Khinh bỉ tml Lành Tố Hĩu, mấy th Chế Lan Viên, Tế Hanh... tởm lợm mấy thằng bút nô của chế độ.

Trong đám nhà văn, nhà thơ bưng bô, có lẽ kinh tởm nhất vẫn là Tố Hữu. Hắn ta chà đạp lên tất cả những người khác để tự chứng minh mình là kẻ trung thành nhất với chế độ, với tư tưởng. Không chỉ làm thơ xu nịnh lãnh tụ trong nước, hắn còn làm thơ xu nịnh cả một trong những tên bạo chúa khát máu nhất lịch sử nhân loại:
"Bữa trước mẹ cho con xem ảnh:
Ông Xta-lin bên cạnh nhi đồng
Áo Ông trắng giữa mây hồng
Mắt Ông hiền hậu, miệng Ông mỉm cười...

Trên đồng xanh mênh mông
Ông đứng với em nhỏ
Cổ em quàng khăn đỏ
Một niềm tin
Hướng tương lai, hai ông cháu cùng nhìn.

Xta-lin!
Yêu biết mấy, nghe con tập nói
Tiếng con thơ gọi Xta-lin!
Mồm con thơm sữa xinh xinh
Như con chim của hoà bình trắng trong..."
Có lẽ đứa con trong bài thơ của Tố Hữu là hiện thân cho quỷ dữ bởi tiếng đầu lòng đứa trẻ là chúng nó gọi tên cha mẹ mình, chứ không phải một tên tham quyền cố vị, tắm người dân, đồng chí của mình trong bể máu, đày đọa họ đến những gulag xa xôi ở tận Siberia.
Sau năm 1986, hắn bị "rớt đài" do điều hành kinh tế quá giỏi cũng như phe phái của mình đều bị quay lưng. Thế nhưng, đến tận trước lúc chết hắn vẫn có thể thở ra được những dòng thơ sau:
" Tạm biệt cuộc đời yêu quý nhất
Còn mấy vần thơ, một nắm tro
Thơ tặng bạn đường, tro gửi đất
Sống là cho, chết cũng là cho."
Có lẽ thứ duy nhất hắn "cho" đất nước này là mức lạm phát lên đến gần 800%, dân chúng đói khổ lầm than, nhà văn nhà thơ thì bị hắn chèn ép, chết trong nhục nhã.
Cả cuộc đời đi học của tao, có hai tên "thợ bút" mà tao kinh tởm nhất: Hoàng Phủ Ngọc Tường và Tố Hữu!
 
Trong đám nhà văn, nhà thơ bưng bô, có lẽ kinh tởm nhất vẫn là Tố Hữu. Hắn ta chà đạp lên tất cả những người khác để tự chứng minh mình là kẻ trung thành nhất với chế độ, với tư tưởng. Không chỉ làm thơ xu nịnh lãnh tụ trong nước, hắn còn làm thơ xu nịnh cả một trong những tên bạo chúa khát máu nhất lịch sử nhân loại:
"Bữa trước mẹ cho con xem ảnh:
Ông Xta-lin bên cạnh nhi đồng
Áo Ông trắng giữa mây hồng
Mắt Ông hiền hậu, miệng Ông mỉm cười...

Trên đồng xanh mênh mông
Ông đứng với em nhỏ
Cổ em quàng khăn đỏ
Một niềm tin
Hướng tương lai, hai ông cháu cùng nhìn.

