Hồi bé tao thích nhặt mấy cái đồ chơi mô hình giấy với đề can tặng kèm trong mấy hộp bánh Thái Lỉn nhập khẩu nhưng ko có tiền mua đến khi có tiền mua thì giá đắt hơn mà ko có một mẩu quà nào trong đó
Từng fai xin đồ ăn của bếp từ thiện của nhà thờ bên giãy chết, hồi còn đi học bên đó.
Dù chỉ xin vài bữa nhưng cũng biết thế nào là cảm giác đừng xếp hàng vs homeless, chỉ sợ ng quen hay classmate nào đó đi qua nhìn thấy (dù đã chủ ý đi rất xa khu dorm để xin, nhưng tâm lý vẫn nơm nớp)
Hm đầu xin đc chui ra 1 góc lủi thủi ngồi ăn, vẫn nhớ đó là món súp bí ăn vs bánh mì, miệng ăn nhưng chả thấy ngon lành j, chỉ thấy tủi muốn khóc.
Nhưng h nghĩ lại nếu ko có mấy ngày đó thì đã ko có t của bây h.
Xưa có thời đéo có gì ăn. Trong túi còn 20 đồng.
Cầm 20 đồng đi xe bus đến gặp đồng bọn, nhậu tĩ tã còn cầm đồ mang về
Giờ vẫn nghèo như xưa mà đéo có đồng bọn để xin
tao bữa giờ từ ngày 14 ăn 2 ngày 1 bữa duy nhứt tới giờ đây mầy tại hết tiền ăn, giờ mới đồng cảm được với homeless, ít ra t còn có chỗ để nằm bấm đthoai