Nghĩ mà chán, miền trung ơi sao không thay đổi được nhỉ. Cũng chỉ là con sâu làm dầu nồi canh thôi nhưng mà buồn.

Ungthiden

Pần cùng đạo tặc
- ĐÁNG ĐỂ NGẪM
Có đi mới biết miền Trung .
Những đoàn từ thiện bánh chưng bánh tét thì nên sem lại nhé .
Cả quần áo , chăn màn nữa .
" Đoàn e đi đến nhìn thấy bà con vừa đc chia bánh chưng và bánh tét xong đoàn đó lên xe về họ bỏ lại bánh luôn ko mang về . Thật sót sa khi cả nước hướng về miền chung ."
Quán cơm nói từ thiện thì đoàn e ăn xong ra xin luôn 25 thùng mỳ nói là cho bà con xóm làng của họ bị lụt
E nói họ dẫn đi để đoàn e phát thực tình dân chỗ đó ko bị lụt tý nào .
Bà con ạ ! sót sa khi người có tiền ở ria đường thì làm "cò "để kiếm lợi .
Mời chào đủ kiểu .
Đoàn đi rồi còn chạy theo để xin .
Chẳng hiểu họ có biết nghĩ ko cả nước hướng về miền Trung .
E đi từ thiện khá nhiều .
Nhưng chưa nơi nào họ ko chân trọng như miền Trung

Đau lòng sót sa khi bà con vứt hết quần áo chăn màn ra đường .

Lệ Thủy _ Quảng Bình ơi !
Đoàn tôi chọn vùng nước lụt nhất để đến .

Hãy cho thứ họ cần thôi .
Thứ mình xin đc là quần áo chăn màn họ ko cần đâu .

Bà con ra xin đồ nói thẳng chúng tôi cần lương thực chứ ko lấy quần áo chăn màn .
Đỗ Xuân bỏ ra 2 chuyến xe trở hàng vào mất tầm 10tr
Và 1 , bán tải 2 xe con trở hàng và người .
Chỉ lái xe trên cung đường cả 1000km đã vất vả và nguy hiểm lắm rồi .

Đau lòng ! E thương bản thân mình và cả đoàn e bỏ cả 10 ngày trời từ hải phòng , hải dương, hà Nam , Nam Định ,Ninh Bình , hà nội các nơi gửi quần áo chăn màn e còn phải giặt phải phơi .
Đắng lòng ! Lắm miền Trung ơi !

Đoàn đi từ thiện thời gian ,mất tiền , mất công sức mệt mỏi ....thậm chí có người bỏ mạng .
Nhưng ngược lại miền Trung họ ko chân trọng đâu bà con ạ .

E cho 1 xe quần áo quay đầu về để đi vùng cao vào đầu tuần .

Bà con vùng cao như Hà Giang , Lai Châu ..... Họ cần đồ cũ lắm chưa bao giờ họ chê như người miền Trung .

Thương lắm miền Trung. Bao nhiêu công sức rồi tiền của chỉ sợ bà con rét,đói chứ biết thế này ở nhà cho khoẻ. Quần áo pải đi xin. Đồ ăn phải đi xin. Cái gì cũng đi xin. Rồi những giờ thức trắng đêm để vận chuyển đồ vào chỗ bà con mà mọi người nỡ làm thế này. Vất đi ko thương tiếc. Ở ngoài bắc này cũng còn nhiều người đói rét lắm. Buồn thay

Tạm dừng tiếp nhận ủng hộ quần áo cũ và mì gói
Theo thông tin đoàn xe thứ nhất gửi về
Tình trạng tồn kho mì, quần áo cũ tại miền trung rất nhiều.

Riêng quần áo cũ đổ ra người ta lựa, cái nào không ổn là đốt tại trận. Rất cực công cho người cho và người nhận

Riêng TNĐT với chuyến xe vô cùng thiết thực là rau xanh, nên được bà con cảm kích vô cùng. Đoàn nào chuẩn bị lên đường về miền trung thì cân nhắc tạm dừng hoặc chuyển qua nơi thực sự cần.

