hihihehe
Chịu khó la liếm
DÂN MÍT thích THỬ THỜI VẬN …
Ngày xưa khi chúng tôi còn ở California, năm nào chúng tôi cũng đi mấy cái sòng bài ở Las Vegas hoặc cái sòng bài Pechanga ở Temecula. Chúng tôi chẳng những không phải là dân có máu cờ bạc mà còn ghét cờ bạc nữa là đàng khác. Chúng tôi đi là bởi có … nhiều vé chùa mà bạn bè và anh em trong nhà, những tay có máu ghiền cờ bạc đi miết, thua miết … cho. Ăn chùa nhà hàng 5 sao. Ở ké resorts xịn, dại gì không đi ha …
Đến những nơi này, ta nói, bất cứ mùa nào, dân Mít mình cũng đông vô số nhí nháo ghế lắm nha. Có xe bus đến đón tận nơi đưa về tận chỗ mà, sợ gì. Có ít tiền thì giựt máy 10 cents hay 25 cents. Có nhiều tiền thì giựt máy tiền đồng hay chơi bài xì phé hoặc chơi xì dzách tiền trăm. Nói chung, cỡ nào cũng có, mà nghiện cỡ nào cũng không thiếu nha. Tóm lại, dân Mít mình là giống dân nghiện cờ bạc và rất thích thử thời vận.
Tối đến, ăn no xong, chúng tôi đi dạo một vòng, ông bà tía mà ơi, mấy cái cờ rề đít cạc bị chà sạch không còn 1 xu vất nằm lai láng như … dân vô gia cư nằm ngổn ngang bên lề đường ở Xác Cờ Ra Men Tô luôn nha. Họ thua chà sạch thẻ rồi thì nóng máo, liệng cha nó xuống đất … bảo đảm là sau khi đã đù mẹ đéo cha năm bảy bận nha … Cứ chục cái cờ rề đít cạc bị liệng bỏ lung tung, thế nào cũng có mấy cái mang tên Nguyễn Văn A hay Trần Thị B, không thoát đi đâu được …
Rồi, mỗi lần chúng tôi đi chợ ABC trên đường Mắt Nổ Lòi Ra thì thế nào cũng thấy một đoàn người rồng rắn đứng bên ngoài cái tiệm rượu xịch ngay bên chợ, hết cạo cạo lại ghi ghi, mà hết ghi ghi thì cạo cạo … Chơi vé số ấy mà. Đông lắm, đi ngang thì phải cẩn thận, không thì thế nào cũng giựt mình vì chợt đâu đó vang dậy tiếng chửi thề … Đù Má hay Đéo Mẹ … mém trúng. Lâu lâu có ông lại cười rú lên hoan hỉ mừng rỡ, chạy tọt vào trong tiệm, chắc để đổi vé trúng, thường thì chỉ trúng được 5 hay 10 đồng gì đó thôi mà.
Đấy, tóm lại thì dân Mít mình ở trong nước thích vé số và số đề bao nhiêu, thì dân Mít ở Mỹ thì thích vé số cạo hoặc lâu lâu để dành tiền bán lon được đôi ba trăm, kéo nhau đón xe bus chùa lên thẳng Las Vegas … thử thời vận nhiều bấy nhiêu nha.
***
Mấy năm gần đây, dân Mít ở Huê Kỳ lại còn mang cái cuộc sống bấp bênh của mình ra đánh cá cược, ra thử thời vận nữa mới … ngầu. Năm 2016 họ kháo nhau dồn cả vào đánh con số 45 … 9 nút chớ ít gì. Ai dè thắng, thắng nhỏ cỡ 5 hay 10 đô gì đó, chạy vô đổi lấy vé khác ra cạo tiếp nhưng thua cháy túi, thua chết bà luôn á.
