S0CHODAI
Địt Bùng Đạo Tổ
lúc trước chưa vợ thì cũng ko giàu gì nhưng kiểu 1 mình mình thì ko cần sĩ, ko cần tiêu xài mấy thứ như: phải có máy điều hoà, phải bật, ngày lễ ngày lạc phải có đi đây, đi kia, tốn tiền ăn cái này, tốn tiền mua cái kia, những khoản này nếu sống 1 mình thì gần như ko bao giờ tốn tới, những tưởng vợ vào thì vẫn có thể tiết kiệm mấy khoản đó được, nhưng vào rồi mới biết, tới dịp, tới lễ, mà ko đi đâu làm gì, tao thì chịu được, còn vợ thì ngồi 1 đống bên cửa sổ, ngó ngó ngắm ngắm, lại im im đéo nói gì, tao có làm trò vui vẻ lên thì vợ cũng cười theo nhưng cái cười kiểu yếu yếu, ráng ráng, nhìn thảm đéo chịu được, thế là đành phải "sĩ", rồi tốn tiền
rồi tốn tới lui thì tới đoạn mua đồ tiêu dùng, cảm thấy mình cũng ko phải là thượng lưu, thì tao cũng muốn mua đồ ghẻ thôi, nhưng cảm giác có con vợ mà mua đồ rẻ, cảm thấy lại hơi sĩ sĩ, rồi nghĩ "tiêu cho gia đình mình chứ cho ai đâu", thì lại ko muốn mua đồ rẻ nữa, rồi mua đồ mắc, nghe thì đơn giản nhưng mỗi thứ đắt 1 ít, thế là năm qua tháng lại thành một đống, thấm thoát mới đó mà 1-2 năm đã trôi qua, số tiền tiêu vào mấy cái lặt vặt....tới cả nửa tỷ, tao chợt giật mình, liệu mình có thể sống phấp phới thế này được bao lâu nữa? tầm 4-5 năm nữa là cùng, nhưng nếu ko vậy thì làm cái gì để kiếm nhanh và nhàn đây, muốn kiếm nhanh thì cũng phải làm mấy cái phi pháp, buôn to, bán lớn, còn chậm thì cũng chả có cái gì đảm bảo là bền. Cho vợ đi làm mấy cái văn phờ òng thì đỡ đc 1 khoản tiền mua mấy cái đồ dùng nhưng việc ở đông lào khổ, khó làm, dễ gặp sếp nứng cặc dụ dỗ vớ vỉn, lương thì bèo mà còn dễ gặp chó dại cắn dọc đường nữa (cái này mới nghiêm trọng nhoé, cứ có nguy cơ phát là nặng nề cả cái nhà). Tóm lại tiền long thì rồi, nhưng còn về tâm trí lúc mới lấy vợ thì hưng phấn thật, chiến thắng thật, giờ thì dần dần cảm thấy chan chán kiểu bỏ thì vương mà cương thì nát, nói thế thôi chứ tao còn ko dám tỏ ra mệt nhọc 1 chút nào, chỉ cần xì thái độ ra 1 tí tẹo là nó giận hờn đòi đi mất ngay (từng đi 1 lần rồi) tao thấy tao ko được sung sướng như tao nghĩ
post cái ảnh cho uy tín lào, vui nòng ko sục kẹc nhoé
rồi tốn tới lui thì tới đoạn mua đồ tiêu dùng, cảm thấy mình cũng ko phải là thượng lưu, thì tao cũng muốn mua đồ ghẻ thôi, nhưng cảm giác có con vợ mà mua đồ rẻ, cảm thấy lại hơi sĩ sĩ, rồi nghĩ "tiêu cho gia đình mình chứ cho ai đâu", thì lại ko muốn mua đồ rẻ nữa, rồi mua đồ mắc, nghe thì đơn giản nhưng mỗi thứ đắt 1 ít, thế là năm qua tháng lại thành một đống, thấm thoát mới đó mà 1-2 năm đã trôi qua, số tiền tiêu vào mấy cái lặt vặt....tới cả nửa tỷ, tao chợt giật mình, liệu mình có thể sống phấp phới thế này được bao lâu nữa? tầm 4-5 năm nữa là cùng, nhưng nếu ko vậy thì làm cái gì để kiếm nhanh và nhàn đây, muốn kiếm nhanh thì cũng phải làm mấy cái phi pháp, buôn to, bán lớn, còn chậm thì cũng chả có cái gì đảm bảo là bền. Cho vợ đi làm mấy cái văn phờ òng thì đỡ đc 1 khoản tiền mua mấy cái đồ dùng nhưng việc ở đông lào khổ, khó làm, dễ gặp sếp nứng cặc dụ dỗ vớ vỉn, lương thì bèo mà còn dễ gặp chó dại cắn dọc đường nữa (cái này mới nghiêm trọng nhoé, cứ có nguy cơ phát là nặng nề cả cái nhà). Tóm lại tiền long thì rồi, nhưng còn về tâm trí lúc mới lấy vợ thì hưng phấn thật, chiến thắng thật, giờ thì dần dần cảm thấy chan chán kiểu bỏ thì vương mà cương thì nát, nói thế thôi chứ tao còn ko dám tỏ ra mệt nhọc 1 chút nào, chỉ cần xì thái độ ra 1 tí tẹo là nó giận hờn đòi đi mất ngay (từng đi 1 lần rồi) tao thấy tao ko được sung sướng như tao nghĩ
post cái ảnh cho uy tín lào, vui nòng ko sục kẹc nhoé

