LÊ VĂN DUYỆT - TRUNG THẦN CỦA NGUYỄN ÁNH, KHÔNG THỂ LÀ ANH HÙNG DÂN TỘC

bọn lật sử ngày càng cay vì càng nói người ta càng ủng hộ Duyệt và Ánh =))))))))) tru tréo như 1 lũ ngu si đéo ai thèm quan tâm.
Cũng giống như vụ VNCH thôi.
Nó đã chết 49-50 năm đéo ai thèm quan tâm, kể cả đám cali, xong tuyên láo tự dưng quật mộ nó lên rồi liên tục tế sống bằng cách xé cờ, chửi đám việt kiều gửi ngoại tệ về, thậm chí chửi cả dân đang sinh sống, làm ăn ở SG =))
Tao có thể nói thẳng luôn, đéo có chuyện tự diễn biến, tự chuyển hoá nào ở đây hết, toàn lũ tuyên láo làm truyền thông ngu Lồn đẩy dân về phía đối nghịch ko =))
 
Thế tại sao nhật ko bị xâm lược? Nếu nhà nguyễn yêu nước thương dân thì đã cải cách để bảo vệ dân tộc r
DM, thằng lol bò đỏ này đầu óc ngu si thật, đéo biết tí gì gọi là logic.
Đang tranh luận cái chỗ, tụi bò đỏ hán nô chúng mày đổ lỗi cho Nguyễn Ánh vì Pháp xâm lược VN, mày lại đá qua chuyện nhà Nguyên yêu nước thương dân???

Nhật nó cũng là 1 nước đề quốc, nó đi xâm lượt nước khác còn không hết, thằng đéo nào xâm lượt được nó.

Còn việc phá hoại dân tộc VN thì rõ nhất là cái ông đang nằm ở Ba Đình kìa. Mang cái chủ nghĩa CS về, làm đất nước VN lầm than cả mấy chục năm trời. Đến giờ con cháu vẫn phải tha phương cầu thực, làm culi khắp nơi trên thế giới. Vậy còn chưa tỉnh ra?
 
Cũng giống như vụ VNCH thôi.
Nó đã chết 49-50 năm đéo ai thèm quan tâm, kể cả đám cali, xong tuyên láo tự dưng quật mộ nó lên rồi liên tục tế sống bằng cách xé cờ, chửi đám việt kiều gửi ngoại tệ về, thậm chí chửi cả dân đang sinh sống, làm ăn ở SG =))
Tao có thể nói thẳng luôn, đéo có chuyện tự diễn biến, tự chuyển hoá nào ở đây hết, toàn lũ tuyên láo làm truyền thông ngu lồn đẩy dân về phía đối nghịch ko =))
Chính xác. Bấy lâu nay, phần đông người dân bị nhồi sọ, đa phần cũng cho rằng Nguyễn Ánh bán nước. Có ai rảnh đi tìm hiểu đéo đâu.
Tự nhiên có thằng tướng QDNDVN lên chửi Nguyễn Ánh, Lê Văn Duyệt. Làm 1 số trí thức lên bài phanh phui ra sự thật. Giờ nhiều người biết Nguyễn Ánh đéo bán nước, mà còn là người có công thống nhất đất nước.
Đúng là nghiệp quật tụi bò đỏ =))
 
Mày có não thì cũng phải hiểu đơn giản thế này:

1. Nếu CMT8 đéo thành công thì bây giờ triều Nguyễn nó vẫn cai trị/được dựng là cai trị, người ta lại truyền thông cho mày là Nguyễn Ánh mới chính là tinh trùng khởi tổ của người Việt

2. Hoặc nếu phe miền nam thắng, chúng nó lại truyền thông là tinh trùng thủy tổ của người Việt đéo phải Nguyễn Ánh, mà là thằng khác.
Mày có não thì phải hiểu là đéo có cuộc cách mạng nào tên là CMT8 cả
 
