S0CHODAI
Địt Bùng Đạo Tổ
Như tuýt 
Như từng kể tao quen 2-3 gái khá ngon, nhà khá giả, da mịn, dáng tạm được, mặt đẹp, nhưng tạch tất
Thời gian đầu của tao đều suôn sẻ, đẹp đẽ, nhưng sau đó tạch vẫn cứ là tạch
Kết quả là ở cuối đường, nó cưới 1 thằng....ko hề bằng tao, da đen hơn tao, tướng trung bình mập, thu nhập ít hơn tao, công việc dựa cha mẹ, võ vẽ thua tao, và cái quan trọng nhất là đéo yêu nó bằng tao yêu nó.
Thế thì ở đây chắc hẳn có thằng đặt ra câu hỏi "tao tốt hơn nhưng sao con đấy ko yêu tao"
Câu trả lời có lẽ là do bọn nó yếu đuối, kiểu ko cập kê được với nội lực mà tao có, nếu nói rằng lúc đó nó chia tay tao vì tao nghèo thì ko đúng, nhà mặt phố, bố đéo làm to thì vẫn đủ ăn, đủ sống, vậy con mái cần gì lúc này? Tiền, đéo phải, nhà nó cũng dạng khá khẩm thì hẳn ko đói khát tới mức phải dí Lồn vào nhà có tiền để cưới, chỉ cần 1 thằng tàm tạm, có bản lĩnh, đủ sức bảo vệ gia đình là đủ, thế nhưng nó vẫn ko chọn tao.
Ban đầu rõ ràng nó cũng có chút say mê tao, ngừng nhắn tin vài hôm thì nó còn chủ động gọi đt cơ mà
Thậm chí lúc hẹn hò còn thề thốt này nọ kia, nhưng tới khi bố nó có sự chê bôi, can ngăn thì nó nghe lời bố nó ngay, và sau đó nó nghe lời bố nó tìm một thằng đụt hơn, ko quá nghèo nhưng tính cách bình dân hơn, giao diện khó coi hơn, tính cách có nhiều hạt sạn hơn.
Và sau 1 thời gian nó có chồng thì những cái status đầy thơ văn, cá tính dần biến mất, thay vào đó là 1 sự buồn bã toả ra bằng mặt, khi gặp ngoài đời, phải mất 1 thời gian rất lâu, và phải lắng nghe những tâm sự -thông-qua-con-bạn thân nó, mới biết là nó cũng...đéo yêu gì thằng chồng mấy, nhưng lại cảm thấy "như vậy mới an toàn, mới lâu dài", cho dù.....nó nghĩ là nếu cưới 1 người như tao thì nó sẽ vui hơn.
Nghe đến đây hẳn nếu tao là 1 thằng khác thì sẽ khá cay cú
Chửi địt mẹ, đã yêu rồi thì đéo nhào vô luôn, lại còn chần chờ, rồi nhào vô một thằng "trung bình cho an toàn" là thế đéo nào? Nhưng ko sao cả, thua ko cay cú và tao là ng như thế, tao tin vào một thể loại người mà ko đủ dũng khí để dám love hết mình (thường là Nữ hay có kiểu đấy) ko dám tin vào tương lai là mình sẽ sống tốt với người mình yêu, cái kiểu tâm lý nói nôm na là
"mặc đồ đẹp thì sợ mình bị đẹp"
"thích ông/anh/chú đấy nhưng đéo dám chủ động gạ, sợ ông/anh/chú đấy đáp lại tình yêu của mình"
"yêu thằng/anh/chú đấy nhưng đéo dám cưới, sợ bị quá hạnh phúc, mà quá hạnh phúc thường dẫn tới đổ bể thê thảm"
tao cũng ko biết phân tích cái loại tâm lý này như thế nào, nhưng tao biết nhiều con đã bỏ lỡ 1 thằng lý tưởng nhất của đời mình, để đến với 1 thằng như kẹc, và miệng đời thiên hạ ở đông lào thường ủng hộ "thứ đã xảy ra rồi" kiểu
"chúc mừng đôi uyên ương, cô ấy chọn rồi thì chắc hẳn có lý do"
" anh kia tài giỏi nhưng cô dâu đéo chọn, chắc là như Lồn, anh B này cùi nhưng chắc có điểm gì nổi bật"
"thôi người ta thành vợ chồng rồi, mọi lý tưởng khác đều là bất lương, hãy tán thành đôi vợ chồng son"
và thế là cả 2 cùng tiếc, một đứa thì vuột mất vợ, một đứa thì vuột mất thằng đực mình thích, rồi sau đó thì sao? Đéo có sao cả, thời gian vẫn chảy, xã hội vẫn cứ làm làm kiếm ăn, và đéo còn ai nói gì ai, tuổi đời sẽ già đi và sự nuối tiếc đó sẽ phai nhạt, cái gì mất thì sẽ mất luôn ko kéo lại được nữa, đéo có chữ "nếu" giữa quá khứ, thằng đực buộc phải cay cú đi tìm con mái mới, con kia thì chấp nhận sống với thằng như kẹc.
và đây là giai đoạn bọn mái đặt một thứ khác quan trọng hơn để quên đi sự lựa chọn như kẹc, đó là "đối với mẹ, con là tất cả"
Thế mới thấy gái đ.lào trong tình yêu cũng yếu kém, đến cả tình yêu của mình còn đéo chắc chắn, tao là ngọn lửa bùng cháy thì nó cứ thích làm vòi sen tưới cho tắt dần

