Mạc Thái Tông: Một vị minh quân và 10 năm thịnh trị

Tính Giao

Thích phó đà
Đại Việt vào cuối thời Lê Sơ thì xảy ra họa cát cứ loạn lạc, sau đó lại bước vào thời kỳ Nam Bắc triều với cảnh chiến loạn liên miên, thế nhưng giữa hai thời kỳ ấy lại có được 10 năm thịnh trị nhờ vào Mạc Thái Tông, một vị Vua được xem là minh quân thời nhà Mạc.

Mạc Thái Tông lên ngôi
Cuối thời Lê Sơ, các tôn thất nhà Lê lập cát cứ tranh giành ngôi Vua, đất nước loạn lạc. Nhà Lê phải dựa vào Mạc Đăng Dung chinh chiến khắp nơi để đánh dẹp mới giữ được Hoàng vị.

Năm 1527, Mạc Đăng Dung cướp ngôi nhà Lê lập ra nhà Mạc, hiệu là Mạc Thái Tổ. Nhưng đất nước vẫn chưa được yên khi có nhiều lực lượng nổi dậy, đâu đâu cũng có cướp.

Năm 1530, vua Mạc Thái Tổ nhường ngôi cho con, lui về Cổ Trai. Thái tử Mạc Đăng Doanh lên nối ngôi, hiệu là Mạc Thái Tông.

Về lý do Mạc Thái Tổ nhường ngôi cho con, Sách Đại Việt thông sử của Lê Quý Đôn chép: “Tháng 12 năm Kỷ Sửu, niên hiệu Minh Đức thứ 3 (1529), Đăng Dung thấy nhân tâm trong nước chưa yên, bèn truyền ngôi cho con là Đăng Doanh, rồi tự xưng là Thái thượng hoàng, ra ở điện Tường Quan… Đăng Dung về Cổ Trai ở, là để trấn vững nơi căn bản và làm ngoại viên cho Đăng Doanh, nhưng vẫn định đoạt các việc quốc gia trọng đại”.

Giai đoạn thịnh trị ngắn ngủi
Mạc Thái Tông lên ngôi trong cảnh lòng người ly tán, đám giặc cướp nổi lên khắp nơi. Để đề phòng cướp, người dân ra đường đều mang theo vũ khí, vì thế mà cướp lẫn vào dân không sao phân biệt được.

Nhà Vua đã cất quân trấn áp các nơi, đồng thời nghiêm cấm dân chúng mang vũ khí ra đường. Điều này giúp quân Triều đình trấn áp được trộm cướp. Lê Quý Đôn viết rằng: “Đăng Doanh thấy trong nước còn nhiều trộm cướp, bèn ra lệnh cấm nhân dân các xứ, không được mang gươm giáo, dao nhọn và các đồ binh khí đi ngoài đường. Nếu kẻ nào trái lệnh, cho pháp ty bắt trị tội. Từ đấy, những người đi buôn bán chỉ đi tay không, không phải đem khí giới tự vệ. Trong khoảng mấy năm, trộm cướp biệt tăm, súc vật chăn nuôi, tối đến không phải dồn vào chuồng, cứ mỗi tháng một lần kiểm điểm thôi. ”

Từ khi Mạc Thái Tông lên ngôi, mùa màng cũng thuận hòa. Lê Quý Đôn chép: “Mấy năm liền được mùa, nhân dân bốn trấn đều được yên ổn.”

Đại Việt Sử ký Toàn thư thì chép rằng: “Ban đêm không còn trộm cướp, trâu bò thả chăn không phải đem về, chỉ cần mỗi tháng xem lại một lần, có khi sinh đẻ cũng không biết được là gia súc nhà mình. Trong khoảng vài năm, người đi đường không nhặt của rơi, cổng ngoài không phải đóng, được mùa liên tiếp, trong cõi tạm yên.”

Mạc Thái Tông chú trọng các kỳ thi khoa bảng nhằm chọn bậc hiền tài phụng sự Giang Sơn Xã Tắc, cứ 3 năm thì tổ chức khoa thi một lần. Các Trạng nguyên thời này đều là những bậc hiền tài giúp nhà Mạc thịnh trị như Trạng nguyên Nguyễn Thiến (khoa thi năm 1532), Trạng nguyên Nguyễn Bỉnh Khiêm (khoa thi năm 1535), Trạng nguyên Giáp Hải (khoa thi năm 1538).

