Cuộc đời t đã thất bại…

Có túp lều là winner rồi, hơn mấy thằng k có cả lều. Kệ thiên hạ đi mày, so bì làm gì. Mỗi người mỗi số phận, biết hnay là vậy, ai biết mai ntn đâu.
Đừng nghĩ mỗi ng mỗi số phận m, số phận ra sao là do mình quyết định
 
Cảm thấy bế tắc thì đi biệt xứ đi, đi nơi nào k ai biết đến, k ai biết đến thói hư tật xấu của m ấy. T cũng rơi vào hoàn cảnh của m rồi, năm t 24 tuổi t vỡ hơn 3 tỷ, lúc ấy cũng bế tắc vcl, ng thân bạn bè nhìn mình bằng ánh mắt khác, luôn tỏ ra khinh bỉ. Rồi t cũng đi biệt xứ chẳng ai liên hệ đc, thi thoảng nhắn 1 tin cho ông bà già yên tâm là vẫn còn sống thôi, dần dần 2 năm t cũng trả gần hết. Giờ t cũng đủ rồi k dám nói khá giả gì nhưng cũng có của ăn của để. 1 vợ 2 con, nhà cửa đầy đủ xe 4 bánh có. Nên trc khi thành công m phải vượt qua chính m, vượt qua những định kiến xh nhé. Chúc m may mắn
Nể m thật. Năm nay m bn tuổi r m
Lúc trả hết nợ là hết bn năm?
 
Uh, nhiều khi t cũng kệ, mà nhiều thứ cứ làm t phải nghĩ quá
Cái tôi của m nghĩ , m đéo có nghĩ. Cái tôi m nó so sánh với người khác nên m thấy thua thiệt. M tách con người m ra làm 3 phần : m, cái tôi, thân xác . M đang bị cái tôi nó đồng hóa dẫn đến suy nghĩ lung tung, tin t đi m đứng ra 1 bên quan sát suy nghĩ, thân thể rồi mỉm cười với nó là nó sẽ tự mất đi cảm giác thua thiệt. M đến với thế giới này m toàn được nhận k mà rên rỉ cái cc gì 😃
 
T cũng tính cầm cứt đi ném nhà thằng bí thơ cty rồi đó, những nghĩ lại làm người ai làm thế,
Môi trường của bọn mày đang sống, bao gồm những mối quan hệ xã hội óc chó, không khí bụi bặm ô nhiễm hít hằng ngày và những thức ăn bẩn bọn mày ăn năm này tháng nọ ... tất cả đều có nguyên nhân của nó : Đó là do mấy th quan chức, lãnh đạo óc chó mà ra. Thực ra thì chỉ có bọn mày lãnh hậu quả còn bọn chúng giờ đang hưởng thụ trong căn biệt thự nào đó. Bọn ngu Lồn giờ này còn chưa tỉnh mộng, bọn mày nghĩ lũ chúng mày thực sự dc làm người ở xứ này sao ?. T nói biết bao nhiêu lần, nếu bọn mày bế tắc quá thì hãy nhớ đến nguyên nhân của những thứ gây ra cho bọn mày => Chế tạo súng, bom... => Xả đạn, đánh bom vào nhà mấy tên quan chức, lãnh đạo cặn bã, vơ vét !
 
Đừng nghĩ mỗi ng mỗi số phận m, số phận ra sao là do mình quyết định
Ờ, nhg mà quyết đúng hay k thì lại do số. haha
Đùa tí, nhg đúng là khi 20 số tại ta, khi 50-60 trở lên thì ta tại số. :d
 
