Âm hộ cô cán bộ
Xàm 0 Lít
Một điệp viên Mỹ được cử sang Việt Nam để điều tra một quan chức cấp cao.
Anh ta cải trang thành người Việt, mặc đồ bình thường, da ngăm, tóc đen, nói tiếng Việt chuẩn chỉnh.
Anh ta bước vào quán nhậu nơi vị quan chức hay lui tới. Mọi người trong quán liếc nhìn anh ta, nhưng anh vẫn giữ bình tĩnh, bước tới bàn, cầm ly bia:
Quan chức nhìn anh một hồi, rồi nói:
Anh ta hơi giật mình, nhưng giữ phong độ.
Anh liền đứng dậy, đặt tay lên ngực, và hát Tiến Quân Ca hùng hồn đến mức cả quán vỗ tay.
Quan chức cười:
Điệp viên bắt đầu thấy căng, nhưng vẫn bình tĩnh:
Anh ta thao thao bất tuyệt suốt hai tiếng. Người trong quán gật gù.
Quan chức gật đầu:
Anh ta bắt đầu toát mồ hôi, nhưng vẫn cố:
Và thế là cả quán cổ vũ. Hai người vào kèo uống. Vodka Hà Nội, bia hơi, rượu gạo…
Sau gần 2 tiếng, quan chức bắt đầu xây xẩm mặt mày. Điệp viên thì vẫn còn trụ được, khiến cả quán vỗ tay rần rần.
Quan chức lảo đảo đứng dậy, say khướt, mắt lim dim:
Điệp viên chịu thua, gục đầu xuống, lẩm bẩm:
Quan chức nhếch mép cười, nhả từng chữ:
@Olineasdf @Thỏ Trắng Ác Tâm @honda67 @dungdamchemnhau
Anh ta cải trang thành người Việt, mặc đồ bình thường, da ngăm, tóc đen, nói tiếng Việt chuẩn chỉnh.
Anh ta bước vào quán nhậu nơi vị quan chức hay lui tới. Mọi người trong quán liếc nhìn anh ta, nhưng anh vẫn giữ bình tĩnh, bước tới bàn, cầm ly bia:
– “Chào anh. Em là người Việt chính gốc.”
Quan chức nhìn anh một hồi, rồi nói:
– “Tôi nghĩ anh là gián điệp Mỹ.”
Anh ta hơi giật mình, nhưng giữ phong độ.
– “Không phải đâu! Em hát quốc ca Việt Nam còn hay hơn cả mấy đứa thi văn nghệ!”
Anh liền đứng dậy, đặt tay lên ngực, và hát Tiến Quân Ca hùng hồn đến mức cả quán vỗ tay.
Quan chức cười:
– “Hay đấy... nhưng tôi vẫn nghĩ anh là gián điệp.”
Điệp viên bắt đầu thấy căng, nhưng vẫn bình tĩnh:
– “Em là giáo viên Lịch sử! Em có thể kể từ thời Hai Bà Trưng đến Cách mạng Tháng Tám, rồi kháng chiến chống Mỹ, đổi mới, v.v.”
Anh ta thao thao bất tuyệt suốt hai tiếng. Người trong quán gật gù.
Quan chức gật đầu:
– “Impressive... Nhưng tôi vẫn thấy anh là gián điệp.”
Anh ta bắt đầu toát mồ hôi, nhưng vẫn cố:
– “Em uống như người Bắc chính hiệu! Uống cạn không chừa giọt nào!”
Và thế là cả quán cổ vũ. Hai người vào kèo uống. Vodka Hà Nội, bia hơi, rượu gạo…
Sau gần 2 tiếng, quan chức bắt đầu xây xẩm mặt mày. Điệp viên thì vẫn còn trụ được, khiến cả quán vỗ tay rần rần.
Quan chức lảo đảo đứng dậy, say khướt, mắt lim dim:
– “Giỏi... giỏi lắm... nhưng tôi vẫn nghĩ... anh là gián điệp Mỹ.”
Điệp viên chịu thua, gục đầu xuống, lẩm bẩm:
– “Ok… đúng là tôi là người Mỹ. Nhưng sao anh biết?”
Quan chức nhếch mép cười, nhả từng chữ:
– “Vì Việt Nam làm gì có người da đen nói tiếng Việt chuẩn như anh.”
@Olineasdf @Thỏ Trắng Ác Tâm @honda67 @dungdamchemnhau