Thỏ Trắng Ác Tâm
Thôi vậy thì bỏ
Mỗi lần tao hỏi về lạm phát, câu trả lời gần như luôn là: “nó chỉ tệ đi thôi.” Cuộc sống không còn đáng sống nữa. Vậy tụi tao phải làm gì ngoài việc còng lưng vật lộn tới khi già chết?
Lịch sử thường chỉ có 2 kịch bản:
Thực tế hơn thì nên quay về với câu hỏi: Tự mình còn làm được gì? Có thể sẽ có giải pháp, nếu mọi người chịu ngồi xuống quá 10 giây để thật sự suy nghĩ.
Nhưng phần lớn thì câu trả lời vẫn là: Làm cho đến chết. Kế hoạch của bọn cầm quyền xưa giờ vẫn thế với tụi nghèo.
Chờ một phép màu kinh tế nào đó xuất hiện, tạo ra ngành nghề mới, việc làm mới. Hoặc là chết trong một cuộc đại chiến đẫm máu. Hoặc là đứng lên, đập tan cái giai cấp cai trị hiện tại trong một cuộc cách mạng vũ lực.
Lịch sử thường chỉ có 2 kịch bản:
- Giới tinh hoa cũ bị thay bằng giới tinh hoa mới (hòa bình hoặc bằng máu), và để có “chính danh”, bọn mới sẽ tạo điều kiện để dân thường sống được, ít nhất là trong giai đoạn đầu.
- Xã hội sụp đổ, tất cả mối quan hệ bị reset, rồi hỗn loạn lên ngôi. Kẻ mạnh nổi lên, kẻ yếu chết đói. Cho tới khi có đứa lập lại luật chơi.
Thực tế hơn thì nên quay về với câu hỏi: Tự mình còn làm được gì? Có thể sẽ có giải pháp, nếu mọi người chịu ngồi xuống quá 10 giây để thật sự suy nghĩ.
Nhưng phần lớn thì câu trả lời vẫn là: Làm cho đến chết. Kế hoạch của bọn cầm quyền xưa giờ vẫn thế với tụi nghèo.
Chờ một phép màu kinh tế nào đó xuất hiện, tạo ra ngành nghề mới, việc làm mới. Hoặc là chết trong một cuộc đại chiến đẫm máu. Hoặc là đứng lên, đập tan cái giai cấp cai trị hiện tại trong một cuộc cách mạng vũ lực.