Gán
tao năm nay đã ngót ngét 30 tuổi, cái tuổi mà những thằng cùng trang lứa với t đã có cuộc sống yên bề gia thất hoặc ít ra cũng chớm thành công trong công việc, ổn định trong cuộc sống gần như hết rồi. Còn tao, tao cũng cũng từng cố gắng nhưng may mắn lại không đến với tao, để rồi một mình tao phải cô độc, lạc lõng trong cuộc đời. Không gia đình, ko người thân hay bạn bè bên cạnh, không còn hy vọng hay ước ao, ko còn niềm tin vào bất cứ gì nữa. Cả thanh xuân của t chỉ toàn là thù hận vì t đã sống hết mình cho người khác để rồi mọi đau khổ t phải nhận lấy, cuộc đời của tao chỉ còn mỗi cái lều lụp xụp mà ông bà già đã để lại cho tao sống tạm bợ qua ngày. Và rồi cuộc sống đó, công việc của t đó, những mối quan hệ của t đó cũng chả khác đếch gì là tạm bợ cả và mọi thứ xung quanh t cứ thế trôi đi trong vô nghĩa…
Gán sống chờ ngày reset
 
Khó thật đấy tao 30 đang kiếm ăn bt tự dưng bệnh ập đến do mải kiếm tiền bê vác nặng đang giảm khả năng kiếm tiền, xung quanh gần như ko có ai, bố mẹ mất sớm không có nương tựa
 
T khuyên mấy thằng nào muốn chí làm giàu thì đừng sục cặc hoặc 1 tuần 1 lần thôi, sục nhiều vs xem sex nhiều não m éo bao h tư duy sáng tạo dc vì thiểu năng cmnr, ko thì nó hút sinh khí của m, tuổi thọ giảm
 
Khó thật đấy tao 30 đang kiếm ăn bt tự dưng bệnh ập đến do mải kiếm tiền bê vác nặng đang giảm khả năng kiếm tiền, xung quanh gần như ko có ai, bố mẹ mất sớm không có nương tựa
M thử đi giải hạn xem
 
T khuyên mấy thằng nào muốn chí làm giàu thì đừng sục cặc hoặc 1 tuần 1 lần thôi, sục nhiều vs xem sex nhiều não m éo bao h tư duy sáng tạo dc vì thiểu năng cmnr, ko thì nó hút sinh khí của m, tuổi thọ giảm
T chỉ địt thôi chứ ít khi t sục lắm
 
Cảm thấy bế tắc thì đi biệt xứ đi, đi nơi nào k ai biết đến, k ai biết đến thói hư tật xấu của m ấy. T cũng rơi vào hoàn cảnh của m rồi, năm t 24 tuổi t vỡ hơn 3 tỷ, lúc ấy cũng bế tắc vcl, ng thân bạn bè nhìn mình bằng ánh mắt khác, luôn tỏ ra khinh bỉ. Rồi t cũng đi biệt xứ chẳng ai liên hệ đc, thi thoảng nhắn 1 tin cho ông bà già yên tâm là vẫn còn sống thôi, dần dần 2 năm t cũng trả gần hết. Giờ t cũng đủ rồi k dám nói khá giả gì nhưng cũng có của ăn của để. 1 vợ 2 con, nhà cửa đầy đủ xe 4 bánh có. Nên trc khi thành công m phải vượt qua chính m, vượt qua những định kiến xh nhé. Chúc m may mắn
Mày làm cái gì mà 2 năm trả hết 3 tỏi thế, bỏ biệt xứ mà cái chỗ lạ hơ lạ hoắc ấy người ta cúng cho mày cả trăm trẹo/tháng dễ thế :shame:
 
M thử đi giải hạn xem
Giải hạn gì do cố cày nên cỗ máy nó già đi nhiều so với tuổi thôi, giờ kiếm ăn muốn kiếm đc nhiều phải chịu khổ chịu áp lực, mà tỉ lệ thuận với nó thì sức khoẻ đi xuống mà
 