MỞ ĐẦU : PHẢI NÓI CHO RÕ MỘT SỰ THẬT
Gần đây, thật nực cười khi có nhiều luồng ý kiến ca ngợi Lê Văn Duyệt, TRƠ TRẼN khoác cho ông ta cái áo “anh hùng dân tộc”, “người mở mang vùng Gia Định”, “đại thần trung nghĩa của nhà Nguyễn”.
Nhưng xin thưa, lịch sử dân tộc không thể bị đánh tráo bằng vài lời tâng bốc.
Nếu không nhìn thẳng vào sự thật, nếu không đặt nhân vật ấy trong bối cảnh lịch sử của thời đại phong kiến Nguyễn Ánh, thì ta sẽ dễ bị cuốn vào cái bẫy lật sử - âm thầm tôn vinh kẻ có tội với dân tộc, và xúc phạm những người anh hùng thực sự của dân tộc.
LÊ VĂN DUYỆT LÀ AI?
Trước hết, phải nói rõ : Lê Văn Duyệt là quan thái giám, tức là hoạn quan phục vụ cho Nguyễn Ánh (sau là vua Gia Long).
Ông nổi danh vì sự trung thành tuyệt đối, tận tụy với vua - nhưng đó là sự trung thành với cá nhân Nguyễn Ánh, chứ không phải trung thành với đất nước, với nhân dân.
Cần nhớ rằng, Nguyễn Ánh chính là người đã cầu viện thực dân Pháp, mở đường cho gần một thế kỷ nước ta rơi vào vòng nô lệ.
Cho nên, khi nói đến Lê Văn Duyệt, phải nói thẳng :
Ông ta chỉ là một kẻ trung thành trong bộ máy của triều đình đã rước giặc về nhà.
Trung với vua bán nước, thì cái “trung” ấy chẳng thể gọi là trung nghĩa.
BỐI CẢNH LỊCH SỬ VÀ BẢN CHẤT TRIỀU NGUYỄN
Thời phong kiến là thời vua - tôi, thần - chủ, quan lại trung thành với vua là chuyện thường tình.
Nhưng khi xét bằng nhận thức cách mạng và lập trường dân tộc ngày nay, ta phải phân biệt rõ :
Ai trung với nước, ai chỉ trung với vua.
Nếu Nguyễn Huệ - Quang Trung là anh hùng dân tộc, bởi ông đánh tan 5 vạn giặc Xiêm, 29 vạn giặc Thanh, thống nhất non sông, giữ vững nền độc lập của Đại Việt,
thì Nguyễn Ánh - và cả những người phụng sự ông như Lê Văn Duyệt - không thể được coi là người có công với dân tộc, vì đã phụ thuộc, thỏa hiệp với ngoại bang, dẫn đến mất chủ quyền quốc gia.
Cái gọi là “công lao” của Lê Văn Duyệt - dù là việc cai quản Gia Định, trấn giữ Nam Bộ hay trấn áp một vài cuộc nổi loạn - cũng chỉ là công với triều Nguyễn, chứ không phải công với đất nước Việt Nam.
LẬT SỬ - ÂM MƯU NGUY HIỂM
Gần đây, có kẻ nhân danh “nghiên cứu lịch sử”, “tôn vinh di sản” để đào mộ Lê Văn Duyệt lên ca ngợi, dựng tượng, đặt tên đường, thậm chí tổ chức lễ giỗ linh đình.
Họ nói là “tôn trọng lịch sử”, nhưng thực chất là xuyên tạc lịch sử.
Bởi vì :
Khi tôn vinh Lê Văn Duyệt, tức là tô vẽ lại hình ảnh Nguyễn Ánh.
Khi ca tụng Nguyễn Ánh, tức là gián tiếp hạ thấp Quang Trung - người anh hùng áo vải của dân tộc.
Và nếu đi tiếp con đường đó, sớm muộn họ cũng sẽ xuyên tạc Bác Hồ, bóp méo lịch sử cách mạng, phủ nhận thành quả cách mạng của Đảng ta.
Đó chính là thủ đoạn của bọn lật sử - dùng cái gọi là “trả lại công bằng cho lịch sử” để đảo ngược trắng đen, biến kẻ có tội thành người có công, và bôi nhọ nền tảng tư tưởng cách mạng.
NHÂN DÂN BIẾT RÕ AI LÀ ANH HÙNG
Dân tộc ta có trí nhớ lịch sử sâu sắc.
Trải qua hàng trăm năm, nhân dân Nam Bộ không hề tôn thờ Lê Văn Duyệt, mà chỉ coi ông là một viên quan triều Nguyễn.
Còn những người được tôn vinh thực sự trong lòng dân, là Quang Trung - Nguyễn Huệ, là Trần Hưng Đạo, Lý Thường Kiệt, Bác Hồ, Đại tướng Võ Nguyên Giáp - những người vì nước, vì dân, vì độc lập tự do của Tổ quốc.
Văn hóa truyền khẩu của nhân dân Việt Nam - cái “Internet của ngàn năm trước” - đã lưu truyền sự thật ấy từ đời này qua đời khác.
Cho nên, dù có kẻ tìm cách tô son điểm phấn cho Lê Văn Duyệt, nhân dân vẫn phân biệt rất rõ đâu là công, đâu là tội, đâu là trung với nước, đâu là trung với vua bán nước.
KẾT LUẬN : MỘT KIẾP TRUNG SAI HƯỚNG
Thương thay cho Lê Văn Duyệt - một kiếp trung thần mà sai hướng.
Trung với vua, nhưng trái với lòng dân.
Tận tụy với triều Nguyễn, nhưng vô tình góp phần cho đất nước rơi vào vòng nô lệ.
Công lao của ông, nếu có, chỉ nằm trong sử sách triều đình phong kiến, chứ không nằm trong trang sử vàng của dân tộc Việt Nam.
Vì vậy, không thể và không được phép tôn vinh ông như một anh hùng dân tộc.
Bởi lịch sử, xét cho cùng, không chấp nhận sự nhập nhằng giữa công và tội, giữa trung nghĩa và trung mù quáng.
Hơn hai trăm năm đã trôi qua, mộ phần ông vẫn còn đó, nhưng hồn sử dân tộc đã định danh rõ ràng :
“Anh hùng là người vì dân tộc,
Không phải kẻ chỉ biết quỳ bên ngai vàng"!
việc học rất quan trọng nha thớt bớt post những thông tin nhảm nhí vô giá trị đi
 
