Don Jong Un
Địt xong chạy

Ở Việt Nam nhiều người đang làm ảo thuật với GDP. Thông tin từ báo chí cho biết, GDP ở Việt Nam sẽ tăng lên hai con số trong vài năm tới. Tưởng rằng nếu được như thế thì đất nước sẽ phát triển mạnh mẽ, đời sống nhân dân sẽ được nâng cao. Nhưng thực tế hoàn toàn không phải như vậy.
Theo công bố thì mức tăng GDP gần đây của Việt Nam thuộc loại cao của thế giới và dự đoán năm 2025 sẽ đạt khoảng 5000 USD trên đầu người. Và trong 20 năm tới GDP sẽ tăng gấp ba lần.
Mặc dù GDP tăng nhưng đời sống của người dân, đặc biệt là của nông dân và công nhân trong các xí nghiệp FDI thì ngày càng xuống thấp. Vào mạng, tìm trên YouTube sẽ thấy có những bài như:
+ Nghịch lý: Việt Nam tăng trưởng mạnh nhưng vì sao dân vẫn nghèo
+ Kinh tế tăng trưởng người dân càng nghèo: Vì sao?
+ Vì sao GDP tăng kỷ lục nhưng bạn vẫn nghèo?
+ Sự thật đau lòng: Vì sao nền kinh tế Việt Nam đang chết dần trong im lặng
+ Tôi không hiểu GDP, nó lạ thật đấy
Theo thông lệ thì: GDP = TD + ĐT + CTC + (XK – NK) (1)
Trong đó TD là tiêu dùng, ĐT là đầu tư, CTC là chi tiêu công (của chính phủ), XK là xuất khẩu và NK là nhập khẩu
Công thức (1) dùng đúng cho nhiều nước, đặc biệt là các nước phát triển vì phản ảnh tương đối đúng nền kinh tế của họ. Còn với Việt Nam thì không nên dùng cách tính như vậy. Vì sao? Bởi vì trong GDP của Việt Nam, XK chiếm một tỷ lệ cao mà hàng XK có giá trị lớn lại là sản phẩm của FDI sản xuất tại Việt Nam. (Thí dụ điện thoại thông minh của Samsung).
Các sản phẩm đó được sản xuất do công nghệ của nước ngoài, dùng vật tư của nước ngoài, công nhân Việt Nam chỉ làm việc lắp ráp, đóng gói, dán nhãn “Made in Việt Nam”. Tiền bán sản phẩm đươc100% thì FDI nhận được trên 90%, Việt Nam chủ yếu nhận được tiếng xủng xoảng mà thôi.
Nếu vẫn dùng công thức trên cho Việt Nam thì nên tìm cách loại phần xuất khẩu sản phẩm của FDI ra ngoài, chỉ cần kể hàng xuất khẩu của chính Việt Nam sản xuất.
Đời sống của người lao động càng bị sụt giảm còn do nguyên nhân đồng tiền ngày càng bị mất giá. Tôi đã tính toán và thấy rằng, so với năm 1960 thì tiền đồng Việt Nam (VNĐ) hiện nay mất giá trên một triệu lần.
Chứng minh như sau: Lấy tiền ăn một ngày của người dân trung bình làm mốc. Hiện nay vào khoảng trên 50.000 đồng. Vào năm 1960 là 0,5 đồng. Nếu kể đến vụ đổi tiền thời ông Tố Hữu, một đồng mới đổi 10 đồng cũ thì 50000 đồng hiện nay bằng 500.000 đồng vào năm 1960.
Lạm phát: 500.000/0,5 = trên 1.000.000 lần
Những người hưởng lương hưu vừa được tăng 15%, tưởng là đời sống sẽ khá lên, không ngờ lương chỉ tăng 15% mà giá sinh hoạt đã tăng trung bình 20%, như vậy mức sống của họ bị giảm 5%.