Xta-lin!
Yêu biết mấy, nghe con tập nói
Tiếng con thơ gọi Xta-lin!
Mồm con thơm sữa xinh xinh
Như con chim của hoà bình trắng trong..."
Có lẽ đứa con trong bài thơ của Tố Hữu là hiện thân cho quỷ dữ bởi tiếng đầu lòng đứa trẻ là chúng nó gọi tên cha mẹ mình, chứ không phải một tên tham quyền cố vị, tắm người dân, đồng chí của mình trong bể máu, đày đọa họ đến những gulag xa xôi ở tận Siberia.
Sau năm 1986, hắn bị "rớt đài" do điều hành kinh tế quá giỏi cũng như phe phái của mình đều bị quay lưng. Thế nhưng, đến tận trước lúc chết hắn vẫn có thể thở ra được những dòng thơ sau:
" Tạm biệt cuộc đời yêu quý nhất
Còn mấy vần thơ, một nắm tro
Thơ tặng bạn đường, tro gửi đất
Sống là cho, chết cũng là cho."
Có lẽ thứ duy nhất hắn "cho" đất nước này là mức lạm phát lên đến gần 800%, dân chúng đói khổ lầm than, nhà văn nhà thơ thì bị hắn chèn ép, chết trong nhục nhã.
Cả cuộc đời đi học của tao, có hai tên "thợ bút" mà tao kinh tởm nhất: Hoàng Phủ Ngọc Tường và Tố Hữu!
Biết ngay lại lôi cái bài này ra. Ngu lắm, thợ thơ, thợ nhạc thì phải nhìn bài nào hay nhất, chứ cứt của ai thì cũng thối thôi.
Trình viết lục bát của Tố Hữu là top VN. Mà như Nguyễn Tuân nói, muốn biết trình ai thế nào thì cứ xem thơ lục bát.

Việt Bắc

- Mình về mình có nhớ ta?
Mười lăm năm ấy thiết tha mặn nồng.
Mình về mình có nhớ không
Nhìn cây nhớ núi, nhìn sông nhớ nguồn?


Tiếng ai tha thiết bên cồn
Bâng khuâng trong dạ, bồn chồn bước đi
Áo chàm đưa buổi phân ly
Cầm tay nhau biết nói gì hôm nay...

- Mình đi, có nhớ những ngày
Mưa nguồn suối lũ, những mây cùng mù?
Mình về, có nhớ chiến khu
Miếng cơm chấm muối, mối thù nặng vai?
Mình về, rừng núi nhớ ai
Trám bùi để rụng, măng mai để già.
Mình đi, có nhớ những nhà
Hắt hiu lau xám, đậm đà lòng son
Mình về, còn nhớ núi non
Nhớ khi kháng Nhật, thuở còn Việt Minh
Mình đi, mình có nhớ mình
Tân Trào, Hồng Thái, mái đình cây đa?


- Ta với mình, mình với ta
Lòng ta sau trước mặn mà đinh ninh
Mình đi, mình lại nhớ mình
Nguồn bao nhiêu nước nghĩa tình bấy nhiêu...

Nhớ gì như nhớ người yêu
Trăng lên đầu núi, nắng chiều lưng nương
Nhớ từng bản khói cùng sương
Sớm khuya bếp lửa người thương đi về.
Nhớ từng rừng nứa bờ tre
Ngòi Thia, sông Đáy, suối Lê vơi đầy.
Ta đi, ta nhớ những ngày
Mình đây ta đó, đắng cay ngọt bùi...

Thương nhau, chia củ sắn lùi
Bát cơm sẻ nửa, chăn sui đắp cùng.
Nhớ người mẹ nắng cháy lưng
Địu con lên rẫy, bẻ từng bắp ngô.
Nhớ sao lớp học i tờ
Đồng khuya đuốc sáng những giờ liên hoan
Nhớ sao ngày tháng cơ quan
Gian nan đời vẫn ca vang núi đèo.
Nhớ sao tiếng mõ rừng chiều
Chày đêm nện cối đều đều suối xa...

Ta về, mình có nhớ ta
Ta về, ta nhớ những hoa cùng người.
Rừng xanh hoa chuối đỏ tươi
Đèo cao nắng ánh dao gài thắt lưng.
Ngày xuân mơ nở trắng rừng
Nhớ người đan nón chuốt từng sợi giang.
Ve kêu rừng phách đổ vàng
Nhớ cô em gái hái măng một mình
Rừng thu trăng rọi hoà bình
Nhớ ai tiếng hát ân tình thuỷ chung.

Nhớ khi giặc đến giặc lùng
Rừng cây núi đá ta cùng đánh Tây.
Núi giăng thành luỹ sắt dày
Rừng che bộ đội, rừng vây quân thù
Mênh mông bốn mặt sương mù
Đất trời ta cả chiến khu một lòng.

