Johnny Lê Nữu Vượng
Già làng
Trong số các nạn nhân, những phụ nữ Israel phải chịu đựng sự tàn bạo không thể tưởng tượng: bị hãm hiếp, tra tấn, và thậm chí bị đóng đinh vào những bộ phận nhạy cảm như âm hộ, đùi và háng. Những hành động này không chỉ là sự vi phạm nghiêm trọng nhân quyền mà còn là biểu hiện của sự mất nhân tính, thách thức mọi giá trị đạo đức và văn minh của loài người.
Những phụ nữ bị Hamas ngày Oct, 7th hãm hiếp được tìm thấy với những chiếc đinh đóng vào âm hộ đùi và háng. Họ đã bị những kẻ khủng bố chuyền tay nhau, những kẻ đã tàn sát họ sau, hoặc thậm chí trong lúc, xảy ra vụ hiếp dâm tập thể, theo lời kể kinh hoàng của nhân chứng vào ngày 7 tháng 10.
Những câu chuyện kinh hoàng này không chỉ là nỗi đau của riêng các nạn nhân mà còn là vết thương chung của nhân loại. Những phụ nữ ấy, vốn là những người mẹ, người chị, người con gái, đã bị tước đoạt không chỉ thân thể mà còn cả lòng tự trọng và hy vọng. Hành động của Hamas không chỉ nhắm vào cá nhân họ mà còn là cuộc tấn công vào phẩm giá của cả một cộng đồng, một dân tộc. Vậy, trước những tội ác ghê tởm như thế, công lý sẽ được thực thi ra sao?
Công lý, trong bối cảnh này, không chỉ là việc truy tố và trừng phạt những kẻ thủ ác. Nó đòi hỏi một sự đáp trả toàn diện, từ việc đưa những kẻ phạm tội ra trước ánh sáng pháp luật quốc tế, đến việc đảm bảo rằng các nạn nhân được hỗ trợ tâm lý, y tế và xã hội để hàn gắn vết thương. Các tổ chức quốc tế như Liên Hợp Quốc hay Tòa án Hình sự Quốc tế (ICC) cần phải hành động quyết liệt, không khoan nhượng, để điều tra và xét xử những tội ác chiến tranh này. Tuy nhiên, thực tế cho thấy, tiến trình công lý quốc tế thường chậm chạp và bị cản trở bởi các yếu tố chính trị, khiến những nạn nhân như các phụ nữ Israel này rơi vào vòng xoáy của sự lãng quên.
Hơn nữa, công lý không chỉ nằm ở phán quyết của tòa án. Nó còn nằm ở sự đồng cảm và hành động của cộng đồng quốc tế. Các quốc gia, tổ chức phi chính phủ, và mỗi cá nhân cần lên tiếng mạnh mẽ, không chỉ để lên án mà còn để ngăn chặn những tội ác tương tự trong tương lai. Sự im lặng hay thờ ơ trước những hành động man rợ này chẳng khác nào tiếp tay cho cái ác. Chúng ta cần một thế giới mà ở đó, phẩm giá của mỗi con người, đặc biệt là phụ nữ - những người dễ bị tổn thương nhất trong xung đột - được bảo vệ tuyệt đối.
Những phụ nữ Israel bị tra tấn và hãm hiếp trong ngày 7 tháng 10 không chỉ là nạn nhân của Hamas, mà còn là nạn nhân của một thế giới chưa đủ quyết tâm để bảo vệ công lý. Công lý cho họ không chỉ là trừng phạt kẻ thủ ác, mà còn là việc trả lại cho họ lòng tin vào nhân loại, vào sự công bằng và vào một tương lai không còn bạo lực. Câu hỏi “Công lý nào cho họ?” không chỉ là lời kêu gọi hành động mà còn là lời nhắc nhở rằng, nếu chúng ta không đứng lên vì những nạn nhân này, chúng ta đang để cho cái ác chiến thắng.
