Lạnh từ bên trong…

Bé bợm

Đẹp trai mà lại có tài
Anh em xàm phiêu bạt tứ xứ, các nước vĩ độ cao đã bước vào mùa đông. Nhìn hình trên postcard đẹp đẽ chứ cuộc sống thật ngán lắm.

Cái ngán nhất có lẽ là lạnh từ trong xương, sáng không dậy nổi, máu như đông lại, đầu ngón tay ngón chân lạnh.

Sưởi sàn, sưởi phòng vẫn bật, nhưng cơ thể đã rệu rã cùng tuổi tác.

Làm sao để sống sót qua mùa đông, cơ thể ấm hơn?. Ăn gì và uống gì?. Mặt trời không lên, cơ thể uể oải thì làm gì?. Tâm trạng không lên nổi thì hú hét cái gì?. Máu không lưu thông, chân tê bì thì làm gì?.

Xin cùng anh em trao đổi kinh nghiệm sống.
 
Sao tao lại rất thích mùa đông.
Tao thích cái sự cô đơn, cô quạnh đêm mùa đông tuyết rơi trắng xoá. Đêm tuyết rơi, đi bộ ngoài trời đi siêu thị, hoặc ghé quán mì ramen bên đường, thở ra khói, húp tô mì nóng hổi, ngồi bên cửa sổ nhâm nhi ly cafe, nhìn tuyết rơi qua cửa kính rồi suy ngẫm về đời mình, về nhiều thứ…
Nhưng cái lạnh của tao nó chỉ tầm -1 độ. Có lẽ mày ở nơi còn lạnh hơn nhiều.
 
Khi đã quen với cái không khí đó rồi thì sẽ thấy mọi thứ rất cân bằng.

Ngày nào em yêu anh, em đã quen trong cay đắng tuyệt vời
Ngày nào anh yêu em, anh đã quên với trời hạnh phúc mới
Anh ơi đông lại về từ trăm năm giá
Tim em như ngừng thở từ sau ân tình đó
 
Do tinh thần và động lực sống mới là quan trọng nhất.
Mùa đông lạnh quá hay mùa hè nóng quá đều là vấn đề chẳng hề dễ chịu, khó so sánh lắm.
 
Top