Ai về ai có nhớ không?
Ta về ta nhớ Phủ Thông, đèo Giàng.
Nhớ sông Lô, nhớ phố Ràng
Nhớ từ Cao - Lạng, nhớ sang Nhị Hà...
Những đường Việt Bắc của ta
Đêm đêm rầm rập như là đất rung
Quân đi điệp điệp trùng trùng
Ánh sao đầu súng, bạn cùng mũ nan.
Dân công đỏ đuốc từng đoàn
Bước chân nát đá, muôn tàn lửa bay.
Nghìn đêm thăm thẳm sương dày
Đèn pha bật sáng như ngày mai lên.
Tin vui chiến thắng trăm miền
Hoà Bình, Tây Bắc, Điện Biên vui về
Vui từ Đồng Tháp, An Khê
Vui lên Việt Bắc, đèo De, núi Hồng.

Ai về ai có nhớ không?
Ngọn cờ đỏ thắm gió lồng cửa hang.
Nắng trưa rực rỡ sao vàng
Trung ương, Chính phủ luận bàn việc công
Điều quân chiến dịch thu đông
Nông thôn phát động, giao thông mở đường
Giữ đê, phòng hạn, thu lương
Gửi dao miền ngược, thêm trường các khu...

Ở đâu u ám quân thù
Nhìn lên Việt Bắc: Cụ Hồ sáng soi
Ở đâu đau đớn giống nòi
Trông về Việt Bắc mà nuôi chí bền.
Mười lăm năm ấy, ai quên
Quê hương Cách mạng dựng nên Cộng hoà
Mình về mình lại nhớ ta
Mái đình Hồng Thái, cây đa Tân Trào.

- Nước trôi nước có về nguồn
Mây đi mây có cùng non trở về?
Mình về, ta gửi về quê
Thuyền nâu trâu mộng với bè nứa mai
Nâu này nhuộm áo không phai
Cho lòng thêm đậm, cho ai nhớ mình.
Trâu về, xanh lại Thái Bình
Nứa mai gài chặt mối tình ngược xuôi.


- Nước trôi, lòng suối chẳng trôi
Mây đi mây vẫn nhớ hồi về non
Đá mòn nhưng dạ chẳng mòn
Chàm nâu thêm đậm, phấn son chẳng nhoà.
Nứa mai mình gửi quê nhà
Nước non đâu cũng là ta với mình.
Thái Bình đồng lại tươi xanh
Phên nhà lại ấm, mái đình lại vui...

- Mình về thành thị xa xôi
Nhà cao, còn thấy núi đồi nữa chăng?
Phố đông, còn nhớ bản làng
Sáng đèn, còn nhớ mảnh trăng giữa rừng?
Mình đi, ta hỏi thăm chừng
Bao giờ Việt Bắc tưng bừng thêm vui?


- Đường về, đây đó gần thôi!
Hôm nay rời bản về nơi thị thành
Nhà cao, chẳng khuất non xanh
Phố đông, càng giục chân nhanh bước đường.
Ngày mai về lại thôn hương
Rừng xưa núi cũ yêu thương lại về.
Ngày mai rộn rã sơn khê
Ngược xuôi tàu chạy, bốn bề lưới giăng.
Than Phấn Mễ, thiếc Cao Bằng
Phố phường như nấm như măng giữa trời.
Mái trường ngói mới đỏ tươi
Chợ vui trăm nẻo về khơi luồng hàng
Muối Thái Bình ngược Hà Giang
Cày bừa Đông Xuất, mía đường tỉnh Thanh.
Ai về mua vại Hương Canh
Ai lên mình gửi cho anh với nàng
Chiếu Nga Sơn, gạch Bát Tràng
Vải tơ Nam Định, lụa hàng Hà Đông
Áo em thêu chỉ biếc hồng
Mùa xuân ngày hội lùng tùng thêm tươi
Còn non, còn nước, còn trời
Bác Hồ thêm khoẻ, cuộc đời càng vui!

- Mình về với Bác đường xuôi
Thưa giùm Việt Bắc không nguôi nhớ Người
Nhớ Ông Cụ mắt sáng ngời
Áo nâu túi vải, đẹp tươi lạ thường!
Nhớ Người những sáng tinh sương
Ung dung yên ngựa trên đường suối reo
Nhớ chân Người bước lên đèo
Người đi, rừng núi trông theo bóng Người...
 
