hầm bà lằng
Chịu khó la liếm
Tôi có nên ngăn họ lại, hay mặc kệ cho chuyện ấy xảy ra và trở thành “hot girl“, nổi tiếng khắp trường vì do tôi mà 2 người đó hẹn đánh nhau??
Ai cũng hỏi: "Em chọn anh hay nó?"
Tôi tìm đến mục Tâm sự của như tìm đến một người bạn lớn, rất mong ở đây tôi có thể nhận được sự quan tâm, sẻ chia của các độc giả khác. Giờ đây, lòng tôi đang rối bời, tôi không biết phải làm sao nữa. Tại sao rắc rối cứ đổ cả lên đầu tôi?? Tôi đã sống rất bình lặng, rất khép kín vậy mà không thể tránh nổi rắc rối.
Tôi không phải là đứa con gái xinh xắn. Tôi rất bình thường là đằng khác, chỉ có thể nói là không xấu, nhưng bạn bè lại thường hay nói tôi có duyên ngầm và trắng trẻo, lại nói giọng miền Nam vì tôi mới chuyển từ Sài Gòn ra, vì thế mà cũng có một vài bạn khác giới theo đuổi. Thời gian đầu, tôi thấy chuyện này cũng khá thú vị, bởi thích cái cảm giác mình là một người hơi quan trọng, được nhiều người để ý quan tâm hay ngày mùng 8 tháng 3 không phải lo lắng liệu hôm nay có ai tặng hoa mình không?
Nhưng vui vẻ chẳng được bao lâu thì rắc rối bắt đầu nảy sinh khiến tôi mệt mỏi. Họ nhắn tin rất nhiều làm mất thời gian và cả tiền bạc của tôi nữa. Mấy hôm đầu, tôi vui vẻ nhắn tin trả lời nhưng về sau thấy tốn kém và cũng nhạt nhẽo nên lảng dần. Nhưng tôi không nhắn tin trả họ liên tục nháy máy và gọi bao giờ tôi phải nhắn tin trả lời mới thôi.
Tôi chán nên không dùng điện thoại một thời gian. Tức thì máy bàn nhà tôi bị làm phiền khá nhiều. Tôi không hiểu sao họ lại rỗi việc như thế? Nghe máy vài lần, tôi nói họ đừng gọi điện nữa vì tôi còn nhiều việc phải làm. Họ cúp máy, cả ngày hôm đó và thỉnh thoảng về sau, điện thoại nhà tôi cứ reo ầm ầm, khi nhấc lên lại chẳng thấy ai nói. Nhiều hôm khuya rồi vẫn vậy khiến bố mẹ tôi mất ngủ. Mẹ tôi đăng ký hiện số với tổng đài để xem thủ phạm thì toàn là các số điện thoại di động, gọi lại không thèm nghe máy, hoặc nghe nhưng không nói gì. Sau đợt ấy, nhà tôi có lệ 9h tối là rút dây điện thoại.
Rắc rối nhất là có hai anh ở khóa trên thích tôi. Khổ nỗi, hai anh này đều thuộc dạng "bất hảo" khiến tôi hết sức lo lắng. Họ làm phiền tôi bằng mọi cách, không để cho tôi yên chút nào. Buổi học nào cũng vậy, chưa hết giờ đã có hai người chờ trước cửa lớp để đưa tôi về, khiến thầy cô giáo và bạn bè chú ý. Hai người, kẻ đến trước, người đến sau, có khi đến cùng nhau nữa, vậy là họ cãi nhau ầm ĩ, thậm chí còn hầm hè đe dọa nhau để tranh quyền đưa tôi về, làm tôi xấu hổ vô cùng. Cảm giác thích được quan tâm ngày nào đã tan biến hết, tôi chỉ thấy phiền toái và khó chịu kinh khủng.
Từ lúc hai anh đó biết được số điện thoại và nick của tôi, họ ra sức gọi và chat ầm ầm. Dù tôi không add lại nick, hay trả lời tin nhắn thì họ cũng mặc kệ, chỉ cần hàng ngày "khủng bố" tôi là được. Thật khốn khổ! Ai cũng hỏi: "Em chọn anh hay nó?" rồi cố tình nói xấu người kia. Cuộc sống của tôi bị họ làm phiền rất khó chịu, nhưng như thế tôi vẫn còn chịu được...
