EdisonChen
Già làng

ĐỪNG THẦN THÁNH HÓA QUÁ MỨC.
Trước hết xin được gửi lời chia buồn sâu sắc nhất tới gia đình ông Hoàng Nam Tiến cùng toàn thể anh chị em FPT. Mong mọi người sớm vượt qua nỗi đau mất mát này. Cầu chúc cho ông Hoàng Nam Tiến được yên nghỉ thanh thản.
Trong những ngày qua, mạng xã hội và báo chí Việt Nam tràn ngập lời ca ngợi, tiếc thương ông Hoàng Nam Tiến một lãnh đạo doanh nghiệp nổi tiếng của FPT. Từ "Người góp công đưa Internet về Việt Nam”, “Người tiên phong đưa công nghệ Việt vươn ra thế giới”, “Người cống hiến thầm lặng cho đất nước”...Gọi ông là “người truyền cảm hứng cho thế hệ trẻ”, rồi thì là “biểu tượng” và đưa ảnh ông lên như một huyền thoại. Đủ mọi mỹ từ được dành tặng. Điều này cũng hoàn toàn tự nhiên nó đúng với môi trường văn hóa của nước ta.
Tuy nhiên, thực sự chúng ta đang sống trong một xã hội thiếu truyền thông phản biện và dễ rơi vào trạng thái thần thánh hóa những người thành đạt mà không thực sự đặt câu hỏi: Ai thực sự cống hiến cho đất nước? Và tiêu chí nào cho "cống hiến"?
Theo như tôi tìm hiểu được biết, ở các nước phát triển như Mỹ, Nhật, Đức...., việc ca ngợi doanh nhân như một người hùng dân tộc gần như không tồn tại. Họ có thể khen Elon Musk vì đổi mới công nghệ, nhưng cũng sẵn sàng chỉ trích ông ta vì bóc lột lao động hay thao túng truyền thông. Doanh nghiệp dù lớn đến mấy vẫn phải chịu giám sát của báo chí, luật pháp và xã hội dân sự. Không ai được đứng trên lằn ranh ấy. Ở Việt Nam, chỉ cần một doanh nhân qua đời, lập tức hàng loạt bài viết tung hô xuất hiện. Không có bài nào phân tích rạch ròi xem người đó có trả lương nhân viên ra sao, đóng thuế thế nào, có giúp xã hội tốt lên không. Mọi thứ đều trôi tuột vào cảm xúc, lòng mến mộ, và thứ văn hóa sính danh rất đặc trưng.
Thành công trong kinh doanh không đồng nghĩa với “cống hiến cho Tổ quốc”. Họ là những người làm ăn vì lợi nhuận điều đó không xấu, thậm chí rất đáng trân trọng nếu họ làm ăn đàng hoàng, minh bạch. Nhưng đừng đánh đồng lợi ích tư nhân với nghĩa vụ quốc gia.
Việc đưa Internet vào Việt Nam là công lao của cả một thế hệ kỹ sư, chính sách và hợp tác quốc tế không thể gán ghép cho một cá nhân như ông Tiến, chỉ vì ông là một gương mặt nổi bật trong ngành công nghệ.
Thần tượng hóa quá đà một cá nhân dù còn sống hay đã khuất chỉ làm xã hội lệch chuẩn. Chúng ta không cần nhiều "anh hùng huyền thoại", mà cần người bình thường làm tốt công việc, sống có trách nhiệm, và được nhìn nhận đúng với bản chất họ đóng góp.
Ca ngợi không sai, tiếc thương không có gì đáng chê. Nhưng tôn trọng sự thật và biết dừng lại ở sự đúng mực, đó mới là biểu hiện của một xã hội trưởng thành.
Từ một thằng trên facebook ghét thằng vĩ nhân mới nổi Tiến mập địt, đã về với Các Mác, Lê Nin.
Trước hết xin được gửi lời chia buồn sâu sắc nhất tới gia đình ông Hoàng Nam Tiến cùng toàn thể anh chị em FPT. Mong mọi người sớm vượt qua nỗi đau mất mát này. Cầu chúc cho ông Hoàng Nam Tiến được yên nghỉ thanh thản.
Trong những ngày qua, mạng xã hội và báo chí Việt Nam tràn ngập lời ca ngợi, tiếc thương ông Hoàng Nam Tiến một lãnh đạo doanh nghiệp nổi tiếng của FPT. Từ "Người góp công đưa Internet về Việt Nam”, “Người tiên phong đưa công nghệ Việt vươn ra thế giới”, “Người cống hiến thầm lặng cho đất nước”...Gọi ông là “người truyền cảm hứng cho thế hệ trẻ”, rồi thì là “biểu tượng” và đưa ảnh ông lên như một huyền thoại. Đủ mọi mỹ từ được dành tặng. Điều này cũng hoàn toàn tự nhiên nó đúng với môi trường văn hóa của nước ta.
Tuy nhiên, thực sự chúng ta đang sống trong một xã hội thiếu truyền thông phản biện và dễ rơi vào trạng thái thần thánh hóa những người thành đạt mà không thực sự đặt câu hỏi: Ai thực sự cống hiến cho đất nước? Và tiêu chí nào cho "cống hiến"?
Theo như tôi tìm hiểu được biết, ở các nước phát triển như Mỹ, Nhật, Đức...., việc ca ngợi doanh nhân như một người hùng dân tộc gần như không tồn tại. Họ có thể khen Elon Musk vì đổi mới công nghệ, nhưng cũng sẵn sàng chỉ trích ông ta vì bóc lột lao động hay thao túng truyền thông. Doanh nghiệp dù lớn đến mấy vẫn phải chịu giám sát của báo chí, luật pháp và xã hội dân sự. Không ai được đứng trên lằn ranh ấy. Ở Việt Nam, chỉ cần một doanh nhân qua đời, lập tức hàng loạt bài viết tung hô xuất hiện. Không có bài nào phân tích rạch ròi xem người đó có trả lương nhân viên ra sao, đóng thuế thế nào, có giúp xã hội tốt lên không. Mọi thứ đều trôi tuột vào cảm xúc, lòng mến mộ, và thứ văn hóa sính danh rất đặc trưng.
Thành công trong kinh doanh không đồng nghĩa với “cống hiến cho Tổ quốc”. Họ là những người làm ăn vì lợi nhuận điều đó không xấu, thậm chí rất đáng trân trọng nếu họ làm ăn đàng hoàng, minh bạch. Nhưng đừng đánh đồng lợi ích tư nhân với nghĩa vụ quốc gia.
Việc đưa Internet vào Việt Nam là công lao của cả một thế hệ kỹ sư, chính sách và hợp tác quốc tế không thể gán ghép cho một cá nhân như ông Tiến, chỉ vì ông là một gương mặt nổi bật trong ngành công nghệ.
Thần tượng hóa quá đà một cá nhân dù còn sống hay đã khuất chỉ làm xã hội lệch chuẩn. Chúng ta không cần nhiều "anh hùng huyền thoại", mà cần người bình thường làm tốt công việc, sống có trách nhiệm, và được nhìn nhận đúng với bản chất họ đóng góp.
Ca ngợi không sai, tiếc thương không có gì đáng chê. Nhưng tôn trọng sự thật và biết dừng lại ở sự đúng mực, đó mới là biểu hiện của một xã hội trưởng thành.
Từ một thằng trên facebook ghét thằng vĩ nhân mới nổi Tiến mập địt, đã về với Các Mác, Lê Nin.