Sai lầm lớn nhất là:

1. Đéo dám nhổ cỏ tận gốc bọn ăn cơm sườn. Để cái bọn mặt trận phỏng dái nó phát triển.
2. Đéo trị được bọn miền tây.
Gặp tao là sẵn sàng ra lệnh giết hết bọn ăn cơm gạo miền Nam mà lại phản bội quốc gia đi thờ bọn bán cơm. H mấy con đĩ già mẹ vn anh hùng ngu lol ôm bằng khen đi đòi đất bỏ mẹ, gặp tao còn lùa chó ra sủa cắn bọn đĩ già này
 
Cái sai lầm lớn nhất của vnch là để anh em Diệm Nhu làm lãnh đạo
Sau khi lật đổ Diệm Nhu thì cũng khủng hoảng mà đưa Thiệu lên
Lỗi to nhất là ann em Diệm Nhu thứ hai là Thiệu
Nền chính trị cốt lõi của chính phủ Quốc Gia Việt Nam và cả Miền Nam nằm ở giới trí thức chính trị nam kỳ nhưng đều bị bỏ qua hoặc tống hết sang Pháp
Sai rồi,
Cái sai lầm của VNCH là để Diệm Nhu bị ám sát, làm sụp đổ nền dân chủ non trẻ.
Sau Diệm Nhu là thời kỳ chế độ quân phiệt do quân đội VNCH lãnh đạo đất nước, phải mất gần 10 năm mới có tổng thống dân chủ thứ 2 là Nguyễn Văn Thiệu.
Chế độ quân phiệt chả khác gì chế độ Cơm Sườn, do quân đội và conan kiểm soát.
10 năm khoảng cách đó làm người dân miền Nam vẫn chưa hiểu văn hóa dân chủ nhân quyền là gì, chưa kể quân đội thường xuyên giao du với phía Mỹ. Làm người dân hiểu nhầm là bộ máy chính phủ VNCH là bộ máy chính phủ Mỹ đứng sau. Điều đó làm gia tăng lòng yêu nước, tự tôn dân tộc, tăng khác biệt với dân ngoại khác máu tanh lòng.
10 năm đó là thời cơ để Việt Minh tận dụng thời cơ lấy lòng dân chúng miền Nam.
====> Nhìn 1 cách tổng quát, không chỉ Nga, Trung Quốc mà chính Mỹ là nước thứ 3 giúp đỡ Cơm Sườn lên lãnh đạo VN.
 
Sai rồi,
Cái sai lầm của VNCH là để Diệm Nhu bị ám sát, làm sụp đổ nền dân chủ non trẻ.
Sau Diệm Nhu là thời kỳ chế độ quân phiệt do quân đội VNCH lãnh đạo đất nước, phải mất gần 10 năm mới có tổng thống dân chủ thứ 2 là Nguyễn Văn Thiệu.
Chế độ quân phiệt chả khác gì chế độ Cơm Sườn, do quân đội và conan kiểm soát.
10 năm khoảng cách đó làm người dân miền Nam vẫn chưa hiểu văn hóa dân chủ nhân quyền là gì, chưa kể quân đội thường xuyên giao du với phía Mỹ. Làm người dân hiểu nhầm là bộ máy chính phủ VNCH là bộ máy chính phủ Mỹ đứng sau. Điều đó làm gia tăng lòng yêu nước, tự tôn dân tộc, tăng khác biệt với dân ngoại khác máu tanh lòng.
10 năm đó là thời cơ để Việt Minh tận dụng thời cơ lấy lòng dân chúng miền Nam.
====> Nhìn 1 cách tổng quát, không chỉ Nga, Trung Quốc mà chính Mỹ là nước thứ 3 giúp đỡ Cơm Sườn lên lãnh đạo VN.
Vậy mày có gì chứng minh để Diệm Nhu làm tổng thống thì tình hình sẽ khá hơn?
Hay sẽ có nội chiến xẻ vnch thành 2 nước tiếp
 