Cuộc sống đang yên lành cái tự nhiên số 45 hiện ra, loạn lạc, bất an, bất ổn nổi lên khắp nơi. Bày ra cái gì gọi là ta ríp với dân Tàu, chúng nó oánh cho sặc máu mồm, lồm cồm té ngửa. Chưa xong tới đâu thì hết xuống đường, lại biểu tình. Binh lính đi rảo khắp nơi, hết bắn đạn cao su lại đến bắn hơi cay. Hết Bờ Lách Lai Vơ Mát Tờ lại chuyển sang Ăn Tai Pha. Chưa êm được mấy thì lại có cái chết của anh da đen Doọoc Phờ Loi dân chúng kéo xuống đường biểu tình rầm rộ trên khắp đất nước, bất an cả mấy tháng trời.
Chưa xong bạo loạn, thì ván bài thua sạch kéo tới, Dịch Cô Vít … số 45 chui con mẹ nó xuống hầm trốn mất tiêu, khiến kỳ này Mít ta thua đậm, mất việc, mất xe, mất nhà, mất cửa, có nhiều tay mất vợ, mất con, tàn tạ nữa thì … mất mạng.
Cũng nhờ đó, mà dân Mít hết dám thử thời vận, số 45 đi qua số 46 lặng lẽ tới, thủng thẳng được một hai năm, cuộc sống trở nên bình an, yên lành trở lại, được 4 năm, ăn ngon miệng, ngủ kỹ 2 con mắt, đầu óc thảnh thơi, người người lại tìm được những gì mất mát trước kia không nhiều thì ít để bù lại. Ta nói, mưa tạnh, gió êm, cuộc sống êm đềm …
Ai dè, cái bệnh nghiện thử thời vận chẳng chừa được bao lâu … lại trúng con số 47 …
***
Lần này, thắng đâu chưa thấy, thấy hết nhăn nhó lại đù cha đéo mẹ từ cái hồi tháng 2 tới giờ. Cạo đâu thua đó, thua liên tằng chi tục, mà nó mới có hơn nửa năm chứ mấy, cái gì cũng đắt đỏ, chỗ nào cũng ế, mà nào có phải ế theo mùa đâu để còn chút hi vọng. Kỳ này phải nói là ế thảm ế thương. Nhà hàng chết, chợ cũng chết, tiệm nails càng chết thảm hơn nữa. Kỳ này mất, mất jobs quá trời luôn. Cái tương lai mất xe, mất nhà, mất vợ, mất con và ngay cả mất mạng lại kéo đến ào ào như đám mây mù … cuối trời quên lãng … có khi kéo tới, chạy xút quần luôn á.
Chưa hết, lại xuống đường, lại biểu tình, lại chống đối, lại bạo loạn khắp nơi. Cái gì mà nước Mỹ tan nát nên cần phải sửa hả trời? Tui nào giờ có thấy thời nào mà lại bất an, bất ổn, bất nhân, bất tín, bất bình, bất nhất như cái thời này đâu ta? Thằng nào nói có, thì chứng minh thử coi, chớ đừng có ăn bẩn nói bậy mà được đâu nha …
Tính từ đời vua Hùng Vương thứ 18 …
À lộn, tính từ đời tông tông thứ 40 vào năm 1980 đến nay, có bao giờ mà trong nước lại loạn lạc, ngoài nước lại chiến tranh như cái thời 45 nhảy sang 47 này đâu trời? Người dân ở những thời điểm khác chỉ thấy yên ổn làm ăn, ky ky cóp cóp chớ có phải lo lắng mỗi khi ra đường, giấy với lại tờ, Real ID với lại Passport cái gì bao giờ đâu ta? Hí hửng tưởng ngon, ai dè cái chó gì cũng đắt trào máu họng. Đã vậy, có cái thằng nhạc xĩ chết bằm kia còn khuyên can phải ráng thắt lưng buộc bụng, chờ ngày mã đáo thành công, nữa mới thấy là nó ngu tận mạng luôn á. Nghe lời nó, vợ bỏ là cái chắc nha mấy cu …
Ta nói có đui, có điếc, có mù cũng thấy được rằng 2 cái con số 45 với 47 nó thúi đít, nó xui tận mạng, nó tan hoang tận số luôn chớ chả chơi. Mới có 7 tháng mà kinh tế lụi đụi, thực phẩm, xăng dầu nhảy lên cao trào bản họng chớ ở đó mà nghe lời hứa với hẹn …
Rồi, giờ loạn lạc khắp nơi, không biết khi nào có nội chiến … à cái này thì khó xảy ra nhưng cái ngày bác tau mang quân tiến đánh vũ bão khắp nơi, trục xuất xong bọn nhập cư lậu, cái ngài buồn buồn, không có gì … giải khuây, ngài xoay qua trục xuất luôn bọn nhập cư chính thức nhưng da màu là bỏ mẹ luôn cả lũ.
