E bế tắc quá mà mấy a cứ chọc e.
Nhìn bọn nó nhanh nhẹn, giỏi giang mà lòng e đau đớn. Chúng nó như những con thú săn, còn e chỉ là một con mồi béo ú nhưng chậm chạp, ngu si. Mỗi lời nói, hành động của chúng nó đều sắc lẹm và đúng đắn, trong khi e, sau bao nhiêu năm tồn tại, vẫn chỉ là một khối bất động, một thứ vô tri vô giác chiếm chỗ. Sống mà chẳng để lại gì, chẳng học được gì, thật sự là một sự lãng phí kinh khủng. Thà reset cái đời ngu độn này đi cho xong.