Vậy mày có gì chứng minh để Diệm Nhu làm tổng thống thì tình hình sẽ khá hơn?
Hay sẽ có nội chiến xẻ vnch thành 2 nước tiếp
Diệm khi đó đã hết quyền lực rồi. Sau 2 cuộc đảo chính lớn trước đó, Diệm xem như đã mất kiểm soát quyền lực, việc thôi chức vụ tổng thống là điều sẽ xảy ra.
Nếu để Diệm Nhu sống tiếp, chắc chắn sẽ xảy ra cuộc bầu cử tổng thống tiếp theo diễn ra.
Ở Sài Gòn lúc này vẫn tồn tại 2 phe:
1. Phe Võ: Quân đội. Phe này ủng hộ Mỹ.
2. Phe văn: các người làm các chức vụ bộ máy điều hành chính phủ, địa phương, các nhà ngoại giao. Phe này cẩn trọng với Mỹ.

Khả năng số 2 thắng cử thì chắc chắn tổng thống dân cử tiếp theo sẽ không đồng ý cho Mỹ đưa quân đội vào.
Nên việc Mỹ chấp nhận cho phe quân đội ám sát Diệm từ mâu thuẫn thù cá nhân giữa quân đội và Diệm, Mỹ sẽ đạt được mục tiêu khi quân đội lên nắm quyền sẽ cho quân đội Mỹ đồn trú tại VN, đó là chiêu "mượn gió bẻ măng".
Thiệu là tổng thống dân cử tiếp theo, nhưng thực chất Thiệu trước đó là người quân đội chỉ huy ở tỉnh Đồng Nai. Và cuộc bầu cử này chỉ có duy nhất 1 ứng viên là Thiệu.
Điều đó cho thấy quân độ VNCH thực chất vẫn chưa bàn giao chính quyền cho dân chủ, mà cài cắm người quân đội vào. Dù họ biết 10 năm qua để quân đội nắm quyền đã làm mất lòng dân chúng.
Chính trị của VNCH rất giống với chính trị của Thái Lan bây giờ.
Diệm giống Thaksin, không được lòng quân đội. Hoàng tộc nhà Nguyễn vẫn có gì đó ảnh hưởng phía sau với quân đội VNCH.
 
Diệm khi đó đã hết quyền lực rồi. Sau 2 cuộc đảo chính lớn trước đó, Diệm xem như đã mất kiểm soát quyền lực, việc thôi chức vụ tổng thống là điều sẽ xảy ra.
Nếu để Diệm Nhu sống tiếp, chắc chắn sẽ xảy ra cuộc bầu cử tổng thống tiếp theo diễn ra.
Ở Sài Gòn lúc này vẫn tồn tại 2 phe:
1. Phe Võ: Quân đội. Phe này ủng hộ Mỹ.
2. Phe văn: các người làm các chức vụ bộ máy điều hành chính phủ, địa phương, các nhà ngoại giao. Phe này cẩn trọng với Mỹ.

Khả năng số 2 thắng cử thì chắc chắn tổng thống dân cử tiếp theo sẽ không đồng ý cho Mỹ đưa quân đội vào.
Nên việc Mỹ chấp nhận cho phe quân đội ám sát Diệm từ mâu thuẫn thù cá nhân giữa quân đội và Diệm, Mỹ sẽ đạt được mục tiêu khi quân đội lên nắm quyền sẽ cho quân đội Mỹ đồn trú tại VN, đó là chiêu "mượn gió bẻ măng".
Thiệu là tổng thống dân cử tiếp theo, nhưng thực chất Thiệu trước đó là người quân đội chỉ huy ở tỉnh Đồng Nai. Và cuộc bầu cử này chỉ có duy nhất 1 ứng viên là Thiệu.
Điều đó cho thấy quân độ VNCH thực chất vẫn chưa bàn giao chính quyền cho dân chủ, mà cài cắm người quân đội vào. Dù họ biết 10 năm qua để quân đội nắm quyền đã làm mất lòng dân chúng.
Chính trị của VNCH rất giống với chính trị của Thái Lan bây giờ.
Diệm giống Thaksin, không được lòng quân đội. Hoàng tộc nhà Nguyễn vẫn có gì đó ảnh hưởng phía sau với quân đội VNCH.
Diệm Nhu bị giết vì tụi dân Miền Nam nó thù anh em ông ấy quá
Cần phải có máu để xoa dịu dư luận
 
Diệm Nhu bị giết vì tụi dân Miền Nam nó thù anh em ông ấy quá
Cần phải có máu để xoa dịu dư luận
Tao nghĩ cái sai lầm chính của Diệm là quá thiên vị cho bên TCG nên bên Phật giáo trở cờ sang ủng hộ cơm sườn.
 
