🛑 Được nuôi 4 năm ăn học, tôi vẫn muốn "cắt đứt" vì bạn trai chỉ làm shipper

Khi bước ra đời, làm việc tại công ty lớn, tôi bắt đầu sợ hãi những ánh nhìn, câu hỏi bâng quơ: “Người yêu em làm gì?”.

Tôi năm nay 24 tuổi, sinh ra ở quê. Ngày đầu lên Thủ đô học đại học, tôi vừa bỡ ngỡ, vừa chật vật. Người quen thì không có, tiền bạc cũng không dư dả. Chính lúc ấy, tôi gặp @Anhhaitietkiem , người đàn ông hơn tôi 8 tuổi, hiền lành và thật thà. Anh làm shipper (nhân viên giao hàng), ở trọ ngay gần chỗ tôi thuê phòng.
hometown-cha-cha-chajpg-1757184821857.jpg

Từ khi quen nhau, anh luôn giúp tôi đủ điều, từ sửa cái quạt hỏng, đưa đi bệnh viện giữa đêm đến cho mượn xe máy đi học. Và rồi anh ngỏ lời yêu. Tôi đồng ý, một phần vì cảm động, một phần vì thấy anh rất tốt.

Hoàn cảnh gia đình tôi vốn chẳng dư dả. Từ ngày nhận lời yêu anh hồi năm nhất, suốt 4 năm đại học, mọi chi phí ăn ở, tiền trọ hầu như đều do anh gánh vác.

Anh chỉ làm shipper, thu nhập chẳng cao, vậy mà tháng nào cũng cố đưa cho tôi 5 triệu đồng để tôi yên tâm học hành. Nghĩ đến điều đó, tôi vừa xúc động, vừa thấy mang ơn anh vô cùng.

Anh không kêu ca hay than vãn một lời nào. Thấy tôi lo lắng, anh chỉ nói: “Em cứ yên tâm học, mọi thứ để anh lo”. Một người chỉ học hết cấp 3, phải chạy xe ngoài đường nắng mưa nhưng vẫn dành trọn số tiền mình kiếm được cho tôi. Tôi từng nghĩ, sau khi ra trường, tôi sẽ cưới anh, gắn bó trọn đời.


 
Sửa lần cuối:
Khi bước ra đời, làm việc tại công ty lớn, tôi bắt đầu sợ hãi những ánh nhìn, câu hỏi bâng quơ: “Người yêu em làm gì?”.

Tôi năm nay 24 tuổi, sinh ra ở quê. Ngày đầu lên Thủ đô học đại học, tôi vừa bỡ ngỡ, vừa chật vật. Người quen thì không có, tiền bạc cũng không dư dả. Chính lúc ấy, tôi gặp anh, người đàn ông hơn tôi 8 tuổi, hiền lành và thật thà. Anh làm shipper (nhân viên giao hàng), ở trọ ngay gần chỗ tôi thuê phòng.
hometown-cha-cha-chajpg-1757184821857.jpg

Từ khi quen nhau, anh luôn giúp tôi đủ điều, từ sửa cái quạt hỏng, đưa đi bệnh viện giữa đêm đến cho mượn xe máy đi học. Và rồi anh ngỏ lời yêu. Tôi đồng ý, một phần vì cảm động, một phần vì thấy anh rất tốt.

Hoàn cảnh gia đình tôi vốn chẳng dư dả. Từ ngày nhận lời yêu anh hồi năm nhất, suốt 4 năm đại học, mọi chi phí ăn ở, tiền trọ hầu như đều do anh gánh vác.

Anh chỉ làm shipper, thu nhập chẳng cao, vậy mà tháng nào cũng cố đưa cho tôi 5 triệu đồng để tôi yên tâm học hành. Nghĩ đến điều đó, tôi vừa xúc động, vừa thấy mang ơn anh vô cùng.

Anh không kêu ca hay than vãn một lời nào. Thấy tôi lo lắng, anh chỉ nói: “Em cứ yên tâm học, mọi thứ để anh lo”. Một người chỉ học hết cấp 3, phải chạy xe ngoài đường nắng mưa nhưng vẫn dành trọn số tiền mình kiếm được cho tôi. Tôi từng nghĩ, sau khi ra trường, tôi sẽ cưới anh, gắn bó trọn đời.

Simp lỏ ngu Lồn
 
Chẳng sớm thì muộn, nhưng phệt chán chê rồi cũng có an ủi :vozvn (3):
Cái ngu nhất của nó ko chỉ như vầy đó là trc giờ nó ở chăm sóc cho bà ngoại t nên ngoại t cho nó cái nhà ở quê và mẹ t cũng ok, xong nó quen cml kia r đòi ra riêng éo chịu chăm sóc ngoại t nữa nên mẹ t cho chút tiền r cút luôn r éo có nhà đất gì nữa. Nhà nó rất nghèo cha mẹ có tới 6 đứa con nên ngoại t nhận nuôi dùm 3 đứa từ khi còn nhỏ mà 2/6 đứa Lồn đẻ 1 đống đông như quân nguyên
 
Tính ra 5tr/tháng mà đè ra chịch toạc thì cũng ổn mà. Chỉ sợ tml này là vozer cận, lùn, đụt, trĩ nuôi vì tương lai thôi chứ ae xamer thì dí buồi mà nuôi miễn phí nhé.
5tr/tháng mà ăn hàng sv ngon tơ quá ngọt, em ẻ dứt đi lại còn ân hận chứ, thi thoảng vẫn quay lại làm cái cảm ơn
 
Khi bước ra đời, làm việc tại công ty lớn, tôi bắt đầu sợ hãi những ánh nhìn, câu hỏi bâng quơ: “Người yêu em làm gì?”.