Đặc biệt Nguyễn Bỉnh Khiêm là người đoán việc như thần, suốt 9 khoa thi thời nhà Lê ông đều không tham dự vì biết nhà Lê đã vào giao đoạn suy vong, có thi đậu ra làm quan cũng không giúp được gì. Đến khi Mạc Thái Tổ lên ngôi Vua, qua 2 kỳ thi thời nhà Mạc ông cũng không tham gia. Phải đến thời Mạc Thái Tông, Nguyễn Bỉnh Khiêm mới ra thi và đỗ ngay Trạng nguyên khi đã 45 tuổi. Đây gọi là tôi hiền chọn Chúa.

Mạc Thái Tông cũng khuyến học nhằm có được nhiều hiền tài, năm 1537 Vua đến Văn Miếu-Quốc Tử Giám làm lễ Thích điện, tế Chu Công, Khổng Tử và Tứ phối.

Đánh giá về vua Mạc Thái Tông
Năm 1540 Mạc Thái Tông qua đời. Vua mất, con trưởng là Mạc Phúc Hải lên ngôi nhưng còn rất nhỏ, vì thế mà quyền thần thao túng Triều đình. Nguyễn Bỉnh Khiêm đã cố gắng để kiềm chế đám lộng thần hại dân hại nước. Trong một nỗ lực cuối cùng, ông dâng sớ xin trị tội 18 kẻ lộng thần, nhưng Vua nhỏ bị đám quyền thần khống chế đã không chấp nhận.

Biết không thể làm gì hơn, năm 1542 Nguyễn Bỉnh Khiêm từ quan về quê.

10 năm ở ngôi Vua, Mạc Thái Tông giúp Đại Việt có một giai đoạn thịnh trị ngắn ngủi sau thời kỳ chiến loạn thời Lê Sơ.

Đánh giá về vua Mạc Thái Tông, các nhà sử học sau này, dù không ủng hộ nhà Mạc, cũng phải ghi nhận đây là thời kỳ thịnh vượng, quốc thái dân an.

Nhà sử học Phan Huy Chú trong “Lịch triều hiến chương loại chí” đã viết rằng: “Mạc Đăng Doanh tính khoan hậu giản dị. Ông giữ pháp độ, cấm hà khắc tàn bạo, ít việc tạp dịch, nhẹ thuế khóa. Bấy giờ được mùa, nhà no, người đủ, trong nước gọi thời ấy là trị bình.”
 
Theo tao đánh giá thì Mặc Đăng Dung là loại phản trắc, thế thôi.
Nó mà khôn như họ Trịnh thì lại đất nước ấm êm, mà cả hộ nhà nó cũng được nhiều đời ấm no.
nói ngu, Lý-Trần-Hồ-Lê-Tây Sơn, khai quốc nào mà không phản chủ lập ngôi? Mày đánh giá như cái đầu buồi tao vậy.
 
Lê lợi chưa 1 ngày ăn lộc Trần Cảo thì ko xem là phản trắc đc
Lê Lợi sao lại không ăn lộc đc. Lê Lợi lúc khởi nghĩa cần tìm 1 người con cháu họ Trần để chính thống hòa giải với nhà Minh để nó rút về nước. Lê Lợi tôn Trần Cảo lên làm vua để kế tục nhà Trần, còn mình chỉ làm Vệ quốc công, sao lại không ăn lộc Trần Cảo ngày nào được
 
Trong các triều đại thì tao đánh giá triều Nguyễn nhu nhược nhất, cấm dân đánh giặc, còn thua nhà Hồ, chí ít nhà Hồ đánh quân Minh cho đến khi thua mới thôi. DM mấy thằng thờ Ánh 😒
Tao hỏi mày 1 câu, triều đại nào của Đại Việt có lãnh thổ rộng lớn nhất? Nếu nhu nhược nhất thì lãnh thổ đấy từ đâu mà có?
 
