TUG
Địt mẹ đau lòng
Thị trường tài chính Việt Nam đang chứng kiến một vở kịch phi lý đến mức tàn nhẫn. Trên thực tế, đế chế Vingroup đang phải vật lộn với những "cơn bạo bệnh": mảng bất động sản gặp khó khăn, "lò đốt tiền" VinFast liên tục báo lỗ nặng, và một phong trào tẩy chay từ chính người tiêu dùng đang lan rộng chưa từng có.
Nhưng trên sàn chứng khoán, một phép màu lại xảy ra. Cổ phiếu họ Vin (VIC, VHM...) liên tục có những đợt tăng giá phi mã, đi ngược lại mọi quy luật kinh tế. Sự mâu thuẫn trắng trợn này không còn là một câu chuyện thị trường đơn thuần. Nó đã trở thành một cuộc khủng hoảng niềm tin, đặt ra những câu hỏi không thể né tránh về một sự lũng đoạn có hệ thống và vai trò của các cơ quan quản lý nhà nước.
1. Tự in giấy, tự định đoạt giá trị
Hãy gọi đúng tên bản chất của vấn đề. Việc Vingroup, mà cụ thể là ông Phạm Nhật Vượng, liên tục thành lập các công ty con mới và dùng chính cổ phiếu VIC để "góp vốn" là một cơ chế tài chính cực kỳ nguy hiểm.
Bản chất:
- Cổ phiếu VIC, về cơ bản, là một loại "giấy tờ có giá" mà người sáng lập có thể "in" ra gần như không giới hạn.
- Họ thành lập một công ty mới, hoàn toàn nằm trong tầm kiểm soát của mình.
- Họ dùng "giấy" (cổ phiếu VIC) để góp vốn, tự định đoạt giá trị cho "giấy" đó dựa trên giá thị trường (vốn cũng đang bị "lái").
- Sau đó, công ty con này có thể dùng số "giấy" đó để thế chấp vay tiền thật từ ngân hàng.
Đây chính là một hình thức "tự in tiền" một cách hợp pháp trên giấy tờ. Họ đang biến một tài sản dựa trên niềm tin (cổ phiếu) thành tiền mặt, mà không cần tạo ra bất kỳ giá trị thặng dư nào từ hoạt động kinh doanh cốt lõi. Bằng cách tạo ra các giao dịch "ảo" và nhu cầu "ảo" cho cổ phiếu VIC, họ đang làm méo mó các chỉ số và định giá, họ phá vỡ một quy tắc cơ bản nhất của nền kinh tế thị trường: "giá trị phải đến từ lao động và sản xuất".
2. Cứu cánh có chủ đích từ Chính phủ hay sự buông lỏng chết người?
Việc giá cổ phiếu VIC "phi mã" một cách phi lý, bất chấp mọi tin tức xấu, khiến nhiều người không thể không đặt ra một câu hỏi nhạy cảm: Liệu có một "bàn tay vô hình" của nhà nước đang "đỡ giá" để cứu Vingroup hay không?
Dù câu trả lời có là gì, nó cũng đều dẫn đến một kết luận đáng báo động về vai trò của cơ quan quản lý.
- Có sự "Cứu cánh có Chủ đích".
Nếu đây là sự thật, thì nó cho thấy một sự thất bại của nguyên tắc thị trường. Nó có nghĩa là Chính phủ đang sử dụng nguồn lực (có thể là thông qua các định chế tài chính nhà nước) để bảo vệ một doanh nghiệp tư nhân, bất chấp những rủi ro và sai phạm của doanh nghiệp đó. Điều này tạo ra một "rủi ro đạo đức" khổng lồ, phá vỡ sự công bằng và gửi đi một thông điệp sai lầm rằng cứ "đủ lớn" thì sẽ không thể "sụp đổ".
- Không có sự "Cứu cánh", mà là một Sự "Buông lỏng Quản lý".
Nếu Chính phủ không trực tiếp can thiệp, thì sự phi mã của cổ phiếu VIC chỉ có thể đến từ các hoạt động "lái giá", thao túng của một nhóm các nhà đầu tư lớn.
Vậy câu hỏi đặt ra là:
- NHNN ở đâu khi các ngân hàng thương mại (như Techcombank) có thể đang cho vay hàng chục nghìn tỷ đồng dựa trên một tài sản đảm bảo (cổ phiếu VIC) có giá trị bị "thổi phồng" một cách phi lý?
- UBCKNN ở đâu khi những giao dịch bất thường, những phiên "kéo" giá tại ATC diễn ra một cách công khai và có hệ thống mà không có bất kỳ một cuộc điều tra hay hành động can thiệp nào đủ sức răn đe?
Dù là kịch bản nào, nó cũng phơi bày một lỗ hổng nghiêm trọng trong cơ chế giám sát. Sự im lặng hoặc thiếu hành động quyết liệt của các cơ quan quản lý, vô hình trung, đã tiếp tay cho sự lũng đoạn niềm tin và đẩy rủi ro về phía hàng triệu nhà đầu tư nhỏ lẻ và người gửi tiền.
Sự mâu thuẫn giữa thực tại kinh doanh và giá cổ phiếu của họ Vin không còn là một câu chuyện thị trường. Nó là một cuộc khủng hoảng về tính minh bạch và trách nhiệm giải trình.
