Cuộc đời t đã thất bại…

hotboy

Chú bộ đội
tao năm nay đã ngót ngét 30 tuổi, cái tuổi mà những thằng cùng trang lứa với t đã có cuộc sống yên bề gia thất hoặc ít ra cũng chớm thành công trong công việc, ổn định trong cuộc sống gần như hết rồi. Còn tao, tao cũng cũng từng cố gắng nhưng may mắn lại không đến với tao, để rồi một mình tao phải cô độc, lạc lõng trong cuộc đời. Không gia đình, ko người thân hay bạn bè bên cạnh, không còn hy vọng hay ước ao, ko còn niềm tin vào bất cứ gì nữa. Cả thanh xuân của t chỉ toàn là thù hận vì t đã sống hết mình cho người khác để rồi mọi đau khổ t phải nhận lấy, cuộc đời của tao chỉ còn mỗi cái lều lụp xụp mà ông bà già đã để lại cho tao sống tạm bợ qua ngày. Và rồi cuộc sống đó, công việc của t đó, những mối quan hệ của t đó cũng chả khác đếch gì là tạm bợ cả và mọi thứ xung quanh t cứ thế trôi đi trong vô nghĩa…
 
Sửa lần cuối:
tao năm nay đã ngót ngét 30 tuổi, cái tuổi mà những thằng cùng trang lứa với t đã có cuộc sống yên bề gia thất hoặc ít ra cũng chớm thành công trong công việc, ổn định trong cuộc sống gần như hết rồi. Còn tao, tao cũng cũng từng cố gắng nhưng may mắn lại không đến với tao, để rồi một mình tao phải cô độc, lạc lõng trong cuộc đời. Không gia đình, ko người thân hay bạn bè bên cạnh, không còn hy vọng hay ước ao, ko còn niềm tin vào bất cứ gì nữa. Cuộc đời của tao chỉ còn mỗi cái lều lụp xụp mà ông bà già đã để lại cho tao sống tạm bợ qua ngày. Và rồi cuộc sống đó, công việc của t đó, những mối quan hệ của t đó cũng chả khác gì là tạm bợ và mọi thứ xung quanh t cứ thế trôi đi trong vô nghĩa…
Tội m
 
40 tuổi đầu, làm công nhân tháng 8 triệu, tài khoản lúc nào cũng không quá 3 triệu. Không có người yêu nên làm xong tao chỉ đi nhậu với mấy thằng bạn rồi về phòng trọ sục cặc, tao sục trung bình tuần 6 lần, nay tao đi bv khám bs bảo tao bị liệt dương, tinh trùng yếu khả năng cao vô sinh. Huhu sao đời tao khổ vậy tụi mày, tao nhìn tụi nhà giàu cưỡi sh đèo ghệ đẹp mà tao ghen tức, không lẽ ông trời sinh tao ra chỉ để làm loser???
 
Cảm thấy bế tắc thì đi biệt xứ đi, đi nơi nào k ai biết đến, k ai biết đến thói hư tật xấu của m ấy. T cũng rơi vào hoàn cảnh của m rồi, năm t 24 tuổi t vỡ hơn 3 tỷ, lúc ấy cũng bế tắc vcl, ng thân bạn bè nhìn mình bằng ánh mắt khác, luôn tỏ ra khinh bỉ. Rồi t cũng đi biệt xứ chẳng ai liên hệ đc, thi thoảng nhắn 1 tin cho ông bà già yên tâm là vẫn còn sống thôi, dần dần 2 năm t cũng trả gần hết. Giờ t cũng đủ rồi k dám nói khá giả gì nhưng cũng có của ăn của để. 1 vợ 2 con, nhà cửa đầy đủ xe 4 bánh có. Nên trc khi thành công m phải vượt qua chính m, vượt qua những định kiến xh nhé. Chúc m may mắn
 