Mày làm cái gì mà 2 năm trả hết 3 tỏi thế, bỏ biệt xứ mà cái chỗ lạ hơ lạ hoắc ấy người ta cúng cho mày cả trăm trẹo/tháng dễ thế :shame:
Số t cũng gọi là có tí son, t đi làm quán cafe thôi nhưng mấy ông khách quen ngồi đấy thấy t thật thà vs có học thức vì t cũng tốt nghiệp dhxd ra trường nên mấy ông a cho mấy kèo làm ăn chia, tất nhiên n k phải bên phạm pháp mà cũng k hẳn là hợp pháp, chủ yếu ra tiền là đc
 
tao năm nay đã ngót ngét 30 tuổi, cái tuổi mà những thằng cùng trang lứa với t đã có cuộc sống yên bề gia thất hoặc ít ra cũng chớm thành công trong công việc, ổn định trong cuộc sống gần như hết rồi. Còn tao, tao cũng cũng từng cố gắng nhưng may mắn lại không đến với tao, để rồi một mình tao phải cô độc, lạc lõng trong cuộc đời. Không gia đình, ko người thân hay bạn bè bên cạnh, không còn hy vọng hay ước ao, ko còn niềm tin vào bất cứ gì nữa. Cả thanh xuân của t chỉ toàn là thù hận vì t đã sống hết mình cho người khác để rồi mọi đau khổ t phải nhận lấy, cuộc đời của tao chỉ còn mỗi cái lều lụp xụp mà ông bà già đã để lại cho tao sống tạm bợ qua ngày. Và rồi cuộc sống đó, công việc của t đó, những mối quan hệ của t đó cũng chả khác đếch gì là tạm bợ cả và mọi thứ xung quanh t cứ thế trôi đi trong vô nghĩa…
a di đà phật
 
Cảm thông cho tml, m 30t thì cũng còn trẻ cố mà vực dậy, còn nếu quá bế tắc vực dậy k nổi thì như các bài viết t từng chia sẻ ... thay vì đi treo cổ hay nhảy cầu thì hãy chế tạo súng hoặc bom ... rồi đem đến nhà mấy th lãnh đạo cặn bã ; xả đạn, cho nổ banh xác cả nhà nó !
tuyên giáo hôm sau lại có tin, Việt Tân tài trợ khủng bố chính quyền Vịt Nam =))
 
tao năm nay đã ngót ngét 30 tuổi, cái tuổi mà những thằng cùng trang lứa với t đã có cuộc sống yên bề gia thất hoặc ít ra cũng chớm thành công trong công việc, ổn định trong cuộc sống gần như hết rồi. Còn tao, tao cũng cũng từng cố gắng nhưng may mắn lại không đến với tao, để rồi một mình tao phải cô độc, lạc lõng trong cuộc đời. Không gia đình, ko người thân hay bạn bè bên cạnh, không còn hy vọng hay ước ao, ko còn niềm tin vào bất cứ gì nữa. Cả thanh xuân của t chỉ toàn là thù hận vì t đã sống hết mình cho người khác để rồi mọi đau khổ t phải nhận lấy, cuộc đời của tao chỉ còn mỗi cái lều lụp xụp mà ông bà già đã để lại cho tao sống tạm bợ qua ngày. Và rồi cuộc sống đó, công việc của t đó, những mối quan hệ của t đó cũng chả khác đếch gì là tạm bợ cả và mọi thứ xung quanh t cứ thế trôi đi trong vô nghĩa…
t nghĩ khó đấy, nhưng mà con người không thể sống cô độc được m. Hoặc là m đi tu (gieo bản thân vào cái gì lớn lao hơn cuộc đời mình, vì đằng nào cũng không còn gì như m nói), hoặc là m mở lòng ra và hy vọng gặp nhiều người tốt hơn. Kể cả m đi đến nơi khác làm lại từ đầu mà đóng mình lại cũng không thay đổi được mấy. Chúc m tìm ra được một ý nghĩa nào đó để theo đuổi, vậy là tốt lắm rồi
 

Có thể bạn quan tâm

Top