Việt Nam hiện tại phải chấp nhận nhiều nghịch lý, trong đó có nghịch lý GDP tăng nhưng đời sống của đại đa số người dân giảm. Điều này mọi người cần nắm được để khi nghe tin GDP tăng, thì chớ vội mừng.
Theo công bố thì mức tăng GDP gần đây của Việt Nam thuộc loại cao của thế giới và dự đoán năm 2025 sẽ đạt khoảng 5000 USD trên đầu người. Và trong 20 năm tới GDP sẽ tăng gấp ba lần.
Mặc dù GDP tăng nhưng đời sống của người dân, đặc biệt là của nông dân và công nhân trong các xí nghiệp FDI thì ngày càng xuống thấp. Vào mạng, tìm trên YouTube sẽ thấy có những bài như:
+ Nghịch lý: Việt Nam tăng trưởng mạnh nhưng vì sao dân vẫn nghèo
+ Kinh tế tăng trưởng người dân càng nghèo: Vì sao?
+ Vì sao GDP tăng kỷ lục nhưng bạn vẫn nghèo?
+ Sự thật đau lòng: Vì sao nền kinh tế Việt Nam đang chết dần trong im lặng
+ Tôi không hiểu GDP, nó lạ thật đấy
Theo thông lệ thì: GDP = TD + ĐT + CTC + (XK – NK) (1)
Trong đó TD là tiêu dùng, ĐT là đầu tư, CTC là chi tiêu công (của chính phủ), XK là xuất khẩu và NK là nhập khẩu
Công thức (1) dùng đúng cho nhiều nước, đặc biệt là các nước phát triển vì phản ảnh tương đối đúng nền kinh tế của họ. Còn với Việt Nam thì không nên dùng cách tính như vậy. Vì sao? Bởi vì trong GDP của Việt Nam, XK chiếm một tỷ lệ cao mà hàng XK có giá trị lớn lại là sản phẩm của FDI sản xuất tại Việt Nam. (Thí dụ điện thoại thông minh của Samsung).
Các sản phẩm đó được sản xuất do công nghệ của nước ngoài, dùng vật tư của nước ngoài, công nhân Việt Nam chỉ làm việc lắp ráp, đóng gói, dán nhãn “Made in Việt Nam”. Tiền bán sản phẩm đươc100% thì FDI nhận được trên 90%, Việt Nam chủ yếu nhận được tiếng xủng xoảng mà thôi.
Nếu vẫn dùng công thức trên cho Việt Nam thì nên tìm cách loại phần xuất khẩu sản phẩm của FDI ra ngoài, chỉ cần kể hàng xuất khẩu của chính Việt Nam sản xuất.
Đời sống của người lao động càng bị sụt giảm còn do nguyên nhân đồng tiền ngày càng bị mất giá. Tôi đã tính toán và thấy rằng, so với năm 1960 thì tiền đồng Việt Nam (VNĐ) hiện nay mất giá trên một triệu lần.
Chứng minh như sau: Lấy tiền ăn một ngày của người dân trung bình làm mốc. Hiện nay vào khoảng trên 50.000 đồng. Vào năm 1960 là 0,5 đồng. Nếu kể đến vụ đổi tiền thời ông Tố Hữu, một đồng mới đổi 10 đồng cũ thì 50000 đồng hiện nay bằng 500.000 đồng vào năm 1960.
Lạm phát: 500.000/0,5 = trên 1.000.000 lần
Những người hưởng lương hưu vừa được tăng 15%, tưởng là đời sống sẽ khá lên, không ngờ lương chỉ tăng 15% mà giá sinh hoạt đã tăng trung bình 20%, như vậy mức sống của họ bị giảm 5%.
Việt Nam hiện tại phải chấp nhận nhiều nghịch lý, trong đó có nghịch lý GDP tăng nhưng đời sống của đại đa số người dân giảm. Điều này mọi người cần nắm được để khi nghe tin GDP tăng, thì chớ vội mừng.