MỞ ĐẦU : PHẢI NÓI CHO RÕ MỘT SỰ THẬT
Gần đây, thật nực cười khi có nhiều luồng ý kiến ca ngợi Lê Văn Duyệt, TRƠ TRẼN khoác cho ông ta cái áo “anh hùng dân tộc”, “người mở mang vùng Gia Định”, “đại thần trung nghĩa của nhà Nguyễn”.
Nhưng xin thưa, lịch sử dân tộc không thể bị đánh tráo bằng vài lời tâng bốc.
Nếu không nhìn thẳng vào sự thật, nếu không đặt nhân vật ấy trong bối cảnh lịch sử của thời đại phong kiến Nguyễn Ánh, thì ta sẽ dễ bị cuốn vào cái bẫy lật sử - âm thầm tôn vinh kẻ có tội với dân tộc, và xúc phạm những người anh hùng thực sự của dân tộc.
LÊ VĂN DUYỆT LÀ AI?
Trước hết, phải nói rõ : Lê Văn Duyệt là quan thái giám, tức là hoạn quan phục vụ cho Nguyễn Ánh (sau là vua Gia Long).
Ông nổi danh vì sự trung thành tuyệt đối, tận tụy với vua - nhưng đó là sự trung thành với cá nhân Nguyễn Ánh, chứ không phải trung thành với đất nước, với nhân dân.
Cần nhớ rằng, Nguyễn Ánh chính là người đã cầu viện thực dân Pháp, mở đường cho gần một thế kỷ nước ta rơi vào vòng nô lệ.
Cho nên, khi nói đến Lê Văn Duyệt, phải nói thẳng :
Ông ta chỉ là một kẻ trung thành trong bộ máy của triều đình đã rước giặc về nhà.
Trung với vua bán nước, thì cái “trung” ấy chẳng thể gọi là trung nghĩa.
BỐI CẢNH LỊCH SỬ VÀ BẢN CHẤT TRIỀU NGUYỄN
Thời phong kiến là thời vua - tôi, thần - chủ, quan lại trung thành với vua là chuyện thường tình.
Nhưng khi xét bằng nhận thức cách mạng và lập trường dân tộc ngày nay, ta phải phân biệt rõ :
Ai trung với nước, ai chỉ trung với vua.
Nếu Nguyễn Huệ - Quang Trung là anh hùng dân tộc, bởi ông đánh tan 5 vạn giặc Xiêm, 29 vạn giặc Thanh, thống nhất non sông, giữ vững nền độc lập của Đại Việt,
thì Nguyễn Ánh - và cả những người phụng sự ông như Lê Văn Duyệt - không thể được coi là người có công với dân tộc, vì đã phụ thuộc, thỏa hiệp với ngoại bang, dẫn đến mất chủ quyền quốc gia.
Cái gọi là “công lao” của Lê Văn Duyệt - dù là việc cai quản Gia Định, trấn giữ Nam Bộ hay trấn áp một vài cuộc nổi loạn - cũng chỉ là công với triều Nguyễn, chứ không phải công với đất nước Việt Nam.
LẬT SỬ - ÂM MƯU NGUY HIỂM
Gần đây, có kẻ nhân danh “nghiên cứu lịch sử”, “tôn vinh di sản” để đào mộ Lê Văn Duyệt lên ca ngợi, dựng tượng, đặt tên đường, thậm chí tổ chức lễ giỗ linh đình.