Diệm Nhu bị giết vì tụi dân Miền Nam nó thù anh em ông ấy quá
Cần phải có máu để xoa dịu dư luận
Thù là thù người em thứ 3 của Diệm, làm cục an ninh ở miền Trung. Ông này gây hấn trực tiếp với 1 ông đại sư ở Huế.
Ông Diệm bị dân chúng biểu tình đòi 2 điều cốt lõi:
1. Cho phép xây chùa mà không bị hạn chế, xét duyệt nhanh.
2. Bắt giam người em thứ 3 (tao quên tên rồi) vì những tội ông này bắt giam nhiều sư trọc.
Ông Diệm thường lơ đi 2 yêu cầu này.
Ông Diệm những năm cuối đời bị mất hết quyền lực bởi quân đội, tuy có người ghét nhưng không ai dám vượt quá giới hạn, có 2, 3 đội chuyên phụ trách bảo vệ nguyên thủ bởi phe quân đội. Quân đội cũng không dám ra tay nếu Mỹ không đồng ý.
Việc ông Diệm xây đường hầm từ biệt thự ra đến nhà thờ gần đó cho thấy ông Diệm đã lo sợ quân đội trả thù.
Bên quân đội có thù với Diệm Nhu nhiều nguyên nhân:
1. Diệm thường xuyên chỉ trích vô căn cứ với vua Bảo Đại
2. Cho trừ khử những người chống đối, vu oan cho họ là V+, là những người nhà của họ
3. Chống PG
4. ...
Trước khi Diệm bị giết, bên chính quyền Mỹ đã cử người đi dò la thăm hỏi những người tri thức mà họ nghĩ sẽ là ứng viên tiềm năng được bầu làm tổng thống tiếp theo.
Nhưng tất cả bọn họ đều không cho thấy thân Mỹ, hoặc không ủng hộ Mỹ đặt căn cứ tại miền Nam.
Nên có bầu tổng thống khác thì cũng giống Diệm, không cho phép đặt căn cứ Mỹ
Mà mục đích của Mỹ là lập 1 căn cứ quân sự ở miền Nam nhằm phong toả TQ sau này giống HQ.
Do đó Mỹ chọn phương án cuối là cho phe quân đội VNCH lên nắm chính quyền, giết Diệm Nhu xem như cái cớ.
Chính Mỹ đã giết nền dân chủ non trẻ của VN.
Mỹ đến bây giờ vẫn mong muốn xây 1 căn cứ quân đội ở VN để làm hành lang bao vây TQ.
 