Tiếc rằng họ không dừng lại ở đó. Họ khiến tôi thực sự sợ hãi và lo lắng khi hẹn hò đấu tay đôi, đòi phân xử nhau vì "ngứa mắt", vì cứ "lượn lờ" cản đường khi cả hai cùng cưa tôi. Biết chuyện này, tôi suýt té xỉu. Điều tôi lo sợ nhất đã đến.
Không phải vì tôi lo cho 2 người đó, nhưng từ nay, con gái trong trường sẽ ghét tôi hơn bao giờ hết. Các bạn không hiểu cái cảm giác là "nhân vật chính" của một trận ẩu đả khổ sở như thế nào, bạn bè trong trường đều cho rằng vì tôi chảnh, tôi kiêu căng và chính tôi ra lời "thách đố" nên họ mới phân xử nhau kiểu này. Chỉ 3 ngày sau, mặc dù tôi đã nghỉ hè nhưng tin tức vẫn lan ra ầm ầm và trên web của trường, tên tôi đã được lập hẳn một topic riêng, các lớp thi nhau vào bàn tán xôn xao. Tôi có cảm giác mình đang bị cô lập rất đáng sợ.
Tôi không biết làm cách nào để ngăn họ lại. Hình như chỉ còn 1 tuần nữa là đến ngày họ hẹn nhau. Thật sự, tôi có tình cảm với một bạn nam cùng lớp và bạn ấy cũng thế nhưng tôi không dám nói ra. Nếu 2 người kia mà biết được, không chừng họ hùa nhau đến "xử" cậu ấy mất. Bạn tôi có người khuyên chọn đại một trong hai người, nhưng tôi chọn rồi thì có yên ổn được không? Người kia liệu có bỏ qua hay không? Với lại, làm sao tôi có thể chấp nhận một kẻ lưu manh, côn đồ như thế?
Chuyện đánh nhau đã gần như chắc chắn. Tôi có nên ngăn họ lại, hay mặc kệ cho chuyện ấy xảy ra và trở thành "hot girl", nổi tiếng khắp trường vì do tôi mà 2 người đó hẹn đánh nhau (tôi không muốn như thế chút nào), hoặc nói tất cả với bố mẹ và chuyển trường. Mọi người hãy cho tôi một lời khuyên...
Nguyễn Phạm Minh Ngọc ([email protected])

Tôi tìm đến mục Tâm sự của như tìm đến một người bạn lớn, rất mong ở đây tôi có thể nhận được sự quan tâm, sẻ chia của các độc giả khác. Giờ đây, lòng tôi đang rối bời, tôi không biết phải làm sao nữa. Tại sao rắc rối cứ đổ cả lên đầu tôi?? Tôi đã sống rất bình lặng, rất khép kín vậy mà không thể tránh nổi rắc rối.
Tôi không phải là đứa con gái xinh xắn. Tôi rất bình thường là đằng khác, chỉ có thể nói là không xấu, nhưng bạn bè lại thường hay nói tôi có duyên ngầm và trắng trẻo, lại nói giọng miền Nam vì tôi mới chuyển từ Sài Gòn ra, vì thế mà cũng có một vài bạn khác giới theo đuổi. Thời gian đầu, tôi thấy chuyện này cũng khá thú vị, bởi thích cái cảm giác mình là một người hơi quan trọng, được nhiều người để ý quan tâm hay ngày mùng 8 tháng 3 không phải lo lắng liệu hôm nay có ai tặng hoa mình không?
Nhưng vui vẻ chẳng được bao lâu thì rắc rối bắt đầu nảy sinh khiến tôi mệt mỏi. Họ nhắn tin rất nhiều làm mất thời gian và cả tiền bạc của tôi nữa. Mấy hôm đầu, tôi vui vẻ nhắn tin trả lời nhưng về sau thấy tốn kém và cũng nhạt nhẽo nên lảng dần. Nhưng tôi không nhắn tin trả họ liên tục nháy máy và gọi bao giờ tôi phải nhắn tin trả lời mới thôi.
