Nước Mỹ có thật sự là đổi đời không cô chú?

Linnnnnn

Đẹp trai mà lại có tài
nước Mỹ có thật sự là đổi đời không cô chú?

Con đang học cao đẳng ở tiểu bang Louisiana, con ở ké nhà người thân. Nhờ quen biết, người thân cho con vào làm tiệm nails mà cô có quen biết. Nhờ có công việc này, con phụ được ba mẹ con tiền học (ba mẹ con làm nông thuê ở Tây Nguyên nên thật sự rất khó khăn). Con làm ra được 10 đồng thì 4 đồng phụ cho cô con bên đây (vì cô cũng không khá lắm), ròi 6 đồng thì tiết kiệm để trả tiền học.

Từ lúc con qua đây, con sụt gần 10 kg vì áp lực kiếm tiền, tiết kiệm ăn uống, và con không dám chia sẻ với ba mẹ vì con biết ba mẹ con cũng rất khổ. Con là hy vọng của ba mẹ.

Giờ con thật sự đang suy nghĩ không biết tương lai của con sẽ ra sao. Ba mẹ con nghĩ cho con đi du học là để con định cư Mỹ để đổi đời của con và của cả gia đình, nhưng thật sự con đường định cư con thấy sao khó quá.

Học lực con chỉ bình thường, con không biết sắp tới 4-5 năm nữa con có được công ty bảo lãnh ở lại không. Trước, con xin đại học University of North Texas để có visa, sau con qua được Mỹ thì con đổi trường về CĐ, nên giờ con cũng không thể về. Chưa kể, con đi làm nhiều quá, con học ở CĐ của con giờ chỉ đa số điểm B, vài môn còn bị C. Thật ra trước đây ở VN con cũng chỉ học sinh trung bình khá ở một trường giáo dục thường xuyên. Con nhớ ba mẹ rất nhiều, đêm nào tối về đến nhà con cũng khóc không chịu được, nhưng giờ con về thì cũng không được, mà về thì vé máy bay với con con thấy cũng rất nhiều.

Rồi con tìm hiểu đến những con đường như EB3 hay kết hôn để định cư. Dạng này bên đây nhiều người định cư nhờ vậy lắm (con nghe bên công ty nói v), con cũng không ngại làm xưởng gà khó khăn nặng nhọc, nhưng vài chục ngàn để có thể làm EB3/ kết hôn với nhà con cũng quá lớn.

Giờ con nghĩ quài chả nghĩ ra nên làm gì tiếp theo? Con có nên cố gắng để tiếp tục ở đây không, làm thế nào để con định cư ngoài những con đường phía trên ko ạ? Thật sự nhìu lúc con rất muốn bỏ nơi này để về VN, nhưng có phải con đang tự bỏ 1 cơ hội rất lớn ko khi mà nhìu bạn con thấy phải xin visa gần 10 lần mới được, và chính con cũng 5 lần. Nước Mỹ có phải thật sự là nơi tốt nhất để con phải đánh đổi nhiều vậy ko ạ? Con thật sự rất mệt, kiệt sức, chán nả.
 
Đó là một câu hỏi khó trả lời, giống như một canh bạc mày phải đánh

Nhưng, với một thằng như tao, qua bên đây với 2 bàn tay trắng, hơn 32 năm sống trên đất Mỹ, thì tao rất hiểu tâm trạng của mày

Ai cũng vậy,khi bước qua đây, nếu mày giỏi, mà mày đi học đại học thì là giỏi rồi, đã qua được bước 1.

Vì đối với thằng như tao, qua đây là bị câm bị điếc và bị què.

Bị câm là không biết nói như thế nào để người khác hiểu mình nói gì.

Bị điếc là không hiểu người ta nói với mày cái gì.

Bị què là không có xe, mà không có xe chẳng đi được tới đâu, vì đất nước này quá rộng lớn.

Như thế ,mày chỉ có thiếu một cái, đó là mày cảm thấy cô đơn phải không, không sao, từ từ nó sẽ quen với sự cô đơn này.Khóc nhiều lên đi mày, rồi mày cũng sẽ chai sạn thôi.

Nhưng ngược lại, nếu mày giỏi, giàu có ở VN thì đừng ở đây, về VN đi.

