Duckknightx
Con chim biết nói

Tui tên Minh, ở Thái 6 năm rồi, làm việc ở một tập đoàn to bự, tiếp xúc đủ loại người Thái, từ đồng nghiệp tới bạn bè, nên tui lượm lặt được kha khá góc nhìn của tụi nó về Việt Nam. Có cái gì hay ho, tui kể hết, còn cái gì nhột thì thôi, đừng căng thẳng quá, nghe xong thấy đúng thì sửa, không thì kệ mẹ nó, ok?
Đầu tiên, tụi Thái hay réo lên là sao giao thông Việt Nam loạn xạ như cái chợ trời vậy? Xe máy chạy đầy đường, nhìn phát sợ. Mà nói thật, tụi nó đi Sài Gòn hay mấy chỗ đông đúc, thấy xe cộ chen chúc, đường thì nhỏ hơn Bangkok, nên mới tá hỏa. Nhưng mà, tui nói cho mà biết, số xe máy ở Thái còn nhiều hơn Việt Nam nữa, chỉ là tụi nó không chạy kiểu hỗn độn như mình thôi. Vậy nên, nhìn thì tưởng Việt Nam ngập xe, nhưng thật ra Thái mới là trùm xe máy.
Rồi, cái vụ bóp còi. Trời ơi, tụi Thái qua Việt Nam, nghe còi xe inh ỏi là nhức đầu muốn chết. Tụi nó bảo sao người Việt bóp còi nhiều thế, như kiểu cả thế giới phải biết mình đang chạy xe vậy. Mà công nhận, mình bóp còi nhiều thật. Ở Việt Nam, đường phố hơi lộn xộn, không bóp còi thì sợ đụng, nhất là mấy ngã tư quê quê, không đèn xanh đèn đỏ, bóp còi là cách báo “ê tao qua nè”. Ở Bình Dương quê tui, đường rộng mà dân chạy nhanh vãi, không bóp còi là dễ tông nhau lắm. Nhưng bên Thái, bóp còi là kiểu chửi nhau trên đường, còn ở mình thì bóp còi là chuyện thường như cơm bữa, kiểu “ê tao rẽ trái nha” chứ không phải bực bội gì. Mà nói thật, cũng có vài thằng bóp còi chửi nhau thật, cọc vãi.
Tiếp, tụi Thái bảo người Việt nói chuyện to, hay nhăn nhó. Ừ thì cũng đúng. Người Việt mình kiểu nhanh gọn lẹ, hơi nóng tính, nên hay nhíu mày, nhăn mặt. Bên Thái, tụi nó theo đạo Phật, sống theo kiểu “sabai sabai”, mọi thứ chill, chậm rãi, không thích hiện cảm xúc ra mặt. Nên khi qua Việt Nam, thấy người Việt nhăn nhó, tụi nó shock. Mà cái này là khác văn hóa thôi, chả có gì to tát. Nhưng mà, có mấy vụ tụi Thái đi mua đồ ở Việt Nam, không mua là bị cô bán hàng quạu, quát tháo. Cái này thì tui thấy nên tiết chế lại, bán hàng mà tươi cười, dễ thương thì khách du lịch nó thích, giúp hình ảnh Việt Nam đẹp hơn, đúng không?
Rồi cái vụ ngồi vỉa hè. Tụi Thái hỏi sao Việt Nam nóng như Thái mà dân Việt thích ngồi ngoài đường, cà phê vỉa hè, ghế nhựa lỏng lẻo, ngồi cả tiếng không biết mỏi đít. Trong khi đó, tụi Thái chỉ thích ngồi máy lạnh, cà phê là phải trong nhà, mát mẻ, không mồ hôi nhễ nhại. Tụi nó bảo ngồi ghế nhựa ngoài đường kiểu Việt Nam là cực hình, mỏi chân, tê đít. Mà tui ở Thái lâu, thấy đúng là tụi nó nghiện máy lạnh thật, shopping mall mọc lên như nấm vì tụi nó không chịu nổi nắng nóng. Cái này cũng là khác văn hóa, chả ai đúng ai sai.
