Hahaaa, em đã nói điểm yếu duy nhất của em là khó kiềm chế thôi mà. Anh bảo nếu em không có điểm gì tốt được thì gia đình bạn bè có nâng đỡ cho cửa làm nn k?

À, không rồi. Tinh ý hay không, nhạy cảm hay không, lâu dần mới biết. Đâu ai muốn gửi gắm một đứa bố láo ăn cắp đúng k? Giờ ghế thì ít mà đít thì nhiều, ai cũng như ngồi trên đống lửa sao họ dám bừa đây. Thế nên, em khẳng định luôn em thay đổi được kiểu quá khích này sẽ thành công. Hay cái là biết mình là ai, đang làm gì, để được gì. Ấy thế, hiểu chưa? Mà không biết thì phải làm mới biết, tìm môi trường kỉ cương mà rèn luyện thôi chứ sao, động vào lợi ích vẫn sợ như thường.
Còn cái anh nói khác nhau thì cũng không hẳn. Có bị dồn nén quá thành ra mới thế, chứ đây nếu người ta nói lời nhẹ nói ngọt thì mình có tức nổi không? Bao năm gần gũi bố mẹ thề chết là chưa từng to tiếng, cơ bản vì họ có ăn có học nên lời ăn tiếng nói cân nhắc chú ý thành ra cũng hoà hợp được thôi, không mâu thuẫn không hiểu lầm gì cả vì họ vẫn luôn trầm lặng thế.
Thêm nữa nhé, anh không phải con gái thì không hiểu được bà nội-cháu gái như nào đâu. Em nói luôn là cháu trai mới là cháu bà, cháu gái thì không, con trai là ruột, con dâu là khách. Hâhhaaa, đêm rồi nghĩ lại buồn cười chết đi mất thôi ý