Mới đầu chơi chỉ là cho vui, sau quen mui cứ thua lô đề là lại nạp tiền quay toilet. 1 vòng luẩn quẩn cứ thế lặp lại, cho đến khi nát như tương thì cờ bạc chỉ nhằm 1 mục đích giả nợ, nợ lãi ngày, nợ bốc họ cho đến nợ anh em. Đến lúc đó buộc phải chơi, dừng lại là toang.. Cứ thế, cứ thế cho đến lúc báo nhà.
Dường như nó thành 1 thói quen, lần sau báo nhà nó lại nhanh và lớn hơn lần 1. Nhiều lúc chỉ ước ao nếu được làm lại thì sẽ đéo bao giờ dính vào cờ bạc. Nhưng đó chỉ là ước thôi vì nhìn vào thực tại những gì được và mất, thế là tao đéo bỏ cờ bạc vì biết rằng rất khó khăn nhưng nó còn cho tao 1 hy vọng để bấu víu, và rằng tao biết rằng nếu cứ làm ăn chân chính thì đéo bao giờ có cửa..
Quay đầu thì cũng tốt, nhưng mà quay đầu khi mà đang ở giữa biển đéo nhìn thấy bờ đâu thà cắm mặt bơi tiếp cho xong.