Như từng kể tao quen 2-3 gái khá ngon, nhà khá giả, da mịn, dáng tạm được, mặt đẹp, nhưng tạch tất
Thời gian đầu của tao đều suôn sẻ, đẹp đẽ, nhưng sau đó tạch vẫn cứ là tạch
Kết quả là ở cuối đường, nó cưới 1 thằng....ko hề bằng tao, da đen hơn tao, tướng trung bình mập, thu nhập ít hơn tao, công việc dựa cha mẹ, võ vẽ thua tao, và cái quan trọng nhất là đéo yêu nó bằng tao yêu nó.
Thế thì ở đây chắc hẳn có thằng đặt ra câu hỏi "tao tốt hơn nhưng sao con đấy ko yêu tao"
Câu trả lời có lẽ là do bọn nó yếu đuối, kiểu ko cập kê được với nội lực mà tao có, nếu nói rằng lúc đó nó chia tay tao vì tao nghèo thì ko đúng, nhà mặt phố, bố đéo làm to thì vẫn đủ ăn, đủ sống, vậy con mái cần gì lúc này? Tiền, đéo phải, nhà nó cũng dạng khá khẩm thì hẳn ko đói khát tới mức phải dí Lồn vào nhà có tiền để cưới, chỉ cần 1 thằng tàm tạm, có bản lĩnh, đủ sức bảo vệ gia đình là đủ, thế nhưng nó vẫn ko chọn tao.
Ban đầu rõ ràng nó cũng có chút say mê tao, ngừng nhắn tin vài hôm thì nó còn chủ động gọi đt cơ mà
Thậm chí lúc hẹn hò còn thề thốt này nọ kia, nhưng tới khi bố nó có sự chê bôi, can ngăn thì nó nghe lời bố nó ngay, và sau đó nó nghe lời bố nó tìm một thằng đụt hơn, ko quá nghèo nhưng tính cách bình dân hơn, giao diện khó coi hơn, tính cách có nhiều hạt sạn hơn.Và sau 1 thời gian nó có chồng thì những cái status đầy thơ văn, cá tính dần biến mất, thay vào đó là 1 sự buồn bã toả ra bằng mặt, khi gặp ngoài đời, phải mất 1 thời gian rất lâu, và phải lắng nghe những tâm sự -thông-qua-con-bạn thân nó, mới biết là nó cũng...đéo yêu gì thằng chồng mấy, nhưng lại cảm thấy "như vậy mới an toàn, mới lâu dài", cho dù.....nó nghĩ là nếu cưới 1 người như tao thì nó sẽ vui hơn.
Nghe đến đây hẳn nếu tao là 1 thằng khác thì sẽ khá cay cú
Chửi địt mẹ, đã yêu rồi thì đéo nhào vô luôn, lại còn chần chờ, rồi nhào vô một thằng "trung bình cho an toàn" là thế đéo nào? Nhưng ko sao cả, thua ko cay cú và tao là ng như thế, tao tin vào một thể loại người mà ko đủ dũng khí để dám love hết mình (thường là Nữ hay có kiểu đấy) ko dám tin vào tương lai là mình sẽ sống tốt với người mình yêu, cái kiểu tâm lý nói nôm na là"mặc đồ đẹp thì sợ mình bị đẹp"
"thích ông/anh/chú đấy nhưng đéo dám chủ động gạ, sợ ông/anh/chú đấy đáp lại tình yêu của mình"
"yêu thằng/anh/chú đấy nhưng đéo dám cưới, sợ bị quá hạnh phúc, mà quá hạnh phúc thường dẫn tới đổ bể thê thảm"
tao cũng ko biết phân tích cái loại tâm lý này như thế nào, nhưng tao biết nhiều con đã bỏ lỡ 1 thằng lý tưởng nhất của đời mình, để đến với 1 thằng như kẹc, và miệng đời thiên hạ ở đông lào thường ủng hộ "thứ đã xảy ra rồi" kiểu
"chúc mừng đôi uyên ương, cô ấy chọn rồi thì chắc hẳn có lý do"

" anh kia tài giỏi nhưng cô dâu đéo chọn, chắc là như Lồn, anh B này cùi nhưng chắc có điểm gì nổi bật"

"thôi người ta thành vợ chồng rồi, mọi lý tưởng khác đều là bất lương, hãy tán thành đôi vợ chồng son"

và thế là cả 2 cùng tiếc, một đứa thì vuột mất vợ, một đứa thì vuột mất thằng đực mình thích, rồi sau đó thì sao? Đéo có sao cả, thời gian vẫn chảy, xã hội vẫn cứ làm làm kiếm ăn, và đéo còn ai nói gì ai, tuổi đời sẽ già đi và sự nuối tiếc đó sẽ phai nhạt, cái gì mất thì sẽ mất luôn ko kéo lại được nữa, đéo có chữ "nếu" giữa quá khứ, thằng đực buộc phải cay cú đi tìm con mái mới, con kia thì chấp nhận sống với thằng như kẹc.
và đây là giai đoạn bọn mái đặt một thứ khác quan trọng hơn để quên đi sự lựa chọn như kẹc, đó là "đối với mẹ, con là tất cả"

Thế mới thấy gái đ.lào trong tình yêu cũng yếu kém, đến cả tình yêu của mình còn đéo chắc chắn, tao là ngọn lửa bùng cháy thì nó cứ thích làm vòi sen tưới cho tắt dần
nhưng may cho tụi nó là xứ này simp lỏ còn đông quá 😄