Phim Martys (2008) và hành vi của Đạt bi hét

ntsu

Gió lạnh đầu buồi
Bài viết này tiết lộ nội dung của phim. Nên xem phim trước khi đọc. Cấm trẻ em dưới 18 tuổi.

Một bé gái tên Lucie bị giam giữ và tra tấn trong một cơ sở bí mật. Cô chạy trốn được và được đưa vào trại trẻ mồ côi.
Ở đó, Lucie kết bạn thân với Anna, cô bé duy nhất tin rằng Lucie đang nói thật về việc bị tra tấn.
Lucie bị ám bởi một bóng ma gầy guộc, tưởng như là con quái vật truy đuổi cô. Thực chất đó là ảo giác từ sang chấn và tội lỗi.
15 năm sau, Lucie tìm đến một gia đình trung lưu và giết cả nhà, vì tin rằng đó chính là những kẻ đã bắt và tra tấn cô năm xưa.
Anna đi cùng rất sốc, nhưng khi kiểm tra tầng hầm ngôi nhà… cô phát hiện: Một phòng giam bí mật, đồ tra tấn, bằng chứng cho thấy đây là hung thủ.
Lucie sau đó sụp đổ hoàn toàn vì bóng ma ảo giác liên tục hành hạ, và cuối cùng Lucie tự sát.
Ngay sau đó, một nhóm người vũ trang đến.
Anna bị bắt.
Họ là một tổ chức bí mật:
Họ tin rằng khi con người bị đẩy tới mức đau đớn tận cùng, họ sẽ thấy được “bên kia”, tức cái gì xảy ra sau cái chết.
Những người trải qua điều này được gọi là “Martyrs” – những người chứng đạo/ chứng chân lý.
Tổ chức này đã tra tấn nhiều phụ nữ trước đó, nhưng không ai đạt trạng thái “thăng vượt” cả.

Anna trở thành nạn nhân mới, bị đánh đập, bỏ đói, làm nhục, cô lập hoàn toàn, cuối cùng bị lột da toàn thân, chỉ còn sống nhờ máy móc
Trong đau đớn vô hạn, Anna không chống cự, trái lại cô trở nên lặng yên, vượt qua cảm giác vật lý — đạt một trạng thái giống giác ngộ.
Cô nhìn thấy “bên kia”.
Lãnh đạo tổ chức là Mademoiselle hỏi Anna:
“Cô có thấy gì không?”
Anna thì thầm vào tai bà ấy.
Không ai nghe thấy ngoài Mademoiselle.
Ngay sau đó, Mademoiselle điềm tĩnh, nói với trợ lý rằng:
“Hãy luôn nghi ngờ.”
Rồi tự sát bằng súng.
Kết phim là cảnh Anna (cơ thể đã mục nát) nằm mở mắt nhìn vào khoảng không vô định.

***
Đối chiếu trường hợp của Đạt bi hét.
Con người luôn tìm kiếm một “ý nghĩa” vượt trên bản năng sinh tồn.
Trong cuộc sống hiện đại, khi tài nguyên đầy đủ, con người thường không thấy thoả mãn. Ăn, ngủ, đụ, ỉa - họ cảm thấy trống rỗng, khoái cảm “chưa tới”.
Cảm giác “chưa tới” này lặp đi lặp lại mỗi ngày, mỗi sớm mai thức dậy.
Câu hỏi đặt ra là: Còn điều gì vượt hơn thế này nữa không?
Martyrs hỏi: “Liệu đau đớn cực hạn có mở ra chân lý tối hậu?”
Khi con người đi đến tận cùng đớn đau, các giác quan, thụ thể thần kinh bị tê liệt, liệu tâm thức có mở ra một trạng thái siêu nghiệm. Ý tưởng là, giác quan mang theo dục lạc của thế giới này. Huỷ chúng đi thì một chiều kích mới sẽ mở ra.
Ví dụ đơn giản, người mù sẽ lắng nghe được những âm thanh vi tế của cuộc sống, mà người mắt sáng không thể nào nghe thấy.
Đã từng có thí nghiệm tưởng tượng, các nhà khoa học huỷ 5 giác quan của một ông già, với hi vọng người này có thể giao tiếp với Chúa. Ban đầu ông phát điên, vật vã, gào thét ú ớ, nhưng sau đó ngồi tĩnh lặng, trầm tư. Khi được hỏi. Ông đáp: Tôi đã nói chuyện với Chúa. Ngài đã bỏ rơi chúng ta rồi.
Chiếu theo hành vi của Đạt bi hét, có thể anh ta cũng mất hết kích thích của cuộc sống, và tìm một cảm giác phi thăng, một tư duy siêu hình nào đó chúng ta không được biết. Tuy nhiên, gây đau đớn và phá huỷ thân xác không phải con đường duy nhất đưa đến cảnh giới này.