TNĐT sẽ căn cứ vào sự ủng hộ rau từ bà con Lâm Đồng và nơi tiếp nhận thì mới tổ chức chuyến xe thứ 2. Nhưng nếu miền trung không quá hoàn cảnh nhóm sẽ chuyển về nơi hoàn cảnh hơn là Ninh Thuận.
 
Cách từ thiện tốt nhất là không làm gì cả, hãy để cho mọi thứ diễn ra tự nhiên.
 
Trước khi bão lũ và trong khi bão lũ đang diễn ra mình đã biết trước sẽ có những bài viết như thế này.
Mình sẽ biết có những người thất vọng hoặc không hài lòng khi họ đi làm từ thiện.
Vấn đề không phải là họ đúng hay là họ sai vấn đề không phải là họ blame victim.
Vấn đề cũng không phải là những câu nói mang đậm chất triết lý kiểu như làm từ thiện bằng cái tâm mình còn đừng quan tâm những điều gì cả.
 
Trước khi bão lũ và trong khi bão lũ đang diễn ra mình đã biết trước sẽ có những bài viết như thế này.
Mình sẽ biết có những người thất vọng hoặc không hài lòng khi họ đi làm từ thiện.
Vấn đề không phải là họ đúng hay là họ sai vấn đề không phải là họ blame victim.
Vấn đề cũng không phải là những câu nói mang đậm chất triết lý kiểu như làm từ thiện bằng cái tâm mình còn đừng quan tâm những điều gì cả.
Thực sự mình có người họ hàng ở vùng lũ cho nên mình hiểu họ rất khó khăn và rất cần sự giúp đỡ nhưng cũng có rất nhiều người không khó khăn nhưng lại trục lợi vì bão lũ. Với lại dù thế nào thì cũng nên tôn trọng người giúp đỡ mình
 
Làm tự thiện cũng cần kinh nghiệm, miền Trung ít cần quần áo cũ, cái đó phù hợp với vùng cao Đông bắc Tây bắc.
 
Do đéo chịu tìm hiểu, cứ thích làm theo ý mình, cho sướng cái cảm giác của bản thân là chính chứ nên mới xảy ra tình trạng chỗ thừa lại càng thừa, chỗ thiếu vẫn thiếu.
Dân miền trung giờ đa số có còn nghèo lắm đâu, thậm chí vàng đeo đầy người nhé, vì họ ngoài đi biển còn có các khu công nghiệp để có việc làm, có tiền. Mà như thế thì họ có chịu ăn cái bánh tét, hay mặc bộ đồ cũ của chúng mày gửi k? Đúng là chỉ ở miền cao Bắc Bộ, nơi trẻ em còn đéo có dép mà đi thì họ mới cần quần áo thôi nhé.
Làm gì thì cũng cần có não, lòng thương phải biết tiết chế và đi kèm với sự quy củ trong hành động.
Cái mà dân MT bh cần chỉ là tiền mặt, thế cho nó hiệu quả: đồ đạc họ hỏng nhiều cần mua mới, sửa chữa, vật nuôi họ chết nhiều nên cần mua con giống mới, rồi họ cũng cần tiền để sửa nhà, mua thuốc men... Chứ cần đéo gì cái bữa ăn mạt hạng chỉ dành cho chó, hay mấy thứ quần áo rách cũ bẩn.
Thiên tai nào chả có thiệt hại về của và người, nhưng chúng mày thấy đấy: hàng trăm ngàn ngôi nhà lụt nhưng chỉ có khoảng hơn 100 người chết vì lũ. Tỉ lệ là rất nhỏ. Dân MT họ luôn có ý thức sống cùng lũ và đề phòng cả rồi, chẳng qua đợt lũ này quá bất ngờ và nước lên cao nên nhiều người trở tay không kịp.
Tóm lại, cứ bình tĩnh mà suy xét. Đi từ thiện thì cố gắng tới những nơi người ở đó bị cô lập ấy. Đơn giản thôi, nếu mình vào dễ dàng thì họ cũng ra dễ dàng, và như thế tức là chưa cấp bách, chưa cần cứu trợ ngay.
 
chê này chê kia mà mầy quên chê đội cứu hộ, trách nhiệm chính là của đội cứu hộ thì tao đéo thấy ai chê, còn thái độ nhân dân là do nền giáo dục tao cũng đéo thấy ai chê giáo dục.
 
