Mùi

Đôi khi, một mùi hương chợt len vào mũi ta mà chưa cần ta cho phép hay chủ động ngửi, chẳng cần chờ ta cảm bằng khứu giác và nhận ra đây là mùi gì mà đã lao thẳng vào những vùng ký ức sâu kín trong ta, mở toang những cánh cửa kí ức, lôi xềnh xệch ra những hoài niệm không rõ hình. Ta lúc đó bị mùi hương kéo xuyên qua không gian và thời gian, trở về với những khoảnh khắc mà ta đã lãng quên hay những góc khuất giấu kín mà chỉ mình ta biết.

Đó là mùi của hoa giữa đêm khuya vắng từ loài cây mà ta chẳng rõ, nhưng nó mang ta về thuở nhỏ đi cùng mẹ đi dạo trên những con phố yên ắng, tĩnh lặng, chỉ đôi chỗ có ánh đèn chiếu sáng. Gió thổi dịu nhẹ mang hương hoa ban đêm phảng phất mùi khắp mọi nơi, không còn sự náo động của cuộc sống con người xóa đi sự hiện diện của chúng, chỉ hình bóng 2 mẹ con bước đi trong tĩnh lặng.

Là mùi của sách mới hay vở mới, dẫn ta ngược trở lại thời còn học sinh. Mỗi năm, khi hết hè, cũng mùi này chào ta qua những cuốn sách mới, vở mới để bắt đàu một năm dài dằng dặc với lứa tuổi học sinh cùng bao kỉ niệm mà giờ ta chỉ còn vài mảnh.

Là mùi nước hoa đã lỗi mốt, lâu lắm không còn người dùng nhưng nhẹ nhàng đưa ta đến trước mặt dáng hình ai đó ta đã từng thân thuộc, gương mặt ai đó ta từng quý mến nhưng dường như lại quên mất họ trong đời ta. Những hoài niệm với họ có thể có thật, có thể chi do ta nghĩ ra nhưng bỗng ùa ra làm ta cũng nghẹn nghào.

Là mùi từ những cửa tiệm giặt ủi, tiệm đồ ăn năm xưa mà lâu rồi ta mới ngửi lại. Nó đột ngột dịch chuyển ta về không gian, thời gian ấy, và làm ta thoáng chốc xao nhãng, như dừng lại giữ nhịp sống hiện tại để định hình nơi ấy

...

Mùi hương thật thơm từ loại nước hoa xịn hay tinh dầu mắc tiền thì cũng thích đấy, nhưng những mùi hương gắn liền ta với kí ức, con người, hoài niệm thì không có gì sánh nổi. Lúc nào đó, một mùi hương thoáng qua rồi bất chợt đẩy ta về một vùng sâu thẳm bên trong tâm hồn và để lại một niềm vui nho nhỏ

anhduongphovedemyody_m2a6an7tbvqaksd1pme.jpg
 
Top