NHỮNG ĐỨA TRẺ KHÔNG SINH RA Ở HÀ NỘI

  • Tạo bởi Tạo bởi Ignatz
  • Start date Start date

Ignatz

Cái nồi có lắp

NHỮNG ĐỨA TRẺ KHÔNG SINH RA Ở HÀ NỘI

Gần đây mình làm việc với một "lũ trẻ con" đúng ở tuổi con mình và sự gần gũi, gắn kết hàng ngày khiến mình rất “lưu tâm” tới cuộc sống của chúng.

Mình chứng kiến bọn trẻ tất tưởi đi làm từ rất sớm bởi nơi chúng thuê trọ cách xa công ty tới 15-20 km. "Lũ trẻ" thuê nhà xa trung tâm chắc vì giárẻ hơn.

Mình chứng kiến bọn trẻ mang phần cơm đạm bạc đi ăn trưa. Cơm thậm chí để tủ lạnh ăn cả tuần vì chúng không có nhiều thời gian nấu ăn mỗi ngày.

Mình chứng kiến bọn trẻ khao khát tìm được nhà trọrẻ gần công ty bởi lương của những người trẻ mới đi làm đâu quá cao.

Mình chứng kiến đàn em thơ 8-9 giờ tối vẫn livestreambán sách và không còn thời gian nấu ăn tối. Sau đó, chúng mệt quá, ngủ thiếp đi. Sáng hôm sau tới công ty vẫn cười tươi rói và nói: “Tối qua em không ăn gì, ngủ quên, sáng nay đói quá”…

Mình chứng kiến bọn trẻ ốmđau phải tự đi viện. Chúng lập kế hoạch chi tiêu rất rành mạch, nênmua gì, không thểmua gì, phải tiết kiệm được bao nhiêu mỗi tháng để không phải vaytiền khi ngày trả lương chưa tới.

Vân vân và mây mây những câu chuyện khác…

Đó là những đứa trẻ ngoan ngoãn, đáng yêu, thông minh, nhanh nhẹn, chịu thương chịu khó mà mình gọi là “đàn em thơ”.

Mình, một người sinh ra trong gia đình nghèokhó ở Hà Nội, mình thiếu ăn thiếu mặc khi xưa nhưng dù gì mình vẫn có nhà ở đây.

Mình có bố mẹ và người thân để sau một ngày làm việc mệt mỏi khi mình trở về nhà, mẹ đã nấu sẵn một mâm cơm nóng sốt.

Mình có bố mẹ để thủ thỉ rằng: “Con mệt quá. Mai mẹ nấu cho con canh chua và thịt rang nhé. Mai bố đưa con đi làm nhé”.

Mình có gia đình, có hậu phương vững chắc cận kề nhưng bọn trẻ không sinh ra ở Hà Nội thì không có người thân ở cạnh, không có nhà ở Hà Nội. Chúng chỉ có thể thi thoảng về quê vào cuối tuần, lễ Tết, gặp bố mẹ chớp nhoáng rồi sau đó tất tưởi quay lại Hà Nội mưu sinh.

Đám trẻ rời xa gia đình lên Hà Nội học đại học năm 18 tuổi. Có những đứa bé lên Hà Nội học cấp 3, nghĩa là chúng còn xa gia đình sớm hơn. Điều đó đồng nghĩa với việc chúng phải tự lập, tự bươn chải, tự lo cho bản thân tất tần tật mọi thứ từ khi chúng còn bé xíu.

Cuộc sống ở Hà Nội không hề dễ dàng, mua được nhà Hà Nội như giấc mơ nhưng nếu về quê thì thậm chí không có việc làm, vì thế lũ trẻ con “không sinh ra ở Hà Nội” đâu có nhiều lựa chọn. Chúng phải bằngmọi cách trụ ở mảnh đất Kinh Kỳ, làm việc cật lực, khi kiệt sức, tủi thân, chỉ có thể khóc thầm. Dù gì, thoát khỏi luỹ tre làng vẫn tốt hơn không và cố gắng, biết đâu lại có thể khiến bố mẹ ở quê "nở mày nở mặt".

Mình luôn cảm thấy vô cùng ngưỡng mộ, thương yêu và trân quý những đứa trẻ mạnh mẽ, giỏi giang ấy. Nếu mình ở quê lên HN, chưa chắc mình được như chúng. Vì thế mình luôn muốn có thể mang tới cho các em một chút niềm vui, dù là vô cùng nhỏ bé.

Cuộc đời dẫu chẳng bình yên
Vẫn mong em sẽ an nhiên trưởng thành

Mái nhà của người khác dù lớn đến đâu cũng vô dụng với chúng ta. Thà có một chiếc ô trong tay tự che mưa chắn gió còn tốt hơn, đó là lý do chúng ta nỗ lực.😍

Hãy cố gắng lên các em nha, ngay cả khi trải qua một ngày “không ra gì” thì cũng đừng bi quan và bỏ cuộc. Đó chỉ là MỘT NGÀY CHỨ KHÔNG PHẢI MỘT ĐỜI.

Kính chúc quý độc giả cuối tuần thư thái. Sau trận mưa lớn, Hà Nội hôm nay mát như mùa thu ý ạ. ❤️

Thu Hằng
 
Tao ghét nhất mấy cml luôn nói
" em nha " hay " ý ạ" cuối câu
 
Văn vở vãi Lồn HN chúng mài 3 4 thế hệ chen chúc trong cái nhà 30m2 ngõ ngách sâu không thấy mặt trời trời mưa nước ngập sát háng hơn gì được đám nhà quê
 

Có thể bạn quan tâm

Top