Bình phong là sau này chúng ta nói thôi
Về danh nghĩa Lê Lợi vẫn là bề tôi họ Trần
Vẫn tôn Trần Cảo làm vua
Sau giết vua đoạt ngôi là phản.
Chẳng qua lịch sử chúng ta lấp liếm chuyện này đi thôi
Chu Nguyên Chương ngày xưa cũng phò tiểu minh vương làm bình phong sau giết cướp thiên hạ
Nhưng cả lịch sử Trung Quốc vẫn xem Chu Nguyên Chương là kẻ phản phúc
Huống chi Lê Lợi khi khởi nghiệp theo Trần Quý Khoáng làm Kim Ngô tướng quân sau phản Quý Khoáng về hàng Minh được phong Tuần Kiểm Nga Lạc.
Vì sao sử VN không coi Lê Lợi là kẻ phản trắc nhỉ? Hay do có công đánh giặc
 
Mấy tml cãi nhau nhảm , dm thời nào suy yếu thì tất loạn , mà ai dấy binh giành ngai thì là người thắng , còn ngồi dc bao nhiêu năm thì còn tùy hoàn cảnh ăn ở ra sao. Tụi mày bỏ mấy cái khái niệm phản hay trung đi , đời người được mấy năm , hơn nhau là kẻ thức thời biết nắm bắt thời cơ thì phụ bếp cũng lên chủ tịch tốt. Cưứ đừng nói mấy loại quyền quý nhà giàu nó có bàn đạp để giành chính quyền
 
Quân tướng là của Lê Lợi gầy dựng. Trần Cảo chỉ là cái cớ hợp lý để Lê Lợi đuổi quân Minh ra khỏi đất nước bằng ngoại giao thôi. Nếu Trần Cảo khởi nghĩa từ buổi đầu thì ko nói, đằng này là khi Lê Lợi thắng thế quân Minh rồi mà
Lê Lợi mượn danh nhà Trần - đại diện là Trần Cảo - để yên bình với nhà Minh, về lý mà nói là vẫn đang mượn bóng ăn lộc nhà Trần để thoát cảnh chiến tranh với nhà Minh. Tuy chỉ là vua bù nhìn nhưng vẫn là ăn lộc nhà Trần, nói thế cũng đúng mà
 
Lê Lợi giành độc lập từ nhà Minh
Nguyễn Ánh thống nhất đất nước sau khi loại bỏ loạn Tây Sơn
Lê Lợi cũng phản trắc

Theo Lam Sơn thực lục, Đại Việt sử ký toàn thư và Đại Việt thông sử: Trần Cảo vốn tên là Hồ Ông, là con của một người ăn mày, lánh nạn trốn đến châu Ngọc Ma. Thổ quan châu ấy là Cầm Quý giả xưng Hồ Ông là dòng dõi vua Trần. Lê Lợi đón về làm vua, đặt niên hiệu là Thiên Khánh, vì “khi ấy người trong nước khổ vì những chính lệnh ngặt nghèo của giặc, mong tìm được người làm chủ, mà nhà vua thì nóng lòng muốn diệt giặc cứu dân”, “cho là dân nước ta vẫn còn nhớ họ Trần”, “vả lại muốn mượn tiếng đáp lại người Minh để làm tin”. Hà Nhậm Đại cho biết Trần Nguyên Hãn có vai trò rất lớn trong quyết định này. Lê triều khiếu vịnh thi tập tiết lộ: “Ông [Trần Nguyên Hãn] nhất trí với Lê Thái Tổ lập Trần Cảo để thỏa lòng mong muốn của dân”.

Trần Cảo được lập tháng 11 năm Ất Tỵ (1425). Lê Lợi đã tế cáo với vong linh các vua triều Trần vào đêm giao thừa năm đó. Lê Quý Đôn nói rõ thêm, sau khi lập Trần Cảo, Lê Lợi tự xưng là Kiểm hiệu Thái sư. Nói cách khác, vào cuối năm 1425, một triều đại Hậu Trần đã được thành lập, với hoàng đế là Thiên Khánh đế Trần Cảo, và thái sư đầu triều là Lê Lợi.
Dưới khả năng văn từ của Nguyễn Trãi, Lê Lợi liên tục đàm phán với tướng Minh nhằm thúc đẩy quân Minh chấp nhận rút lui, lập lại con cháu họ Trần. Quân trung từ mệnh tập còn chép hai tờ biểu cầu phong cho Trần Cảo, một tờ tấu cáo của Kiểm hiệu Thái sư Lê Lợi báo lên các tiên đế triều Trần về việc lập Trần Cảo làm vua, đều do Nguyễn Trãi chấp bút. Bản văn hội thề Đông Quan cho thấy có ít nhất 5 vị đại thần được ban quốc tính (họ Trần): Trần Ngân, Trần Văn Xảo, Trần Bi, Trần Lý, Trần Văn An. Cuối năm Thiên Khánh thứ 3 (1427), vua Minh sai Lý Kỳ và La Nhữ Kính sang nước ta sách phong Trần Cảo làm An Nam quốc vương. Nếu mọi việc cứ thế diễn ra, thì nhà Trần sẽ được tái lập và Lê Lợi trở thành đệ nhất công thần trung hưng. Tuy nhiên, lịch sử đã không diễn ra theo chiều hướng đó. Đại Việt sử ký toàn thư cho biết năm Thuận Thiên thứ 1 - thực chất phải là năm Thiên Khánh thứ 4 nhà Hậu Trần (1428), vào tháng giêng ngày 10 “Trần Cảo uống thuốc độc chết”.
 