Thôi, mấy em bớt cái bệnh nghiện cờ bạc, bớt mang tánh mạng ra thử thời vận đi cho đầu óc nó tỉnh táo, mấy cái cắt cắt cắt trong cái Big and Beautiful Bill nó đang thập thò, lấp ló ngoài cửa ngõ kìa. Sang năm nó ập đến, cái là nhe mỏ không kịp ngậm lại luôn á. Lúc đó có muốn khóc thì cũng khô nước mắt rồi nha.
Mấy em về chịu khó đi tìm cái tài liệu mang tên “the Great Replacement Theory” về nhờ con cháu chúng nó giỏi tiếng Anh, chúng nó dịch cho mà sáng mắt ra nha. Chứ đừng có ngu ngơ thấy mấy thằng da trắng kéo nhau xuống đường cái lon ton đi theo nghe tụi nó hét: “White Men – Fight Back” cái hét theo: “Yellow Men – Will Follow” là bỏ mẹ mồ côi sớm đó nha.
Ngày xưa bạn bè anh em thua cờ bạc, cho vé đi ăn chùa, ở ké chớ ngày nay cái đám Mít thích thử thời vận này thua, chẳng những không cho mình vé đi ăn chùa nhà hàng 5 sao, đi ở resorts ké mà lại còn chịu đủ thứ tai ương nữa, thích sao nổi đây trời!
Ngày xưa khi chúng tôi còn ở California, năm nào chúng tôi cũng đi mấy cái sòng bài ở Las Vegas hoặc cái sòng bài Pechanga ở Temecula. Chúng tôi chẳng những không phải là dân có máu cờ bạc mà còn ghét cờ bạc nữa là đàng khác. Chúng tôi đi là bởi có … nhiều vé chùa mà bạn bè và anh em trong nhà, những tay có máu ghiền cờ bạc đi miết, thua miết … cho. Ăn chùa nhà hàng 5 sao. Ở ké resorts xịn, dại gì không đi ha …
Đến những nơi này, ta nói, bất cứ mùa nào, dân Mít mình cũng đông vô số nhí nháo ghế lắm nha. Có xe bus đến đón tận nơi đưa về tận chỗ mà, sợ gì. Có ít tiền thì giựt máy 10 cents hay 25 cents. Có nhiều tiền thì giựt máy tiền đồng hay chơi bài xì phé hoặc chơi xì dzách tiền trăm. Nói chung, cỡ nào cũng có, mà nghiện cỡ nào cũng không thiếu nha. Tóm lại, dân Mít mình là giống dân nghiện cờ bạc và rất thích thử thời vận.