Tôi năm nay 24 tuổi, sinh ra ở quê. Ngày đầu lên Thủ đô học đại học, tôi vừa bỡ ngỡ, vừa chật vật. Người quen thì không có, tiền bạc cũng không dư dả. Chính lúc ấy, tôi gặp anh, người đàn ông hơn tôi 8 tuổi, hiền lành và thật thà. Anh làm shipper (nhân viên giao hàng), ở trọ ngay gần chỗ tôi thuê phòng.
hometown-cha-cha-chajpg-1757184821857.jpg

Từ khi quen nhau, anh luôn giúp tôi đủ điều, từ sửa cái quạt hỏng, đưa đi bệnh viện giữa đêm đến cho mượn xe máy đi học. Và rồi anh ngỏ lời yêu. Tôi đồng ý, một phần vì cảm động, một phần vì thấy anh rất tốt.

Hoàn cảnh gia đình tôi vốn chẳng dư dả. Từ ngày nhận lời yêu anh hồi năm nhất, suốt 4 năm đại học, mọi chi phí ăn ở, tiền trọ hầu như đều do anh gánh vác.

Anh chỉ làm shipper, thu nhập chẳng cao, vậy mà tháng nào cũng cố đưa cho tôi 5 triệu đồng để tôi yên tâm học hành. Nghĩ đến điều đó, tôi vừa xúc động, vừa thấy mang ơn anh vô cùng.

Anh không kêu ca hay than vãn một lời nào. Thấy tôi lo lắng, anh chỉ nói: “Em cứ yên tâm học, mọi thứ để anh lo”. Một người chỉ học hết cấp 3, phải chạy xe ngoài đường nắng mưa nhưng vẫn dành trọn số tiền mình kiếm được cho tôi. Tôi từng nghĩ, sau khi ra trường, tôi sẽ cưới anh, gắn bó trọn đời.

XH giờ nó vậy mà, bản thân lợi ích đặt lên trên tất cả. Trách con kia bội bạc 1 thì trách thằng kia simp 10 :’) còn nếu tml nuôi để thịt thì tao kh nói
 
Con gái chỉ ngưỡng mộ thằng con trai hơn 1 cái đầu, ví dụ thằng tiến sĩ nghèo sẽ dễ tán gái hơn phú ông giàu có, vì bọn con gái có thể dùng trôn để trở nên giàu có nhưng không thể dùng trôn để thành tiến sĩ được, do đó bọn nó sẽ ngưỡng mộ thứ mà bọn nó không có
 
Khi bước ra đời, làm việc tại công ty lớn, tôi bắt đầu sợ hãi những ánh nhìn, câu hỏi bâng quơ: “Người yêu em làm gì?”.

Tôi năm nay 24 tuổi, sinh ra ở quê. Ngày đầu lên Thủ đô học đại học, tôi vừa bỡ ngỡ, vừa chật vật. Người quen thì không có, tiền bạc cũng không dư dả. Chính lúc ấy, tôi gặp anh, người đàn ông hơn tôi 8 tuổi, hiền lành và thật thà. Anh làm shipper (nhân viên giao hàng), ở trọ ngay gần chỗ tôi thuê phòng.
hometown-cha-cha-chajpg-1757184821857.jpg

Từ khi quen nhau, anh luôn giúp tôi đủ điều, từ sửa cái quạt hỏng, đưa đi bệnh viện giữa đêm đến cho mượn xe máy đi học. Và rồi anh ngỏ lời yêu. Tôi đồng ý, một phần vì cảm động, một phần vì thấy anh rất tốt.

Hoàn cảnh gia đình tôi vốn chẳng dư dả. Từ ngày nhận lời yêu anh hồi năm nhất, suốt 4 năm đại học, mọi chi phí ăn ở, tiền trọ hầu như đều do anh gánh vác.

Anh chỉ làm shipper, thu nhập chẳng cao, vậy mà tháng nào cũng cố đưa cho tôi 5 triệu đồng để tôi yên tâm học hành. Nghĩ đến điều đó, tôi vừa xúc động, vừa thấy mang ơn anh vô cùng.

Anh không kêu ca hay than vãn một lời nào. Thấy tôi lo lắng, anh chỉ nói: “Em cứ yên tâm học, mọi thứ để anh lo”. Một người chỉ học hết cấp 3, phải chạy xe ngoài đường nắng mưa nhưng vẫn dành trọn số tiền mình kiếm được cho tôi. Tôi từng nghĩ, sau khi ra trường, tôi sẽ cưới anh, gắn bó trọn đời.

Một bên cần tình yêu, bên kia lại tình dục thì khó hòa hợp.

 
Tml bạn học đh của tao cũng vậy, đi làm nuôi con nhỏ học đh từ xa ngoài đà nẵng, bao từ ăn ở cho tới học phí đi lại, cuối cùng nó cưới con đó vì nhà tml bạn tao giàu vkl =))
Nuôi gái ở xa không gặp mặt cũng hơi căng à. Không biết vợ bạn mày ngoài Đè Nẽng có hữu duyên gặp gỡ @Hoàng Tử DiNa hơm ? :3
 

Có thể bạn quan tâm

Top