tao năm nay đã ngót ngét 30 tuổi, cái tuổi mà những thằng cùng trang lứa với t đã có cuộc sống yên bề gia thất hoặc ít ra cũng chớm thành công trong công việc, ổn định trong cuộc sống gần như hết rồi. Còn tao, tao cũng cũng từng cố gắng nhưng may mắn lại không đến với tao, để rồi một mình tao phải cô độc, lạc lõng trong cuộc đời. Không gia đình, ko người thân hay bạn bè bên cạnh, không còn hy vọng hay ước ao, ko còn niềm tin vào bất cứ gì nữa. Cả thanh xuân của t chỉ toàn là thù hận vì t đã sống hết mình cho người khác để rồi mọi đau khổ t phải nhận lấy, cuộc đời của tao chỉ còn mỗi cái lều lụp xụp mà ông bà già đã để lại cho tao sống tạm bợ qua ngày. Và rồi cuộc sống đó, công việc của t đó, những mối quan hệ của t đó cũng chả khác đếch gì là tạm bợ cả và mọi thứ xung quanh t cứ thế trôi đi trong vô nghĩa…
Cuộc đời mày là kết quả của sự kết hợp giữa hotboy+ khổ vì Lồn

Trân trọng
 
tao năm nay đã ngót ngét 30 tuổi, cái tuổi mà những thằng cùng trang lứa với t đã có cuộc sống yên bề gia thất hoặc ít ra cũng chớm thành công trong công việc, ổn định trong cuộc sống gần như hết rồi. Còn tao, tao cũng cũng từng cố gắng nhưng may mắn lại không đến với tao, để rồi một mình tao phải cô độc, lạc lõng trong cuộc đời. Không gia đình, ko người thân hay bạn bè bên cạnh, không còn hy vọng hay ước ao, ko còn niềm tin vào bất cứ gì nữa. Cả thanh xuân của t chỉ toàn là thù hận vì t đã sống hết mình cho người khác để rồi mọi đau khổ t phải nhận lấy, cuộc đời của tao chỉ còn mỗi cái lều lụp xụp mà ông bà già đã để lại cho tao sống tạm bợ qua ngày. Và rồi cuộc sống đó, công việc của t đó, những mối quan hệ của t đó cũng chả khác đếch gì là tạm bợ cả và mọi thứ xung quanh t cứ thế trôi đi trong vô nghĩa…
T còn thảm hơn m. Bị chính người thân nhất hại. Quá 30 tuổi nên giờ tìm cách đi biệt xứ làm lại thôi
 
T còn thảm hơn m. Bị chính người thân nhất hại. Quá 30 tuổi nên giờ tìm cách đi biệt xứ làm lại thôi
Lúc chiều t cũng mới nghĩ đến chuyện đi nước ngoài
 
40 tuổi đầu, làm công nhân tháng 8 triệu, tài khoản lúc nào cũng không quá 3 triệu. Không có người yêu nên làm xong tao chỉ đi nhậu với mấy thằng bạn rồi về phòng trọ sục cặc, tao sục trung bình tuần 6 lần, nay tao đi bv khám bs bảo tao bị liệt dương, tinh trùng yếu khả năng cao vô sinh. Huhu sao đời tao khổ vậy tụi mày, tao nhìn tụi nhà giàu cưỡi sh đèo ghệ đẹp mà tao ghen tức, không lẽ ông trời sinh tao ra chỉ để làm loser???
Gái cn nhiều mà tại m kén chọn hay sao, ghép vào ở rồi chịch
 
Cảm thấy bế tắc thì đi biệt xứ đi, đi nơi nào k ai biết đến, k ai biết đến thói hư tật xấu của m ấy. T cũng rơi vào hoàn cảnh của m rồi, năm t 24 tuổi t vỡ hơn 3 tỷ, lúc ấy cũng bế tắc vcl, ng thân bạn bè nhìn mình bằng ánh mắt khác, luôn tỏ ra khinh bỉ. Rồi t cũng đi biệt xứ chẳng ai liên hệ đc, thi thoảng nhắn 1 tin cho ông bà già yên tâm là vẫn còn sống thôi, dần dần 2 năm t cũng trả gần hết. Giờ t cũng đủ rồi k dám nói khá giả gì nhưng cũng có của ăn của để. 1 vợ 2 con, nhà cửa đầy đủ xe 4 bánh có. Nên trc khi thành công m phải vượt qua chính m, vượt qua những định kiến xh nhé. Chúc m may mắn
Uh, tks những lời chia sẻ của m
 