Tối đến, ăn no xong, chúng tôi đi dạo một vòng, ông bà tía mà ơi, mấy cái cờ rề đít cạc bị chà sạch không còn 1 xu vất nằm lai láng như … dân vô gia cư nằm ngổn ngang bên lề đường ở Xác Cờ Ra Men Tô luôn nha. Họ thua chà sạch thẻ rồi thì nóng máo, liệng cha nó xuống đất … bảo đảm là sau khi đã đù mẹ đéo cha năm bảy bận nha … Cứ chục cái cờ rề đít cạc bị liệng bỏ lung tung, thế nào cũng có mấy cái mang tên Nguyễn Văn A hay Trần Thị B, không thoát đi đâu được …
Rồi, mỗi lần chúng tôi đi chợ ABC trên đường Mắt Nổ Lòi Ra thì thế nào cũng thấy một đoàn người rồng rắn đứng bên ngoài cái tiệm rượu xịch ngay bên chợ, hết cạo cạo lại ghi ghi, mà hết ghi ghi thì cạo cạo … Chơi vé số ấy mà. Đông lắm, đi ngang thì phải cẩn thận, không thì thế nào cũng giựt mình vì chợt đâu đó vang dậy tiếng chửi thề … Đù Má hay Đéo Mẹ … mém trúng. Lâu lâu có ông lại cười rú lên hoan hỉ mừng rỡ, chạy tọt vào trong tiệm, chắc để đổi vé trúng, thường thì chỉ trúng được 5 hay 10 đồng gì đó thôi mà.
Đấy, tóm lại thì dân Mít mình ở trong nước thích vé số và số đề bao nhiêu, thì dân Mít ở Mỹ thì thích vé số cạo hoặc lâu lâu để dành tiền bán lon được đôi ba trăm, kéo nhau đón xe bus chùa lên thẳng Las Vegas … thử thời vận nhiều bấy nhiêu nha.
***
Mấy năm gần đây, dân Mít ở Huê Kỳ lại còn mang cái cuộc sống bấp bênh của mình ra đánh cá cược, ra thử thời vận nữa mới … ngầu. Năm 2016 họ kháo nhau dồn cả vào đánh con số 45 … 9 nút chớ ít gì. Ai dè thắng, thắng nhỏ cỡ 5 hay 10 đô gì đó, chạy vô đổi lấy vé khác ra cạo tiếp nhưng thua cháy túi, thua chết bà luôn á.
Cuộc sống đang yên lành cái tự nhiên số 45 hiện ra, loạn lạc, bất an, bất ổn nổi lên khắp nơi. Bày ra cái gì gọi là ta ríp với dân Tàu, chúng nó oánh cho sặc máu mồm, lồm cồm té ngửa. Chưa xong tới đâu thì hết xuống đường, lại biểu tình. Binh lính đi rảo khắp nơi, hết bắn đạn cao su lại đến bắn hơi cay. Hết Bờ Lách Lai Vơ Mát Tờ lại chuyển sang Ăn Tai Pha. Chưa êm được mấy thì lại có cái chết của anh da đen Doọoc Phờ Loi dân chúng kéo xuống đường biểu tình rầm rộ trên khắp đất nước, bất an cả mấy tháng trời.
Chưa xong bạo loạn, thì ván bài thua sạch kéo tới, Dịch Cô Vít … số 45 chui con mẹ nó xuống hầm trốn mất tiêu, khiến kỳ này Mít ta thua đậm, mất việc, mất xe, mất nhà, mất cửa, có nhiều tay mất vợ, mất con, tàn tạ nữa thì … mất mạng.
Cũng nhờ đó, mà dân Mít hết dám thử thời vận, số 45 đi qua số 46 lặng lẽ tới, thủng thẳng được một hai năm, cuộc sống trở nên bình an, yên lành trở lại, được 4 năm, ăn ngon miệng, ngủ kỹ 2 con mắt, đầu óc thảnh thơi, người người lại tìm được những gì mất mát trước kia không nhiều thì ít để bù lại. Ta nói, mưa tạnh, gió êm, cuộc sống êm đềm …
Ai dè, cái bệnh nghiện thử thời vận chẳng chừa được bao lâu … lại trúng con số 47 …
***
Lần này, thắng đâu chưa thấy, thấy hết nhăn nhó lại đù cha đéo mẹ từ cái hồi tháng 2 tới giờ. Cạo đâu thua đó, thua liên tằng chi tục, mà nó mới có hơn nửa năm chứ mấy, cái gì cũng đắt đỏ, chỗ nào cũng ế, mà nào có phải ế theo mùa đâu để còn chút hi vọng. Kỳ này phải nói là ế thảm ế thương. Nhà hàng chết, chợ cũng chết, tiệm nails càng chết thảm hơn nữa. Kỳ này mất, mất jobs quá trời luôn. Cái tương lai mất xe, mất nhà, mất vợ, mất con và ngay cả mất mạng lại kéo đến ào ào như đám mây mù … cuối trời quên lãng … có khi kéo tới, chạy xút quần luôn á.