Cơ chế "tự in giấy, tự định giá" là một sự lũng đoạn chưa từng có. Và sự im lặng của các cơ quan quản lý trước sự phi lý này đang đặt ra một câu hỏi lớn nhất: Nếu ngay cả những "người gác đền" của thị trường cũng không hành động, thì niềm tin của người dân và các nhà đầu tư vào sự công bằng của nền kinh tế sẽ đặt vào đâu?
copy from FB: Phuong Ngo
Nhưng trên sàn chứng khoán, một phép màu lại xảy ra. Cổ phiếu họ Vin (VIC, VHM...) liên tục có những đợt tăng giá phi mã, đi ngược lại mọi quy luật kinh tế. Sự mâu thuẫn trắng trợn này không còn là một câu chuyện thị trường đơn thuần. Nó đã trở thành một cuộc khủng hoảng niềm tin, đặt ra những câu hỏi không thể né tránh về một sự lũng đoạn có hệ thống và vai trò của các cơ quan quản lý nhà nước.
1. Tự in giấy, tự định đoạt giá trị
Hãy gọi đúng tên bản chất của vấn đề. Việc Vingroup, mà cụ thể là ông Phạm Nhật Vượng, liên tục thành lập các công ty con mới và dùng chính cổ phiếu VIC để "góp vốn" là một cơ chế tài chính cực kỳ nguy hiểm.
Bản chất:
- Cổ phiếu VIC, về cơ bản, là một loại "giấy tờ có giá" mà người sáng lập có thể "in" ra gần như không giới hạn.
- Họ thành lập một công ty mới, hoàn toàn nằm trong tầm kiểm soát của mình.
- Họ dùng "giấy" (cổ phiếu VIC) để góp vốn, tự định đoạt giá trị cho "giấy" đó dựa trên giá thị trường (vốn cũng đang bị "lái").
- Sau đó, công ty con này có thể dùng số "giấy" đó để thế chấp vay tiền thật từ ngân hàng.
Đây chính là một hình thức "tự in tiền" một cách hợp pháp trên giấy tờ. Họ đang biến một tài sản dựa trên niềm tin (cổ phiếu) thành tiền mặt, mà không cần tạo ra bất kỳ giá trị thặng dư nào từ hoạt động kinh doanh cốt lõi. Bằng cách tạo ra các giao dịch "ảo" và nhu cầu "ảo" cho cổ phiếu VIC, họ đang làm méo mó các chỉ số và định giá, họ phá vỡ một quy tắc cơ bản nhất của nền kinh tế thị trường: "giá trị phải đến từ lao động và sản xuất".
2. Cứu cánh có chủ đích từ Chính phủ hay sự buông lỏng chết người?
Việc giá cổ phiếu VIC "phi mã" một cách phi lý, bất chấp mọi tin tức xấu, khiến nhiều người không thể không đặt ra một câu hỏi nhạy cảm: Liệu có một "bàn tay vô hình" của nhà nước đang "đỡ giá" để cứu Vingroup hay không?
Dù câu trả lời có là gì, nó cũng đều dẫn đến một kết luận đáng báo động về vai trò của cơ quan quản lý.
- Có sự "Cứu cánh có Chủ đích".
Nếu đây là sự thật, thì nó cho thấy một sự thất bại của nguyên tắc thị trường. Nó có nghĩa là Chính phủ đang sử dụng nguồn lực (có thể là thông qua các định chế tài chính nhà nước) để bảo vệ một doanh nghiệp tư nhân, bất chấp những rủi ro và sai phạm của doanh nghiệp đó. Điều này tạo ra một "rủi ro đạo đức" khổng lồ, phá vỡ sự công bằng và gửi đi một thông điệp sai lầm rằng cứ "đủ lớn" thì sẽ không thể "sụp đổ".
- Không có sự "Cứu cánh", mà là một Sự "Buông lỏng Quản lý".
Nếu Chính phủ không trực tiếp can thiệp, thì sự phi mã của cổ phiếu VIC chỉ có thể đến từ các hoạt động "lái giá", thao túng của một nhóm các nhà đầu tư lớn.
Vậy câu hỏi đặt ra là:
- NHNN ở đâu khi các ngân hàng thương mại (như Techcombank) có thể đang cho vay hàng chục nghìn tỷ đồng dựa trên một tài sản đảm bảo (cổ phiếu VIC) có giá trị bị "thổi phồng" một cách phi lý?
- UBCKNN ở đâu khi những giao dịch bất thường, những phiên "kéo" giá tại ATC diễn ra một cách công khai và có hệ thống mà không có bất kỳ một cuộc điều tra hay hành động can thiệp nào đủ sức răn đe?
Dù là kịch bản nào, nó cũng phơi bày một lỗ hổng nghiêm trọng trong cơ chế giám sát. Sự im lặng hoặc thiếu hành động quyết liệt của các cơ quan quản lý, vô hình trung, đã tiếp tay cho sự lũng đoạn niềm tin và đẩy rủi ro về phía hàng triệu nhà đầu tư nhỏ lẻ và người gửi tiền.
Sự mâu thuẫn giữa thực tại kinh doanh và giá cổ phiếu của họ Vin không còn là một câu chuyện thị trường. Nó là một cuộc khủng hoảng về tính minh bạch và trách nhiệm giải trình.
Cơ chế "tự in giấy, tự định giá" là một sự lũng đoạn chưa từng có. Và sự im lặng của các cơ quan quản lý trước sự phi lý này đang đặt ra một câu hỏi lớn nhất: Nếu ngay cả những "người gác đền" của thị trường cũng không hành động, thì niềm tin của người dân và các nhà đầu tư vào sự công bằng của nền kinh tế sẽ đặt vào đâu?
copy from FB: Phuong Ngo