tao năm nay đã ngót ngét 30 tuổi, cái tuổi mà những thằng cùng trang lứa với t đã có cuộc sống yên bề gia thất hoặc ít ra cũng chớm thành công trong công việc, ổn định trong cuộc sống gần như hết rồi. Còn tao, tao cũng cũng từng cố gắng nhưng may mắn lại không đến với tao, để rồi một mình tao phải cô độc, lạc lõng trong cuộc đời. Không gia đình, ko người thân hay bạn bè bên cạnh, không còn hy vọng hay ước ao, ko còn niềm tin vào bất cứ gì nữa. Cả thanh xuân của t chỉ toàn là thù hận vì t đã sống hết mình cho người khác để rồi mọi đau khổ t phải nhận lấy, cuộc đời của tao chỉ còn mỗi cái lều lụp xụp mà ông bà già đã để lại cho tao sống tạm bợ qua ngày. Và rồi cuộc sống đó, công việc của t đó, những mối quan hệ của t đó cũng chả khác đếch gì là tạm bợ cả và mọi thứ xung quanh t cứ thế trôi đi trong vô nghĩa…
Có túp lều là winner rồi, hơn mấy thằng k có cả lều. Kệ thiên hạ đi mày, so bì làm gì. Mỗi người mỗi số phận, biết hnay là vậy, ai biết mai ntn đâu.
 
40 tuổi đầu, làm công nhân tháng 8 triệu, tài khoản lúc nào cũng không quá 3 triệu. Không có người yêu nên làm xong tao chỉ đi nhậu với mấy thằng bạn rồi về phòng trọ sục cặc, tao sục trung bình tuần 6 lần, nay tao đi bv khám bs bảo tao bị liệt dương, tinh trùng yếu khả năng cao vô sinh. Huhu sao đời tao khổ vậy tụi mày, tao nhìn tụi nhà giàu cưỡi sh đèo ghệ đẹp mà tao ghen tức, không lẽ ông trời sinh tao ra chỉ để làm loser???
Giàu ngèo do số đấy m
 
tao năm nay đã ngót ngét 30 tuổi, cái tuổi mà những thằng cùng trang lứa với t đã có cuộc sống yên bề gia thất hoặc ít ra cũng chớm thành công trong công việc, ổn định trong cuộc sống gần như hết rồi. Còn tao, tao cũng cũng từng cố gắng nhưng may mắn lại không đến với tao, để rồi một mình tao phải cô độc, lạc lõng trong cuộc đời. Không gia đình, ko người thân hay bạn bè bên cạnh, không còn hy vọng hay ước ao, ko còn niềm tin vào bất cứ gì nữa. Cả thanh xuân của t chỉ toàn là thù hận vì t đã sống hết mình cho người khác để rồi mọi đau khổ t phải nhận lấy, cuộc đời của tao chỉ còn mỗi cái lều lụp xụp mà ông bà già đã để lại cho tao sống tạm bợ qua ngày. Và rồi cuộc sống đó, công việc của t đó, những mối quan hệ của t đó cũng chả khác đếch gì là tạm bợ cả và mọi thứ xung quanh t cứ thế trôi đi trong vô nghĩa…
Tội nghiệp, m bị cái tôi nó đồng hóa sâu quá.
 
Có túp lều là winner rồi, hơn mấy thằng k có cả lều. Kệ thiên hạ đi mày, so bì làm gì. Mỗi người mỗi số phận, biết hnay là vậy, ai biết mai ntn đâu.
Uh, nhiều khi t cũng kệ, mà nhiều thứ cứ làm t phải nghĩ quá
 
