334433
Địt xong chạy
Sân vận động lớn nhất Việt Nam của Bộ Công an:
Những câu hỏi chất vấn Tổng bí thư Tô Lâm, Bộ trưởng Công an Lương Tam Quang
Sáng 19/10/2025, Bộ Công an long trọng khởi công sân PVF đa năng tại Hưng Yên, sức chứa 60.000 chỗ ngồi – lớn nhất Việt Nam. Dự án được giới thiệu bóng bẩy: diện tích 55.000 m², nằm trong tổ hợp 920.000 m², do Bộ Công an làm chủ đầu tư, Vinhomes tổng thầu, lấy cảm hứng từ sân AT&T (Mỹ) và Singapore National Stadium. Nhưng điều duy nhất không được nhắc đến trong lễ khởi công hoành tráng ấy chính là tiền đâu ra? Bao nhiêu tiền? Và ai chịu trách nhiệm trả nợ cho giấc mộng sân vận động của ngành công an?
Tổng bí thư Tô Lâm, Bộ trưởng Công an Lương Tam Quang cùng bộ máy quyền lực đứng phía sau dự án này cần trả lời người dân:
· Tại sao một cơ quan có chức năng bảo vệ an ninh lại đi xây sân vận động?
· Tại sao tiền thuế – mồ hôi, nước mắt, thậm chí xương máu của người dân – lại được dùng cho những công trình không phải là bệnh viện, trường học, hay công trình chống lũ, mà là một sân bóng cho ngành công an?
· Tại sao không công bố kinh phí? Tại sao không có cam kết thời gian hoàn thành?
Nếu học theo mô hình Singapore hay Mỹ, thì xin hãy công bố thẳng thắn như họ:
· Singapore National Stadium: xây từ 2010 đến 2014, tốn 1,87 tỷ đô la singapore – 38.000 tỷ đồng.
· AT&T Stadium ở Mỹ: xây từ 2006 đến 2009, tốn 1,91 tỷ đo la Mỹ – gần 50.000 tỷ đồng.
Vậy sân PVF của Bộ Công an sẽ tiêu tốn bao nhiêu? 20.000 tỷ? 40.000 tỷ? Hay 60.000 tỷ đồng?Tại sao tất cả lại được giữ trong vòng bí mật giữa Bộ Công an và các nhà thầu xây dựng?
Phải chăng đây là “sân sau” đội lốt sân vận động?
Ở các quốc gia văn minh, ngân sách quốc gia phải qua Quốc hội giám sát, báo chí điều tra, người dân được quyền chất vấn. Nhưng ở Việt Nam – một đất nước không có báo chí tự do, không có đảng đối lập, những dự án khổng lồ vẫn âm thầm rút ruột từ túi dân mà không cần hỏi dân một lời.
Câu hỏi đặt ra không chỉ là tiền đâu ra, mà còn là tiền sẽ chảy đi đâu:
· Chảy vào xi măng, sắt thép, hay chảy vào các phong bì lót tay, hoa hồng, “chi phí bôi trơn”?
· Một Bộ Công an đang nắm quyền lực khổng lồ — từ điều tra, khởi tố đến quản lý nhà thầu — lại vừa là chủ đầu tư của dự án hàng chục ngàn tỷ. Ai sẽ giám sát họ?
Thế giới có nước nào làm như vậy không?
Ngay cả ở Trung Quốc, Triều Tiên hay Cuba – những nước cộng xản toàn trị – Bộ Công an cũng không xây sân vận động để phô trương quyền lực và tiêu tiền thuế như vậy.Ở Việt Nam, một đất nước còn hàng triệu người nghèo, hàng chục nghìn hộ dân mất trắng sau bão lũ, học sinh vùng cao thiếu bữa ăn, thiếu cầu đường… thì sân bóng 60.000 chỗ của Bộ Công an có phải là ưu tiên quốc gia?
Kết luận: Dân không im lặng nữa
Một chính quyền dùng tiền thuế của dân mà không cần giải trình với dân thì đó không phải là quản trị quốc gia, mà là chiếm dụng ngân khố quốc gia. Người dân có quyền yêu cầu:
· Công bố toàn bộ kinh phí dự án.
· Công bố nguồn tiền: ngân sách nhà nước, trái phiếu, hay vay nợ?
· Công bố thời gian hoàn thành, cơ chế giám sát độc lập, và trách nhiệm nếu thất thoát, đội vốn.
Đây không còn là chuyện xây một sân bóng. Đây là câu hỏi về trách nhiệm, đạo đức quyền lực và tương lai của đồng tiền thuế của dân Việt Nam.