Họ nói là “tôn trọng lịch sử”, nhưng thực chất là xuyên tạc lịch sử.
Bởi vì :
Khi tôn vinh Lê Văn Duyệt, tức là tô vẽ lại hình ảnh Nguyễn Ánh.
Khi ca tụng Nguyễn Ánh, tức là gián tiếp hạ thấp Quang Trung - người anh hùng áo vải của dân tộc.
Và nếu đi tiếp con đường đó, sớm muộn họ cũng sẽ xuyên tạc Bác Hồ, bóp méo lịch sử cách mạng, phủ nhận thành quả cách mạng của Đảng ta.
Đó chính là thủ đoạn của bọn lật sử - dùng cái gọi là “trả lại công bằng cho lịch sử” để đảo ngược trắng đen, biến kẻ có tội thành người có công, và bôi nhọ nền tảng tư tưởng cách mạng.
NHÂN DÂN BIẾT RÕ AI LÀ ANH HÙNG
Dân tộc ta có trí nhớ lịch sử sâu sắc.
Trải qua hàng trăm năm, nhân dân Nam Bộ không hề tôn thờ Lê Văn Duyệt, mà chỉ coi ông là một viên quan triều Nguyễn.
Còn những người được tôn vinh thực sự trong lòng dân, là Quang Trung - Nguyễn Huệ, là Trần Hưng Đạo, Lý Thường Kiệt, Bác Hồ, Đại tướng Võ Nguyên Giáp - những người vì nước, vì dân, vì độc lập tự do của Tổ quốc.
Văn hóa truyền khẩu của nhân dân Việt Nam - cái “Internet của ngàn năm trước” - đã lưu truyền sự thật ấy từ đời này qua đời khác.
Cho nên, dù có kẻ tìm cách tô son điểm phấn cho Lê Văn Duyệt, nhân dân vẫn phân biệt rất rõ đâu là công, đâu là tội, đâu là trung với nước, đâu là trung với vua bán nước.
KẾT LUẬN : MỘT KIẾP TRUNG SAI HƯỚNG
Thương thay cho Lê Văn Duyệt - một kiếp trung thần mà sai hướng.
Trung với vua, nhưng trái với lòng dân.
Tận tụy với triều Nguyễn, nhưng vô tình góp phần cho đất nước rơi vào vòng nô lệ.
Công lao của ông, nếu có, chỉ nằm trong sử sách triều đình phong kiến, chứ không nằm trong trang sử vàng của dân tộc Việt Nam.
Vì vậy, không thể và không được phép tôn vinh ông như một anh hùng dân tộc.
Bởi lịch sử, xét cho cùng, không chấp nhận sự nhập nhằng giữa công và tội, giữa trung nghĩa và trung mù quáng.
Hơn hai trăm năm đã trôi qua, mộ phần ông vẫn còn đó, nhưng hồn sử dân tộc đã định danh rõ ràng :
“Anh hùng là người vì dân tộc,
Không phải kẻ chỉ biết quỳ bên ngai vàng"!
Mày về bảo các bố sản nhà mày dẹp lăng Đức Ông hộ tao cái.
Ah, mà quan sản vẫn vào thắp nhang, dân cũng vào tháp nhang mà mày bảo sai với dân?
 

Có thể bạn quan tâm

Top