Do đéo chịu tìm hiểu, cứ thích làm theo ý mình, cho sướng cái cảm giác của bản thân là chính chứ nên mới xảy ra tình trạng chỗ thừa lại càng thừa, chỗ thiếu vẫn thiếu.
Dân miền trung giờ đa số có còn nghèo lắm đâu, thậm chí vàng đeo đầy người nhé, vì họ ngoài đi biển còn có các khu công nghiệp để có việc làm, có tiền. Mà như thế thì họ có chịu ăn cái bánh tét, hay mặc bộ đồ cũ của chúng mày gửi k? Đúng là chỉ ở miền cao Bắc Bộ, nơi trẻ em còn đéo có dép mà đi thì họ mới cần quần áo thôi nhé.
Làm gì thì cũng cần có não, lòng thương phải biết tiết chế và đi kèm với sự quy củ trong hành động.
Cái mà dân MT bh cần chỉ là tiền mặt, thế cho nó hiệu quả: đồ đạc họ hỏng nhiều cần mua mới, sửa chữa, vật nuôi họ chết nhiều nên cần mua con giống mới, rồi họ cũng cần tiền để sửa nhà, mua thuốc men... Chứ cần đéo gì cái bữa ăn mạt hạng chỉ dành cho chó, hay mấy thứ quần áo rách cũ bẩn.
Thiên tai nào chả có thiệt hại về của và người, nhưng chúng mày thấy đấy: hàng trăm ngàn ngôi nhà lụt nhưng chỉ có khoảng hơn 100 người chết vì lũ. Tỉ lệ là rất nhỏ. Dân MT họ luôn có ý thức sống cùng lũ và đề phòng cả rồi, chẳng qua đợt lũ này quá bất ngờ và nước lên cao nên nhiều người trở tay không kịp.
Tóm lại, cứ bình tĩnh mà suy xét. Đi từ thiện thì cố gắng tới những nơi người ở đó bị cô lập ấy. Đơn giản thôi, nếu mình vào dễ dàng thì họ cũng ra dễ dàng, và như thế tức là chưa cấp bách, chưa cần cứu trợ ngay.
Nói chung là địt từ thiện cho bọn miền Trung cho lành. Làm ơn mắc oán. Đm đã từ thiện còn đòi hỏi. Đéo từ thiện thì gào mồm lên.
 
Ngay cả người dân tộc thiểu số sống trên núi cao thì giờ cũng đéo thiếu quần áo rét đâu, chúng mày tìm hiểu cho kỹ.

Làm từ thiện hiệu quả cần cái tâm thiện, từ đó mới tạo ra những kế hoạch hoạt động chu đáo, và kết quả như ý.
Còn lũ ngợm muốn vung vài đồng bạc để được đóng vai thần tiên cứu độ chúng sinh trong chốc lát thì cút mẹ hết đi, chúng mày phá nhiều hơn giúp đấy.

Thắc mắc? hãy Google "poverty porn".
Thế giới tẩy chay cái trò này từ mấy chục năm nay, thế mà ở VN vẫn còn là thời thượng.
Tởm!

264629
 
Cũng hơi trễ rồi, nhưng bọn làm từ thiện này éo có não, toàn đi đến những chỗ dễ đi để phát, những người phía ngoài quốc lộ chỉ ngập chưa đến đầu gối nhưng mấy đoàn từ thiện xúm nhau lại phát éo đi đến những vùng khó khăn thật sự thì sao đỗ lỗi cho người dân đc, học cách làm việc cho có quy hoạch thay vì đổ lỗi cho người nhận. Nói thêm là t éo phải dân vùng lũ éo ăn cái gì nên nói khách quan thôi
 
Mong sao miền Trung có được ngàn vạn gian nhà lớn,
Để giúp cho các hàn sĩ trong thiên hạ đều được vui vẻ,
Không bị kinh động vì mưa gió, yên ổn như núi non!
Hỡi ôi, biết bao giờ được trông thấy nhà này đứng cao sững trước mắt,
Dù cho riêng nhà ta bị phá vỡ, mình có chịu rét đến chết, cũng thoả lòng!
 

Có thể bạn quan tâm

Top