Còn cái làm tụi Thái wow là người Việt nói tiếng Thái chuẩn vãi. Tụi nó bất ngờ vì nhiều người Việt, nhất là ở Đà Nẵng, Hà Nội, Đà Lạt, nói tiếng Thái như dân bản địa. Tại sao? Tại người Thái qua Việt Nam du lịch nhiều, dân mình học tiếng Thái để tiếp khách. Tụi Thái thích mê, kiểu “ủa tưởng tui đang ở Thái luôn á”. Cái này thì tự hào nè.
Chuyện đi chợ cũng vui. Tụi Thái hỏi sao đi chợ Việt Nam phải trả giá mệt nghỉ. Tui cũng méo biết trả lời sao, tại tui cũng dở trả giá, đi chợ ngại bỏ xừ. Nhưng mà, trả giá cũng vui, trả được 5-10k là sướng như trúng số. Có hôm mua áo 50k, hôm sau thấy chỗ khác bán 40k, tức muốn chết. Đi chợ Việt Nam đúng là một cuộc phiêu lưu, vừa thú vị vừa tức.
Còn cái vụ trà đá miễn phí ở quán ăn, tụi Thái shock luôn. Bên Thái, nước lọc, trà đá, thậm chí đá cũng phải trả tiền. Qua Việt Nam, được cho trà đá free, tụi nó kiểu “trời ơi sướng vãi”. Nhưng tụi nó cũng thắc mắc sao quán ăn Việt Nam hay vứt giấy xuống đất. Cái này thì tui thấy là thói quen, nhưng giờ nhiều quán để thùng rác rồi, dân mình cũng ý thức hơn. Hy vọng tương lai sạch sẽ hơn, gọn gàng hơn.
Rồi cái vụ ngủ trưa. Ở Việt Nam, nghỉ trưa là phải tranh thủ ăn 25-30 phút, rồi về văn phòng chợp mắt. Bên Thái, tụi nó không ngủ trưa, nghỉ trưa là đi ăn, đi dạo, từ tốn, không vội. Tụi nó thấy người Việt ngủ trưa là lạ lùng, tại bên đó ngủ trưa xong là mệt, uể oải. Tui ở Thái lâu, cũng quen không ngủ trưa, giờ về Việt Nam ngủ trưa là nhức đầu thật.
Còn chuyện dùng đũa, người Việt mình pro vãi, ăn gì cũng đũa, từ cơm tới mì. Bên Thái, tụi nó dùng muỗng với nĩa, đũa chỉ dùng cho mì, hủ tiếu. Tụi nó nhìn người Việt gắp đũa điêu luyện mà trầm trồ. Cái này chắc do ảnh hưởng văn hóa phương Đông, nên mình dùng đũa đỉnh hơn.
Mà cái nhột nhất là tụi Thái nghĩ người Việt ai cũng ăn thịt chó, kiểu như thịt chó bán đầy đường, ai cũng ăn. Tụi nó không thích vụ này, tại bên Thái bảo vệ động vật, cấm ăn thịt chó mèo, còn có tổ chức dùng hình ảnh chó mèo bị làm thịt ở Việt Nam để làm chiến dịch bảo vệ. Tui phải giải thích là không phải ai cũng ăn, chỉ một số người thôi. Tui ở miền Nam, quanh tui chả ai ăn thịt chó, bản thân tui cũng không ăn. Cái này nhạy cảm, dễ cãi lộn, nên nói chuyện lịch sự nha, để lại bình luận mà đừng căng thẳng.
Cuối cùng, tụi Thái mê bánh tráng Việt Nam. Menu bánh tráng đa dạng, từ gỏi cuốn, bánh tráng trộn, tới bánh tráng nướng – mà bên Thái gọi là “pizza Việt Nam”, nổi vãi. Tụi nó cũng thích phở, nem nướng, nhưng bánh tráng là đỉnh cao, nhất là gỏi cuốn chấm nước mắm.
Tóm lại, tụi Thái nhìn Việt Nam với nhiều góc độ, có cái hay, có cái nhột. Nghe xong, thấy đúng thì sửa, không thì kệ, đừng cay cú.