tao năm nay đã ngót ngét 30 tuổi, cái tuổi mà những thằng cùng trang lứa với t đã có cuộc sống yên bề gia thất hoặc ít ra cũng chớm thành công trong công việc, ổn định trong cuộc sống gần như hết rồi. Còn tao, tao cũng cũng từng cố gắng nhưng may mắn lại không đến với tao, để rồi một mình tao phải cô độc, lạc lõng trong cuộc đời. Không gia đình, ko người thân hay bạn bè bên cạnh, không còn hy vọng hay ước ao, ko còn niềm tin vào bất cứ gì nữa. Cả thanh xuân của t chỉ toàn là thù hận vì t đã sống hết mình cho người khác để rồi mọi đau khổ t phải nhận lấy, cuộc đời của tao chỉ còn mỗi cái lều lụp xụp mà ông bà già đã để lại cho tao sống tạm bợ qua ngày. Và rồi cuộc sống đó, công việc của t đó, những mối quan hệ của t đó cũng chả khác đếch gì là tạm bợ cả và mọi thứ xung quanh t cứ thế trôi đi trong vô nghĩa…
Cảm thông cho tml, m 30t thì cũng còn trẻ cố mà vực dậy, còn nếu quá bế tắc vực dậy k nổi thì như các bài viết t từng chia sẻ ... thay vì đi treo cổ hay nhảy cầu thì hãy chế tạo súng hoặc bom ... rồi đem đến nhà mấy th lãnh đạo cặn bã ; xả đạn, cho nổ banh xác cả nhà nó !
 
Gái cn nhiều mà tại m kén chọn hay sao, ghép vào ở rồi chịch
Giàu ngèo do số đấy m
Đéo cam tâm làm lá xanh trong thiên hạ. @dungdamchemnhau
Chúng nó iq chắc đéo gì đã bằng tao đâu. Ăn may đầu thai, môi trường sống, giáo dục tốt có tí thành tựu đã khoe khoang, hết mác trường, bằng cấp, mác công ty, lương thưởng, quan hệ xã hội...

Địt con mẹ nó tài nguyên mà dồn vào tao dù chỉ bằng 1/10 chúng nó thì đời tao đã khác. Đặt 1 ăn 10, đéo cam tâm kiếp tầm thường.

Đời này tao chỉ xin được bình thường, làm điều kiện tiên quyết để phát triển sau này mà sao khó đến vậy. Bao trải nghiệm sống cứ tự nhiên mà đến với chúng nó sao chỉ trừ tao.

Là do tao vốn sinh ra đã khiếm khuyết méo mó, sai lầm thất bại tạo hóa. Hơn mười năm chạy trốn vào thế giới ảo đánh mất cuộc đời trong thực tại. Giá như tao đéo bị thiểu năng ngu độn tự hủy hoại giá như chưa từng biết đến voz, xamvn, 4chan /r9k, sai quá, quá sai lầm làm sao để sửa chữa. Phải làm sao để trở lại làm người.
 
Cảm thông cho tml, m 30t thì cũng còn trẻ cố mà vực dậy, còn nếu quá bế tắc vực dậy k nổi thì như các bài viết t từng chia sẻ ... thay vì đi treo cổ hay nhảy cầu thì hãy chế tạo súng hoặc bom ... rồi đem đến nhà mấy th lãnh đạo cặn bã ; xả đạn, cho nổ banh xác cả nhà nó !
T cũng tính cầm cứt đi ném nhà thằng bí thơ cty rồi đó, những nghĩ lại làm người ai làm thế,
 
Đéo cam tâm làm lá xanh trong thiên hạ. @dungdamchemnhau
Chúng nó iq chắc đéo gì đã bằng tao đâu. Ăn may đầu thai, môi trường sống, giáo dục tốt có tí thành tựu đã khoe khoang, hết mác trường, bằng cấp, mác công ty, lương thưởng, quan hệ xã hội...

Địt con mẹ nó tài nguyên mà dồn vào tao dù chỉ bằng 1/10 chúng nó thì đời tao đã khác. Đặt 1 ăn 10, đéo cam tâm kiếp tầm thường.

Đời này tao chỉ xin được bình thường, làm điều kiện tiên quyết để phát triển sau này mà sao khó đến vậy. Bao trải nghiệm sống cứ tự nhiên mà đến với chúng nó sao chỉ trừ tao.

Là do tao vốn sinh ra đã khiếm khuyết méo mó, sai lầm thất bại tạo hóa. Hơn mười năm chạy trốn vào thế giới ảo đánh mất cuộc đời trong thực tại. Giá như tao đéo bị thiểu năng ngu độn tự hủy hoại giá như chưa từng biết đến voz, xamvn, 4chan /r9k, sai quá, quá sai lầm làm sao để sửa chữa. Phải làm sao để trở lại làm người.
Giá mà thôi nhỉ?
 
Top