Hôm nay dân và quân ta đã tìm thấy thi thể của 13 chiến sỹ bị mất tích ở Thủy điện Rào Trăng rồi, thật là buồn chúng mày ạ vậy là chả có kỳ tích nào đến cả dù rằng nó rất mong manh. Những người nằm lại ở đó có người tuổi có khi còn ít hơn chúng ta, có người cũng đã là cán bộ ngọn ngành rồi. Nhưng họ đã không quản mưa bão, thiên tai...luôn đương đầu với sóng gió chỉ mong dân được an toàn.
Chiều nay lúc tìm được 3 chiến sỹ đầu tiên, tao đã lặng người đi, đọc từng câu văn lời chữ mà nước mắt chảy lúc nào không hay. Có lẽ đời lính tuy có gian truân mà nhiều người né tránh nhưng đối với tao thì nó lại là những kỷ niệm cả đời này tao sẽ luôn luôn nhớ đến.
Ở trong đây chắc cũng nhiều thằng đi lính, tao không biết đời lính của chúng mày như thế nào, cảm giác cuộc sống của chúng mày từng cảm thấy có ý nghĩa nhất ra sao, nhưng với tao, tao đã có 1 đời lính chưa bao giờ cảm thấy hối tiếc. Tao cũng từng hành quân trong những ngày mưa gió, lúc nghỉ chân anh em chia sẻ điếu thuốc mà thương, sao nó thơm, nó ấm lắm chúng mày ạ. Rồi có những đứa trẻ hay những bà dì bà bá cho mình chai nước, quả cam lúc đi hỗ trợ nhân dân làm nhà, làm chuồng trại khắc phục hậu quả của mưa bão mà sao thấy ấm tình quân và dân đến vậy.
Đời lính là thế đó chúng mày ạ, lúc mới đi chỉ mong về, lúc gần về thì lưu luyến chỉ mong được cùng nhau ở lại thêm vài tuần hay vài tháng.
Vậy là những chiến sỹ của chúng ta hôm nay ở thủy điện Rào Trăng họ đã ở lại với nhau mãi mãi rồi, chỉ tiếc là chúng ta k thể gửi đến họ những lời cảm ơn, cảm ơn các anh, các chú đã cống hiến cả cuộc đời vì Nước vì dân
Chiều nay lúc tìm được 3 chiến sỹ đầu tiên, tao đã lặng người đi, đọc từng câu văn lời chữ mà nước mắt chảy lúc nào không hay. Có lẽ đời lính tuy có gian truân mà nhiều người né tránh nhưng đối với tao thì nó lại là những kỷ niệm cả đời này tao sẽ luôn luôn nhớ đến.
Ở trong đây chắc cũng nhiều thằng đi lính, tao không biết đời lính của chúng mày như thế nào, cảm giác cuộc sống của chúng mày từng cảm thấy có ý nghĩa nhất ra sao, nhưng với tao, tao đã có 1 đời lính chưa bao giờ cảm thấy hối tiếc. Tao cũng từng hành quân trong những ngày mưa gió, lúc nghỉ chân anh em chia sẻ điếu thuốc mà thương, sao nó thơm, nó ấm lắm chúng mày ạ. Rồi có những đứa trẻ hay những bà dì bà bá cho mình chai nước, quả cam lúc đi hỗ trợ nhân dân làm nhà, làm chuồng trại khắc phục hậu quả của mưa bão mà sao thấy ấm tình quân và dân đến vậy.
Đời lính là thế đó chúng mày ạ, lúc mới đi chỉ mong về, lúc gần về thì lưu luyến chỉ mong được cùng nhau ở lại thêm vài tuần hay vài tháng.
Vậy là những chiến sỹ của chúng ta hôm nay ở thủy điện Rào Trăng họ đã ở lại với nhau mãi mãi rồi, chỉ tiếc là chúng ta k thể gửi đến họ những lời cảm ơn, cảm ơn các anh, các chú đã cống hiến cả cuộc đời vì Nước vì dân