Thù là thù người em thứ 3 của Diệm, làm cục an ninh ở miền Trung. Ông này gây hấn trực tiếp với 1 ông đại sư ở Huế.
Ông Diệm bị dân chúng biểu tình đòi 2 điều cốt lõi:
1. Cho phép xây chùa mà không bị hạn chế, xét duyệt nhanh.
2. Bắt giam người em thứ 3 (tao quên tên rồi) vì những tội ông này bắt giam nhiều sư trọc.
Ông Diệm thường lơ đi 2 yêu cầu này.
Ông Diệm những năm cuối đời bị mất hết quyền lực bởi quân đội, tuy có người ghét nhưng không ai dám vượt quá giới hạn, có 2, 3 đội chuyên phụ trách bảo vệ nguyên thủ bởi phe quân đội. Quân đội cũng không dám ra tay nếu Mỹ không đồng ý.
Việc ông Diệm xây đường hầm từ biệt thự ra đến nhà thờ gần đó cho thấy ông Diệm đã lo sợ quân đội trả thù.
Bên quân đội có thù với Diệm Nhu nhiều nguyên nhân:
1. Diệm thường xuyên chỉ trích vô căn cứ với vua Bảo Đại
2. Cho trừ khử những người chống đối, vu oan cho họ là V+, là những người nhà của họ
3. Chống PG
4. ...
Trước khi Diệm bị giết, bên chính quyền Mỹ đã cử người đi dò la thăm hỏi những người tri thức mà họ nghĩ sẽ là ứng viên tiềm năng được bầu làm tổng thống tiếp theo.
Nhưng tất cả bọn họ đều không cho thấy thân Mỹ, hoặc không ủng hộ Mỹ đặt căn cứ tại miền Nam.
Nên có bầu tổng thống khác thì cũng giống Diệm, không cho phép đặt căn cứ Mỹ
Mà mục đích của Mỹ là lập 1 căn cứ quân sự ở miền Nam nhằm phong toả TQ sau này giống HQ.
Do đó Mỹ chọn phương án cuối là cho phe quân đội VNCH lên nắm chính quyền, giết Diệm Nhu xem như cái cớ.
Chính Mỹ đã giết nền dân chủ non trẻ của VN.
Mỹ đến bây giờ vẫn mong muốn xây 1 căn cứ quân đội ở VN để làm hành lang bao vây TQ.
Đéo chỉ riêng Cẩn
Còn Xuân còn Thục nửa
Thêm Nhu và Diệm
Nói chung là cả cái gia tộc đó đều dân Miền Nam và trí thức Miền Nam ghét
Diệm cư xử cứ như một ông vua giữa lòng Sài Gòn dù vùng đất nam kỳ đã đoạn tuyệt với vua 80 năm rồi
 
Đéo chỉ riêng Cẩn
Còn Xuân còn Thục nửa
Thêm Nhu và Diệm
Nói chung là cả cái gia tộc đó đều dân Miền Nam và trí thức Miền Nam ghét
Diệm cư xử cứ như một ông vua giữa lòng Sài Gòn dù vùng đất nam kỳ đã đoạn tuyệt với vua 80 năm rồi
Ghét thì chỉ 1 bộ phận thôi, dân Nam Kỳ khu vực Đông Nam Bộ, Nam Trung Bộ đa số CG nên Diệm được ủng hộ.
Còn khu vực Tây Nam Bộ, Tây Ninh, Tây Nguyên là ghét Diệm.
Đa số những người biểu tình chống Diệm là từ các tỉnh miền Tây lên biểu tình chống vì ông Diệm chống lại Đạo Phật, Cao Đài... và cả cộng đồng người Hoa.
Tao từ nhỏ ở Bình Thuận, đi qua các tỉnh Lâm Đồng, Bà Rịa gặp mấy người lớn tuổi thấy đa số họ nói khen thời ông Diệm.
Nhưng cốt yếu là ở phe quân đội đang được nhận trách nhiệm bảo vệ Diệm Nhu, có ai ghét thì cũng chẳng làm gì được.
Chỉ có quân đội mới có khả năng giết 2 ổng.
Trong quân đội VNCH có nhiều phe ghét Diệm Nhu vì nhiều lý do khác nhau, nhưng lý do phổ biến nhất là Diệm thường xuyên vu cáo vua Bảo Đại bán nước, hèn yếu khiến những người dù ở thế trung lập cũng phải khó chịu với Diệm. Mối quan hệ giữa hai người trở nên căng thẳng sau khi Bảo Đại cố gắng phế truất Ngô Đình Diệm nhưng không thành công.
Từ khi VNCH được thành lập 1955, vua Bảo Đại chưa 1 lần trở về VNCH mà ở Pháp.
Dù ở Pháp, nhưng vua Bảo Đại vẫn có tầm ảnh hưởng trong các cuộc chính biến của quân đội trước đó với Diệm.
Tóm tắt có 2 phe trong quân đội làm suy yếu Diệm Nhu:
1. Phe qân đội làm suy yếu quyền lực Diệm Nhu: do ảnh hưởng bên ngoài từ vua Bảo Đại.
2. Cái chết ám sát của Diệm Nhu: do Mỹ chấp thuận, 2 người quân đội tác động giết Diệm Nhu gồm 1 người Phật giáo (Dương Văn Minh 1 người Phật giáo) + 1 người thiếu tá (trả thù cá nhân cho người cậu ruột)
 

Có thể bạn quan tâm

Top