Trong các triều đại thì tao đánh giá triều Nguyễn nhu nhược nhất, cấm dân đánh giặc, còn thua nhà Hồ, chí ít nhà Hồ đánh quân Minh cho đến khi thua mới thôi. DM mấy thằng thờ Ánh 😒
Đánh kém là đám cháu nội cháu cố chứ liên quan gì anh Ánh?
Mày kêu Tự Đức rồi Đồng Khánh ra chửi thì tau đồng ý. Mày chửi Gia Long hèn thì tau thấy mày sai bét
 
Năm 1540 Mạc Thái Tông qua đời. Vua mất, con trưởng là Mạc Phúc Hải lên ngôi nhưng còn rất nhỏ, vì thế mà quyền thần thao túng Triều đình. Nguyễn Bỉnh Khiêm đã cố gắng để kiềm chế đám lộng thần hại dân hại nước. Trong một nỗ lực cuối cùng, ông dâng sớ xin trị tội 18 kẻ lộng thần, nhưng Vua nhỏ bị đám quyền thần khống chế đã không chấp nhận.

Biết không thể làm gì hơn, năm 1542 Nguyễn Bỉnh Khiêm từ quan về quê.
Đoạn này cực vô lý. Tao đồ rằng ông này bất-lực, hoặc một mình một kiểu đéo giao lưu quan hệ với ai nên phải tự bán-xới. Chứ đcm nghĩ gì khi đòi xử 18 thằng cùng 1 lúc? Nói theo ngôn ngữ các-bác là: Xử hết thì lấy đâu ra cán bộ mà làm!!! Thời đéo nào cũng thế cả thôi.
 
Quân tướng là của Lê Lợi gầy dựng. Trần Cảo chỉ là cái cớ hợp lý để Lê Lợi đuổi quân Minh ra khỏi đất nước bằng ngoại giao thôi. Nếu Trần Cảo khởi nghĩa từ buổi đầu thì ko nói, đằng này là khi Lê Lợi thắng thế quân Minh rồi mà
Thế thì Lê Lợi lập Trần Cảo lên vua chi? Bộ Lê Lợi rảnh lắm hay sao? Nếu rảnh thì cho quân thao luyện nghỉ ngơi, ai lại vác mặt đi tìm nhà Trần đã “đu càng đi dũa nail”
 
Đoạn này cực vô lý. Tao đồ rằng ông này bất-lực, hoặc một mình một kiểu đéo giao lưu quan hệ với ai nên phải tự bán-xới. Chứ đcm nghĩ gì khi đòi xử 18 thằng cùng 1 lúc? Nói theo ngôn ngữ các-bác là: Xử hết thì lấy đâu ra cán bộ mà làm!!! Thời đéo nào cũng thế cả thôi.
Ổng kiếm cớ để xin vua về thôi vì ổng biết vua đời nào dám chém.
Rút trong danh dự, ta vẫn thanh khiết không phải tuột “chức uỷ viên trung ương đảng” kỳ tới vì bất lực.
 
Đoạn này cực vô lý. Tao đồ rằng ông này bất-lực, hoặc một mình một kiểu đéo giao lưu quan hệ với ai nên phải tự bán-xới. Chứ đcm nghĩ gì khi đòi xử 18 thằng cùng 1 lúc? Nói theo ngôn ngữ các-bác là: Xử hết thì lấy đâu ra cán bộ mà làm!!! Thời đéo nào cũng thế cả thôi.
Có gì đâu, mày đọc lại vụ thất trảm sớ của Chu Văn An là hiểu đoạn này của Nguyễn Bỉnh Khiêm ngay.
 
Top