Mày giải thích thêm vụ này đi.
Giao dịch quốc tế (ngày xưa, trật tự của phương Tây) nó theo hình thức này.
Ví dụ nhé
Mày là nước EU
Tao là nước Nga
Tao mua 1 tấn sắt của mày (thanh toán) => Rúp => Usd => Euro.
Mày mua 1 tấn dầu của tao (thanh toán) => Euro => Usd => Rup.
Như vậy muốn giao dịch nhiều thì phải thế nào?
Là Eu phải dự trữ Usd hoặc Rúp trong nhà (Tiền này của Nga)
Ngược lại Nga cũng phải dự trữ Usd hoặc Euro trong nhà (Tiền này của EU).
Ví dụ 300 tỷ mà Eu giữ của Nga, thì ngược lại Nga cũng phải giữ khoảng chừng đấy tiền của Eu hoặc ít hơn, nhưng đéo dưới 200 tỷ đâu. Nó là tiền hàng của hai bên, tiền giao dịch thương mại với nhau chứ đéo phải tiền tích trữ của Nga đưa Eu giữ, hiểu chưa? Mày cứ hiểu đơn giản tiền 300 tỷ đấy như tiền ký quỹ để phục vụ mục đích giao dịch ấy.
Tương tự như Mỹ ấy, thằng nào làm ăn với Mỹ, Mỹ đều ép phải ký quỹ với nó. Là để bao nhiêu tỷ Usd bên đất Mỹ (VN bị Mỹ giữ 80 tỷ đó, hoặc TQ bị Mỹ giữ 3000 tỷ đó). Và tương tự, Mỹ cũng phải để ở VN khoảng (80 tỷ hoặc nhiều hơn). Thường thường tiền này các nước sẽ mua trái phiếu chính phủ của nước sở tại, để lấy thêm chút tiền lãi.
Nếu Eu tịch thu 300 tỷ Đô đấy của Nga, thì Nga nó cũng tịch thu ngược lại số tiền ký quỹ của Eu để ở Nga thôi. Chính vì vậy Eu rất thèm số tiền này, nhưng đéo dám cướp là vì thế. Chứ dể ăn chúng nó hốc hết mẹ nó rồi. Vậy 300 tỷ đấy khác
Lồn nào tiền của Eu không? .
Thằng nào biết chút ít về thanh toán quốc tế, hoặc xuất nhập khẩu sẽ hiểu 300 tỷ đấy thực chất là tiền của EU chứ đéo phải là của Nga. EU tịch thu là thằng Nga nó tịch thu ngược lại tiền của EU đang bị kẹt ở Nga ngay.