Chưa hết, lại xuống đường, lại biểu tình, lại chống đối, lại bạo loạn khắp nơi. Cái gì mà nước Mỹ tan nát nên cần phải sửa hả trời? Tui nào giờ có thấy thời nào mà lại bất an, bất ổn, bất nhân, bất tín, bất bình, bất nhất như cái thời này đâu ta? Thằng nào nói có, thì chứng minh thử coi, chớ đừng có ăn bẩn nói bậy mà được đâu nha …
Tính từ đời vua Hùng Vương thứ 18 …
À lộn, tính từ đời tông tông thứ 40 vào năm 1980 đến nay, có bao giờ mà trong nước lại loạn lạc, ngoài nước lại chiến tranh như cái thời 45 nhảy sang 47 này đâu trời? Người dân ở những thời điểm khác chỉ thấy yên ổn làm ăn, ky ky cóp cóp chớ có phải lo lắng mỗi khi ra đường, giấy với lại tờ, Real ID với lại Passport cái gì bao giờ đâu ta? Hí hửng tưởng ngon, ai dè cái chó gì cũng đắt trào máu họng. Đã vậy, có cái thằng nhạc xĩ chết bằm kia còn khuyên can phải ráng thắt lưng buộc bụng, chờ ngày mã đáo thành công, nữa mới thấy là nó ngu tận mạng luôn á. Nghe lời nó, vợ bỏ là cái chắc nha mấy cu …
Ta nói có đui, có điếc, có mù cũng thấy được rằng 2 cái con số 45 với 47 nó thúi đít, nó xui tận mạng, nó tan hoang tận số luôn chớ chả chơi. Mới có 7 tháng mà kinh tế lụi đụi, thực phẩm, xăng dầu nhảy lên cao trào bản họng chớ ở đó mà nghe lời hứa với hẹn …
Rồi, giờ loạn lạc khắp nơi, không biết khi nào có nội chiến … à cái này thì khó xảy ra nhưng cái ngày bác tau mang quân tiến đánh vũ bão khắp nơi, trục xuất xong bọn nhập cư lậu, cái ngài buồn buồn, không có gì … giải khuây, ngài xoay qua trục xuất luôn bọn nhập cư chính thức nhưng da màu là bỏ mẹ luôn cả lũ.
Thôi, mấy em bớt cái bệnh nghiện cờ bạc, bớt mang tánh mạng ra thử thời vận đi cho đầu óc nó tỉnh táo, mấy cái cắt cắt cắt trong cái Big and Beautiful Bill nó đang thập thò, lấp ló ngoài cửa ngõ kìa. Sang năm nó ập đến, cái là nhe mỏ không kịp ngậm lại luôn á. Lúc đó có muốn khóc thì cũng khô nước mắt rồi nha.
Mấy em về chịu khó đi tìm cái tài liệu mang tên “the Great Replacement Theory” về nhờ con cháu chúng nó giỏi tiếng Anh, chúng nó dịch cho mà sáng mắt ra nha. Chứ đừng có ngu ngơ thấy mấy thằng da trắng kéo nhau xuống đường cái lon ton đi theo nghe tụi nó hét: “White Men – Fight Back” cái hét theo: “Yellow Men – Will Follow” là bỏ mẹ mồ côi sớm đó nha.
Ngày xưa bạn bè anh em thua cờ bạc, cho vé đi ăn chùa, ở ké chớ ngày nay cái đám Mít thích thử thời vận này thua, chẳng những không cho mình vé đi ăn chùa nhà hàng 5 sao, đi ở resorts ké mà lại còn chịu đủ thứ tai ương nữa, thích sao nổi đây trời!