Tôi chán nên không dùng điện thoại một thời gian. Tức thì máy bàn nhà tôi bị làm phiền khá nhiều. Tôi không hiểu sao họ lại rỗi việc như thế? Nghe máy vài lần, tôi nói họ đừng gọi điện nữa vì tôi còn nhiều việc phải làm. Họ cúp máy, cả ngày hôm đó và thỉnh thoảng về sau, điện thoại nhà tôi cứ reo ầm ầm, khi nhấc lên lại chẳng thấy ai nói. Nhiều hôm khuya rồi vẫn vậy khiến bố mẹ tôi mất ngủ. Mẹ tôi đăng ký hiện số với tổng đài để xem thủ phạm thì toàn là các số điện thoại di động, gọi lại không thèm nghe máy, hoặc nghe nhưng không nói gì. Sau đợt ấy, nhà tôi có lệ 9h tối là rút dây điện thoại.
Rắc rối nhất là có hai anh ở khóa trên thích tôi. Khổ nỗi, hai anh này đều thuộc dạng "bất hảo" khiến tôi hết sức lo lắng. Họ làm phiền tôi bằng mọi cách, không để cho tôi yên chút nào. Buổi học nào cũng vậy, chưa hết giờ đã có hai người chờ trước cửa lớp để đưa tôi về, khiến thầy cô giáo và bạn bè chú ý. Hai người, kẻ đến trước, người đến sau, có khi đến cùng nhau nữa, vậy là họ cãi nhau ầm ĩ, thậm chí còn hầm hè đe dọa nhau để tranh quyền đưa tôi về, làm tôi xấu hổ vô cùng. Cảm giác thích được quan tâm ngày nào đã tan biến hết, tôi chỉ thấy phiền toái và khó chịu kinh khủng.
Từ lúc hai anh đó biết được số điện thoại và nick của tôi, họ ra sức gọi và chat ầm ầm. Dù tôi không add lại nick, hay trả lời tin nhắn thì họ cũng mặc kệ, chỉ cần hàng ngày "khủng bố" tôi là được. Thật khốn khổ! Ai cũng hỏi: "Em chọn anh hay nó?" rồi cố tình nói xấu người kia. Cuộc sống của tôi bị họ làm phiền rất khó chịu, nhưng như thế tôi vẫn còn chịu được...
Tiếc rằng họ không dừng lại ở đó. Họ khiến tôi thực sự sợ hãi và lo lắng khi hẹn hò đấu tay đôi, đòi phân xử nhau vì "ngứa mắt", vì cứ "lượn lờ" cản đường khi cả hai cùng cưa tôi. Biết chuyện này, tôi suýt té xỉu. Điều tôi lo sợ nhất đã đến.
Không phải vì tôi lo cho 2 người đó, nhưng từ nay, con gái trong trường sẽ ghét tôi hơn bao giờ hết. Các bạn không hiểu cái cảm giác là "nhân vật chính" của một trận ẩu đả khổ sở như thế nào, bạn bè trong trường đều cho rằng vì tôi chảnh, tôi kiêu căng và chính tôi ra lời "thách đố" nên họ mới phân xử nhau kiểu này. Chỉ 3 ngày sau, mặc dù tôi đã nghỉ hè nhưng tin tức vẫn lan ra ầm ầm và trên web của trường, tên tôi đã được lập hẳn một topic riêng, các lớp thi nhau vào bàn tán xôn xao. Tôi có cảm giác mình đang bị cô lập rất đáng sợ.
Tôi không biết làm cách nào để ngăn họ lại. Hình như chỉ còn 1 tuần nữa là đến ngày họ hẹn nhau. Thật sự, tôi có tình cảm với một bạn nam cùng lớp và bạn ấy cũng thế nhưng tôi không dám nói ra. Nếu 2 người kia mà biết được, không chừng họ hùa nhau đến "xử" cậu ấy mất. Bạn tôi có người khuyên chọn đại một trong hai người, nhưng tôi chọn rồi thì có yên ổn được không? Người kia liệu có bỏ qua hay không? Với lại, làm sao tôi có thể chấp nhận một kẻ lưu manh, côn đồ như thế?
Chuyện đánh nhau đã gần như chắc chắn. Tôi có nên ngăn họ lại, hay mặc kệ cho chuyện ấy xảy ra và trở thành "hot girl", nổi tiếng khắp trường vì do tôi mà 2 người đó hẹn đánh nhau (tôi không muốn như thế chút nào), hoặc nói tất cả với bố mẹ và chuyển trường. Mọi người hãy cho tôi một lời khuyên...
Nguyễn Phạm Minh Ngọc ([email protected])