abc
Thần Lô Đề
Mình và bạn trai yêu nhau từ hồi lớp 10. Nhà bạn cũng khá giả nhưng lại rất khó , không cho bạn ấy tiền tiêu vặt và cấm yêu đương . Khi bắt đầu yêu là quãng thời gian yêu giấu, không 1 lời tỏ tình trực tiếp, không có 1 buổi date nào. Những món quà tặng mình lúc đó chỉ là 1 cái kẹp tóc , bim bim , mình cũng không dám đòi hỏi gì nhiều . Đến khi được 3 tháng , mẹ bạn phát hiện ra mqh và bắt dừng ngay , mẹ bạn bắt đầu đi nói với các cô gvcn là mình làm phiền đến bạn , phải tách mình ra khỏi bạn . Lúc đó mình vừa bực bội và rất khó hiểu khi mẹ bạn ấy lại nói với các cô như thế. 1 đằng là bạn ý nài nỉ xin vẫn yêu giấu , 1 bên là các cô và mẹ bạn ấy chèn ép mình, mẹ bạn đã nhắn cho mình rằng đừng nhắn tin làm phiền bạn nữa cho bạn học . Mình và bạn học chung lớp nên lúc đó mình rất khó xử , nhưng cũng vì cái tôi nên cũng bắt đầu tránh xa bạn , nhưng khoảng thời gian đó bạn cũng quan tâm mình nhiều hơn, dành dụm từng bữa ăn sáng để cho mình , chân thành như vậy nên mình cũng tiếp tục. Đến khi mình đạt được 1 thành tích thi HSG , mẹ bạn bắt đầu nới lỏng và chấp nhận cho yêu , nhưng chấp nhận rất nửa vời. Cả 3 tháng hè , mẹ bạn cho bạn đi chơi đúng 3 lần với mình, và tất nhiên là share tiền , lần nào đi chơi mình cũng share 4 - 6 hoặc 3 - 7 , còn đâu những dịp lễ thì chắc chắn là không được đi . Bạn ấy cũng hay xin mình 20k 30k để làm này nọ mình cũng cho , nhưng thật sự mình rất ngại . Ngồi giữa lớp , ở trên ở dưới đều có bạn , nhưng lại nói mình cho bạn ít tiền bạn làm cái này cái nọ . Kỉ niệm 1 năm , mình cũng nói thẳng với bạn là mình hết tiền , và bạn cho mình đi ptb và ăn 1 cái bánh mì. Mình rất buồn , nhưng mình hiểu là học sinh với gia đình khó nên cũng chả đòi hỏi, và từ lúc yêu đến bây giờ bạn ấy cũng chưa tặng mình được 1 bó hoa nào . Nhiều lúc mình suy nghĩ, tủi thân nhưng không dám nói, vẫn cứ tiếp tục yêu thế này, mình mệt mỏi lắm