghèo, khôn nhưng nói mình ngu, nghèo mà nói mình giàu, ngu mà nói mình khôn, mỗi khi ai bắt được thực tế của nó thì nó nói "xàm mà, mày để ý sâu làm đéo gì" rồi lặng lẽ lau nước mắt, thả cái icon haha 🤣 và tiếp tục mang cái tôi bệnh hoạn đi gây sự chú ý.
:pudency: Tao nói thật đéo ai tin
 
Để t phân loại theo cách đặc biệt:
1: Ngu nhưng không biết mình ngu
2: Khôn nhưng không biết mình khôn
3: Ngu nhưng cứ tưởng mình khôn
4: Khôn nhưng cứ tưởng mình ngu
 
Tao không nghèo cũng chưa giàu, tao cũng không khôn. Trong cuộc sống mày chỉ cần không làm những việc ngu dốt và tập trung cho một 1 đích không nhảy 2-3 mục tiêu thì may mắn sẽ đến. Khi con sư tử hay con đại bàng săn mồi nó chỉ khóa 1 mục tiêu trong đàn thú vậy mà tỉ lệ thành công cũng chưa đến 50%.
 
Tao không nghèo cũng chưa giàu, tao cũng không khôn. Trong cuộc sống mày chỉ cần không làm những việc ngu dốt và tập trung cho một 1 đích không nhảy 2-3 mục tiêu thì may mắn sẽ đến. Khi con sư tử hay con đại bàng săn mồi nó chỉ khóa 1 mục tiêu trong đàn thú vậy mà tỉ lệ thành công cũng chưa đến 50%.
Tao nhóm 5.
Cướp
 
Có 4 nhóm xã hội.

1. Nghèo và không khôn
2. Nghèo nhưng khôn
3. Giàu nhưng không khôn
4. Vừa giàu vừa khôn

NHÓM 1 chiếm đông nhất, khoảng 80% dân số. Sự thật này rất khó chấp nhận.

Nhưng bạn quan sát kỹ bạn sẽ thấy phần đông không có bất kỷ khoản tiết kiệm. Thậm chí dính vào nợ nần. Cũng không có thói quen tiết kiệm, hay nỗ lực phát triển bản thân. Dễ bị lừa gạt các kèo ngon và mất vì tham.

Phần đông dân số làm những công việc họ ghét, không tập, ăn thức ăn rác, nghe nhạc rác, xem clip nhảm, thậm chí đến khi được đi du lịch, tất cả những gì họ nhắm tới là chụp ảnh khoe "giàu", khoe "sang" trong khi họ đang nghèo và nhờ đó đánh mất luôn trải nghiệm du lịch ngắn ngủi.

Phong cách sống của phần lớn số đông là thảm họa. Dẫn đến vừa nghèo vừa không khôn.

NHÓM 2, nghèo nhưng khôn.

Là những người có trí tuệ, rất thông minh, hiểu biết, học nhanh, chịu khó. Tuy nhiên, giáo dục thời nhỏ bởi cha mẹ, xã hội âm thầm dạy tiền là cái gì đó xấu xa, tội ác.

Nên nhóm này trong tiềm thức rất sợ tiền và né tiền (một cách âm thầm). Dẫn đến mỗi khi có cơ hội họ âm thầm tự hủy hoại cơ hội đó mà không hiểu tại sao.

Hoặc họ thấy bản thân không xứng đáng, hoặc họ cảm thấy bản thân quá "cao siêu" để cần đến tiền. Đó là lý do dù họ khôn nhưng vẫn nghèo.

NHÓM 3. GIÀU NHƯNG KHÔNG KHÔN.

Thường có 2 loại: Giàu từ trong trứng hoặc giàu quá nhanh (trí tuệ chưa theo kịp).

Thường là các cậu ấm cô chiêu, dân chơi, trọc phú các làng. Hoặc "influencer" nổi tiếng quá nhanh quá hot bội thực fame đến bục bản thể.

Nhóm này giàu nhưng ngoài vật chất ra phần linh hồn gần như không có gì. Cuộc đời chỉ xoay quanh những khái niệm vô nghĩa như "đẳng cấp", "sang trọng", "lịch lãm", "quý phái", "hàng hiệu", "tỷ tỷ"...

Nhóm này thường múc đồ hàng hiệu lên người nghĩ rằng người đẹp vì lụa (nhãn mác) nhưng thực chất nhìn họ càng giống nhóm 3.

NHÓM 4. VỪA GIÀU VỪA KHÔN

Nếu như nhóm 3 tôn thờ tiền. Nhóm 4 coi tiền chỉ là công cụ. Một trung gian rất quan trọng nhưng không phải đích đến. Nhóm 4 không bị tung hỏa mù bởi "đẳng cấp", "sang trọng", "nhãn mác".

Nhóm 4 tập trung vào những giá trị nhân văn thật sự. Họ theo đuổi giá trị, flow, làm việc bằng cả đam mê. Xây dựng giá trị bền vững.

Họ có thể đi dép tổ ong, mặc quần đùi hàng chợ vì đó là thứ cho họ sự thoải mái nhất (miễn sao không xấu). Họ không quan tâm lắm tới việc người khác nghĩ gì về họ.

Họ hướng tới những thứ lớn hơn bản thân của họ. Những chủ đề họ quan tâm? Sức khỏe, cảm xúc, dinh dưỡng, tập luyện, sách, bitcoin, mối quan hệ, công nghệ, giao tiếp con cái, tự do,...

Nhóm này đứng ở hiện tại và tư duy rất dài hạn. Cả thập kỷ hoặc hơn thế. Họ không bị mất tập trung vào những cái noise ngắn hạn. Đó là lý do họ vừa giàu vừa khôn.

Bài học rút ra:

1. Chạy theo số đông và bạn sẽ dễ vừa nghèo vừa không khôn.

2. Trong sâu thẳm, phần lớn được dạy tiền là xấu xa và âm thầm né tránh nó. Dẫn đến có nhóm khôn nhưng không giàu.

3. Giàu không auto đồng nghĩa với khôn. Số người giàu và không khôn rất nhiều. Tiền không phải thuốc chữa ngu. Thậm chí tiền có thể che đậy triệu chứng của ngu dẫn đến cái ngu càng ăn sâu và khó gỡ.

4. Vừa giàu vừa khôn không auto đến. Bắt buộc phải được rèn luyện mỗi ngày. Giàu nhanh rất dễ nát, ngập fame rất dễ bục. Sống trong cái khổ của nghèo đôi khi còn dễ hơn kiểm soát độ bấn loạn của fame và tiền. Đó là lý do rất nhiều người giàu thuộc nhóm 3 nhưng nhóm 4 không nhiều.
Đây là mặt bằng chung xét riêng VN chỉ xếp hạng tới 2 là hết vị, muốn được xếp hạng những cái còn lại thì phải mang quốc tịch 1 trong các quốc gia có hộ chiếu ít nhất năm trong top tầm 40 thế giới trở lên :)
 

Có thể bạn quan tâm

Top