Nếu mày nghèo, muốn tìm cơ hội đổi đời,50/50 thì ở lại,cắm đầu xuống cày bừa, tốt cho mày và gia đình mày.

Trên đời cái nào cũng có cái giá của nó, muốn được thì phải trả giá, thế thôi.
 
Sửa lần cuối:
nước Mỹ có thật sự là đổi đời không cô chú?

Con đang học cao đẳng ở tiểu bang Louisiana, con ở ké nhà người thân. Nhờ quen biết, người thân cho con vào làm tiệm nails mà cô có quen biết. Nhờ có công việc này, con phụ được ba mẹ con tiền học (ba mẹ con làm nông thuê ở Tây Nguyên nên thật sự rất khó khăn). Con làm ra được 10 đồng thì 4 đồng phụ cho cô con bên đây (vì cô cũng không khá lắm), ròi 6 đồng thì tiết kiệm để trả tiền học.

Từ lúc con qua đây, con sụt gần 10 kg vì áp lực kiếm tiền, tiết kiệm ăn uống, và con không dám chia sẻ với ba mẹ vì con biết ba mẹ con cũng rất khổ. Con là hy vọng của ba mẹ.

Giờ con thật sự đang suy nghĩ không biết tương lai của con sẽ ra sao. Ba mẹ con nghĩ cho con đi du học là để con định cư Mỹ để đổi đời của con và của cả gia đình, nhưng thật sự con đường định cư con thấy sao khó quá.

Học lực con chỉ bình thường, con không biết sắp tới 4-5 năm nữa con có được công ty bảo lãnh ở lại không. Trước, con xin đại học University of North Texas để có visa, sau con qua được Mỹ thì con đổi trường về CĐ, nên giờ con cũng không thể về. Chưa kể, con đi làm nhiều quá, con học ở CĐ của con giờ chỉ đa số điểm B, vài môn còn bị C. Thật ra trước đây ở VN con cũng chỉ học sinh trung bình khá ở một trường giáo dục thường xuyên. Con nhớ ba mẹ rất nhiều, đêm nào tối về đến nhà con cũng khóc không chịu được, nhưng giờ con về thì cũng không được, mà về thì vé máy bay với con con thấy cũng rất nhiều.

Rồi con tìm hiểu đến những con đường như EB3 hay kết hôn để định cư. Dạng này bên đây nhiều người định cư nhờ vậy lắm (con nghe bên công ty nói v), con cũng không ngại làm xưởng gà khó khăn nặng nhọc, nhưng vài chục ngàn để có thể làm EB3/ kết hôn với nhà con cũng quá lớn.

Giờ con nghĩ quài chả nghĩ ra nên làm gì tiếp theo? Con có nên cố gắng để tiếp tục ở đây không, làm thế nào để con định cư ngoài những con đường phía trên ko ạ? Thật sự nhìu lúc con rất muốn bỏ nơi này để về VN, nhưng có phải con đang tự bỏ 1 cơ hội rất lớn ko khi mà nhìu bạn con thấy phải xin visa gần 10 lần mới được, và chính con cũng 5 lần. Nước Mỹ có phải thật sự là nơi tốt nhất để con phải đánh đổi nhiều vậy ko ạ? Con thật sự rất mệt, kiệt sức, chán nả.
Nhà anh như em sống phà phà ... Lập gia đình, kiên nhẫn học lên từ từ, kết bạn... V...v
 
Văn giống mấy thằng Lồn nhà quê chục năm trước xin đi làm công nhân trên thành phố, thằng muốn thoát li kiếm tiền thì nhìn thấy cơ hội, xamlit hèn mọn thì dè bỉu bỉ bôi cho chúng nó ở nhà sống kiếp loser tiếp với mình :vozvn (21):
 
Tích cực tìm kiếm cơ hội ở lại, còn không thì ráng cày tiền, coi như đi làm kinh tế thôi mày, khi nào buộc phải về thì về.
 
Vì đối với thằng như tao, qua đây là bị câm bị điếc và bị què.

Bị câm là không biết nói như thế nào để người khác hiểu mình nói gì.

Bị điếc là không hiểu người ta nói với mày cái gì.

