
Bài phát biểu thì dài, nghe rất mệt Lồn, tạm tóm tắt các ý chính và phân tích chơi.
1/ Mỹ dưới thời Trump kiên quyết chống Trung Quốc. Nhưng Mỹ không rao giảng đạo đức như dân chủ, không nói về khác biệt như: ý thức hệ, tư tưởng, đường lối. Mỗi quốc gia Mỹ đều tôn trọng, vì họ có chủ quyền. Không biến đổi khí hậu, ko cọng sẻn,... miễn là đừng dính với Trung Quốc. Đảm bảo sự ổn định tuyến hàng hải Châu Á - Thái Bình Dương.
2/ Mỹ cam kết tăng cường hiện diện, đầu tư quốc phòng, căn cứ mở rộng để giữ an ninh tuyến hàng hải này.
3/ Mỹ đặt điều kiện hỗ trợ đồng minh, kêu gọi tăng ngân sách quốc phòng lên 5% trên tổng GDP quốc gia.
- Dựa theo cái ở trên, tao hiểu là: nếu xảy ra xung đột trên đất liền, kệ mẹ mày. Chó cắn chó, còn đụng tới hàng hải, tuyến vận chuyển logicstic thì tao nhảy vô.
- Anh em đồng minh Mỹ hỗ trợ để đảm bảo tiền - hàng đi đến nơi về đến chốn.
4/ Đẩy trách nhiệm lên các quốc gia khác.
- Mỹ cố gắng ko để chiến tranh xảy ra. Làm ăn vui vẻ, hoà khí phát tài.
- Trung Quốc, sân sau của Trung Quốc, chơi với Trung Quốc: tao đập thuế quan, tao siết visa ko cho thị thực, tao siết tài chính. Hoặc chơi với tao, theo cơ chế minh bạch, xuất xứ rõ ràng, hoặc ở bên nó - ngủ với nó.
- Nhưng nếu mày vì chơi với tao, mà có xích mích bạt tai đấm đá với TQ thì thôi, đèn nhà ai nấy sáng nhé.
5/ Rủi ro khu vực phức tạp, Mỹ ưu tiên giải quyết an ninh tuyến hàng hải.
Vậy tao đánh giá theo hệ quy chiếu Mỹ thế này, đúng nhận sai cãi.
- Mỹ ko đặt mục tiêu ép buộc thay đổi thể chế, hay chính trị mà ưu tiên giữ hoà bình và phát triển khu vực.
- Chống cộng sẻn Trung Quốc nhưng phải thực tế, ko rao giảng đạo đức, chửi cộng nhưng vẫn làm ăn với cộng vì tiền mà bán rẻ lương tâm như dân chủ.
- Mỹ muốn chống TQ bằng đòn bẩy. Thuế quan - cắt dòng tiền, siết visa - chống cộng sẻn hoá từ trong lòng nước Mỹ, minh bạch tài chính - tiền tệ. Nói trắng ra là chọn phe đi.
- Trung Quốc đang bị kẹt vì tham vọng. Mục tiêu chính là thu hồi Đài Loan, thống nhất đất nước, mở đường thoát thân. Nhưng Đài Loan là con nhím vì kinh tế phát triển, trình độ dân cao, mua sắm quốc phòng chắc tay, vũ khí nhiều, phong phú. Xung quanh là đồng minh thân cận, đồng minh cũng nhà giàu, khí tài đầy mình; vị trí địa lý gần, khả năng phản ứng nhanh. Có hệ thống tình báo, có tinh thần đến là đón đụng là trụng, và đặc biệt là cùng một kẻ thù chung với Đài Loan.
- Mỹ tăng cường hiện diện quân sự, mở rộng căn cứ, đồng thời muốn đồng minh cùng Mỹ chia sẻ áp lực, bằng cách nâng chi tiêu quốc phòng. Đừng quá ỷ lại vào Mỹ.
- Ưu tiên của Mỹ đó là đảm bảo an ninh tuyến hàng hải. Nếu có xảy ra tranh chấp trên đất liền thì thân ai nấy lo, vì Mỹ " tôn trọng " chủ quyền, còn tuyến logicstic trệ biển thì Mỹ nhảy vào. Đó cũng là lí do chính, mà VN lẫn Phillipines luôn " ôm dái " chạy về mỗi khi va chạm cùng TQ trên biển. Bởi lẽ, hai thằng đều cố kéo Mỹ vào để Mỹ gánh. Nhưng chỉ " va chạm " vuốt má chân đá hơi cao thì chuyện lông gà vỏ tỏi Mỹ ko muốn dính tới, trừ phi nổ súng bắn tên lửa. Nhưng để leo thang chờ Mỹ nhảy vào thì hai ông nhãi ranh VN lẫn Phillipines đều không dám vì sợ leo thang thành chiến tranh. Rủi ro quá lớn. Nên cứ bú liếm nhưng tuyệt ko dám đút. Nắc là chửa đẻ ngay, và lại đúng ý đồ TQ cần nơi để xả cơn giận mâu thuẫn nội bộ này.
- Điều nguy hiểm tiềm tàng trong những lần xung đột này là việc TQ đã hoàn thành nâng cấp hai quần đảo HS và TS, tuyên bố đường lưỡi bò đã đủ lâu. Trong tương lai khả năng rất cao sẽ cản trở tàu bè kinh tế qua lại, đánh bắt hải sản, khoá chết các cảng biển chiến lược của VN. Trước khi xương sống kinh tế bị bóp họng, VN cần ưu tiên khẩn cấp mở rộng, tăng cường van xả áp là kinh tế biên mậu, tránh áp lực bị khoá mồm khoá đít gây chết cứng kinh tế.
- Đài Loan khó đánh, rủi ro quá lớn. Nếu ko đủ lực đánh nhanh thắng nhanh, bị sa lầy sẽ kéo theo sự sụp đổ toàn diện của TQ. VN vẫn chủ trương đi hai hàng, ai muốn nắc cứ nắc, sống hèn đã quen. Biển Đông thì thằng nào cũng né, ko có chỗ tiết dục. TQ buộc phải tìm cách xả lũ nếu ko trứng dái quá căng thẳng.