Nicolás Maduro mời Trung Quốc hỗ trợ trước các mối đe dọa quân sự từ Hoa Kỳ

Don Jong Un

Địt xong chạy
Vatican-City

Ít thấy ai kém như vậy, không ngạc nhiên khi anh ta chỉ là tài xế xe bus trước khi ngồi lên chiếc ghế quyền lực do Hugo Chavez để lại khi qua đời. Hắn biến Venezuela từ một nước giàu có nhờ tài nguyên dầu mỏ và sở hữu nhiều hoa hậu trở thành một nước nghèo.​

Maduro X

Hình ảnh Maduro trên trang X

Khi Nicolás Maduro công khai mời Trung Quốc can dự quân sự vào Venezuela, ông ta tưởng rằng mình đang tìm thêm một tấm khiên bảo vệ trước áp lực của Mỹ và phương Tây. Nhưng thực chất, đây là một hành động nguy hiểm và có phần ngu xuẩn, bởi nó chẳng khác nào trao cho Washington lý do chính đáng để gia tăng hiện diện quân sự tại Tây bán cầu.

Theo Học thuyết Monroe, Mỹ luôn coi khu vực Mỹ Latinh là vùng ảnh hưởng trực tiếp. Việc một cường quốc ngoài khu vực như Trung Quốc (hay Nga trước đây) được mời hiện diện quân sự là sự thách thức công khai. Lịch sử từng chứng minh: năm 1962, khi Fidel Castro mời Liên Xô đưa tên lửa hạt nhân vào Cuba, thế giới đã suýt bị đẩy vào chiến tranh hạt nhân trong Khủng hoảng tên lửa Cuba. Kết cục, Cuba là bên chịu thiệt hại nặng nhất, còn Liên Xô và Mỹ thỏa hiệp trên lưng người Cuba.

Kịch bản ấy có thể lặp lại, thậm chí còn nghiêm trọng hơn, nếu Bắc Kinh thật sự đưa quân hoặc trang thiết bị quân sự đến Venezuela. Washington chắc chắn sẽ phản ứng quyết liệt: từ tuyên bố ngoại giao cứng rắn, phong tỏa đường biển, triển khai hải quân – không quân, cho đến gia tăng cấm vận kinh tế và chính trị. Không loại trừ khả năng Mỹ sẽ tổ chức “răn đe trực tiếp” để ngăn chặn Trung Quốc thiết lập căn cứ quân sự.

Điều nguy hiểm là, bất kỳ va chạm nào cũng có thể leo thang thành xung đột vũ trang, với mức độ nguy hiểm lớn hơn năm 1962, bởi công nghệ vũ khí ngày nay hiện đại và sát thương hơn nhiều. Venezuela khi ấy sẽ không phải là “được bảo vệ”, mà trở thành điểm nóng toàn cầu, một bàn cờ cho các cường quốc mặc cả, trong khi chính người dân Venezuela phải trả giá bằng sự bất ổn, nghèo đói và bạo lực.

Lịch sử có thể lặp lại một cách cay đắng: khi lợi ích giữa Mỹ và Trung Quốc được thương lượng, Maduro sẽ bị bỏ rơi, giống như Castro năm xưa. Nhưng khác ở chỗ, Venezuela hôm nay yếu ớt hơn nhiều so với Cuba 1962, và chính quyền xã hội chủ nghĩa của Maduro vốn đã lung lay vì khủng hoảng kinh tế, tham nhũng, và sự bất mãn của dân chúng.
Maduro

Tiểu sử Maduro, từ một tài xế xe bus trở thành tổng thống tiếp nối chế độ Chavez

Có thể nói, đây không phải là bước đi chiến lược, mà là canh bạc liều lĩnh của một nhà lãnh đạo đang tuyệt vọng. Và cũng chính nó sẽ đẩy nhanh ngày tàn của chế độ xã hội chủ nghĩa Venezuela.

Tóm lại, đây đúng là một hành động rất nguy hiểm và có phần ngu xuẩn của Maduro, vì:

• Khi ông công khai mời Trung Quốc can dự quân sự, điều đó chẳng khác nào hợp thức hóa lý do cho Mỹ tăng cường hiện diện quân sự và cứng rắn hơn với Venezuela.
• Washington từ lâu coi Venezuela là vùng ảnh hưởng trực tiếp ở Tây bán cầu (theo Học thuyết Monroe), nên việc một cường quốc ngoài khu vực như Trung Quốc hoặc Nga được mời vào sẽ bị xem như thách thức trực diện.
• Điều này có thể dẫn tới kịch bản giống thời Chiến tranh Lạnh, khi Fidel Castro mời Liên Xô mang tên lửa hạt nhân vào Cuba năm 1962. Kết quả là Khủng hoảng tên lửa Cuba bùng nổ, suýt đưa thế giới đến bờ vực chiến tranh hạt nhân. Cuối cùng, Cuba chịu thiệt nhiều nhất khi Liên Xô và Mỹ thỏa hiệp, còn Castro bị gạt ra ngoài.

Nếu Maduro mời Trung Quốc triển khai quân sự, điều đó không bảo vệ ông, mà có nguy cơ khiến Mỹ leo thang áp lực và quân sự, đặt Venezuela vào trung tâm khủng hoảng quốc tế, tương tự nhưng còn nghiêm trọng hơn Cuba 1962 do năng lực hải quân – hạt nhân hiện đại.
 
Mọi năm Mĩ cho đám cộng sản Venezuela, Cuba và VN rất nhiều tiền nhưng đều bị chửi như chó.

Năm 2024 Venezuela được cho tận 210tr USD chứ ít gì.

Um19BTV.png



Rubio còn phải chửi lũ súc vật Cuba ngu dốt nữa, được cho cả núi hàng và tiền mà dân vẫn nghèo mạt.

SrZhPw0.png
 

Có thể bạn quan tâm

Top