Bị què là không đi được tới đâu vì đất nước này quá rộng lớn.
Xứng đáng cút về nước
7 năm đèn sách môn tiếng Anh quăng cho chó gặm
 
Trường hợp này là sinh viên vừa đi học , vừa đi làm part time kiếm tiền đóng học phí + tự trang trải phí sinh hoạt thì ở đéo đâu mà chẳng khó kể cả ở VN . Chuyển qua EB3 làm fulltime cũng là hay nếu ko thấy đường cầm bằng tốt nghiệp đi kiếm việc ( có vẻ chán học rồi ) , kiếm tiền lo quốc tịch ( mục tiêu chính ) xong tha hồ bay nhảy hoặc thu hồi vốn cũng dễ thôi .
Còn trẻ mà nặng gánh bươn chải một mình cũng là khó khăn cho em
Có quốc tịch về VN kết hôn là có mấy chục k làm vốn lận lưng
Để mà từ bỏ về VN , về VN rồi làm cc gì ? chạy grab ?
Bố mẹ nuôi ngày 2 bữa - đi làm công nhân 10-12h/ ngày , tháng 10 triệu ~ 300$ ?
@Linnnnnn nay mày đéo đi đấm người nữa mà giả nghèo , giả khổ, sinh viên du học đồ câu view thế tml
 
-Tuổi còn trẻ.
-Có ăn học.
-Đang sống trên đất Mỹ.
3 yếu tố trên, biết bao thanh niên xứ vịt đang mơ ước. Rên rĩ gì nữa? Tiếp tục cày đi cháu!
 
Trường hợp này là sinh viên vừa đi học , vừa đi làm part time kiếm tiền đóng học phí + tự trang trải phí sinh hoạt thì ở đéo đâu mà chẳng khó kể cả ở VN . Chuyển qua EB3 làm fulltime cũng là hay nếu ko thấy đường cầm bằng tốt nghiệp đi kiếm việc ( có vẻ chán học rồi ) , kiếm tiền lo quốc tịch ( mục tiêu chính ) xong tha hồ bay nhảy hoặc thu hồi vốn cũng dễ thôi .
Còn trẻ mà nặng gánh bươn chải một mình cũng là khó khăn cho em
Có quốc tịch về VN kết hôn là có mấy chục k làm vốn lận lưng
Để mà từ bỏ về VN , về VN rồi làm cc gì ? chạy grab ?
Bố mẹ nuôi ngày 2 bữa - đi làm công nhân 10-12h/ ngày , tháng 10 triệu ~ 300$ ?
@Linnnnnn nay mày đéo đi đấm người nữa mà giả nghèo , giả khổ, sinh viên du học đồ câu view thế tml
đám chó culi cho Nhật Hàn cũng che bai tue bản các kiểu nhưng kêu về làm chó cho xứ vịt thì đéo
=))
 
Xứng đáng cút về nước
7 năm đèn sách môn tiếng Anh quăng cho chó gặm
Địt mẹ, thời bao cấp,giáo viên tiếng Anh thì nói như lol, đọc và viết thì được, nói và nghe thì ai dạy.

Cơm đéo có mà ăn, ăn toàn bo bo độn cơm, đéo biết mày bao tuổi, đã trải qua ăn bo bo thay cơm chưa nhỉ, ở đấy mà còn thuê giáo viên tiếng Anh giỏi mà luyện,

với thời gian đầu, mới bước qua đất Mỹ, thì đại đa số điều như vậy, phải làm quen với nó, ít nhất là 1-2 năm mới có thể hòa nhập được.



Về nước, đéo có quen biết, đéo phải thành viên đảng, đéo phải vùng quê được cộng điểm, thi đại học xong mà đéo quen biết thì qua lại đạp xe ba gác mà thôi, về VN làm đéo gì, mà VN có gì đáng tiếc mà phải về sống nhỉ
 
Sửa lần cuối:
Có thằng Pitoshi gì đó, hay thấy trên rách đít, qua Mẽo sống nhờ trợ cấp, mặc áo cờ đỏ sao vàng lăm cánh nấp nánh, khen Việt Nam chửi Mẽo nhưng nhất quyết đéo chịu về :vozvn (19):
 

Có thể bạn quan tâm

Top