Con đường của Trang Tử

Trang Tử phát biểu: Khi tâm trí không còn ràng buộc bởi bất cứ điều kiện nào, như thân thể, danh tính, ngoại lai, … thì sẽ nhìn thấy Đạo.
Đây được gọi là trạng thái Tiêu Dao, sống nhẹ như mây, ví như thần tiên trên mặt đất.
Điểm chung giữa Trang Tử và Martys là cắt đứt cây cầu giữa thân và tâm. Tuy nhiên khác với Martys tìm cách huỷ thân, Trang Tử nhấn mạnh việc tu Đạo để loại bỏ thân từ chính các suy nghĩ, tức là dù thân còn hay mất, không bị nó ràng buộc là được.
Tại sao Đạt bi hét chọn thủ dâm trong lúc phi thăng? Ta biết được cơn cực khoái chỉ kéo dài vài giây. Trong vài giây ấy ta có thoáng nhìn về Đạo. Anh ta muốn trạng thái này kéo dài mãi mãi.
Theo Trang tử, ta hoàn toàn có thể sống trong cảnh giới đắc Đạo trên con đường tu học. Lịch sử từng ghi nhận nhiều vua chúa tu đạo, vui sống thích chí mà quên luôn thiên hạ. Đây là cảnh giới cao nhất của đời người mà ta có thể lãnh hội, vượt được lên bản năng sinh tồn.
 
Bài viết này tiết lộ nội dung của phim. Nên xem phim trước khi đọc. Cấm trẻ em dưới 18 tuổi.

Một bé gái tên Lucie bị giam giữ và tra tấn trong một cơ sở bí mật. Cô chạy trốn được và được đưa vào trại trẻ mồ côi.
Ở đó, Lucie kết bạn thân với Anna, cô bé duy nhất tin rằng Lucie đang nói thật về việc bị tra tấn.
Lucie bị ám bởi một bóng ma gầy guộc, tưởng như là con quái vật truy đuổi cô. Thực chất đó là ảo giác từ sang chấn và tội lỗi.
15 năm sau, Lucie tìm đến một gia đình trung lưu và giết cả nhà, vì tin rằng đó chính là những kẻ đã bắt và tra tấn cô năm xưa.
Anna đi cùng rất sốc, nhưng khi kiểm tra tầng hầm ngôi nhà… cô phát hiện: Một phòng giam bí mật, đồ tra tấn, bằng chứng cho thấy đây là hung thủ.
Lucie sau đó sụp đổ hoàn toàn vì bóng ma ảo giác liên tục hành hạ, và cuối cùng Lucie tự sát.
Ngay sau đó, một nhóm người vũ trang đến.
Anna bị bắt.
Họ là một tổ chức bí mật:
Họ tin rằng khi con người bị đẩy tới mức đau đớn tận cùng, họ sẽ thấy được “bên kia”, tức cái gì xảy ra sau cái chết.
Những người trải qua điều này được gọi là “Martyrs” – những người chứng đạo/ chứng chân lý.
Tổ chức này đã tra tấn nhiều phụ nữ trước đó, nhưng không ai đạt trạng thái “thăng vượt” cả.

Anna trở thành nạn nhân mới, bị đánh đập, bỏ đói, làm nhục, cô lập hoàn toàn, cuối cùng bị lột da toàn thân, chỉ còn sống nhờ máy móc
Trong đau đớn vô hạn, Anna không chống cự, trái lại cô trở nên lặng yên, vượt qua cảm giác vật lý — đạt một trạng thái giống giác ngộ.
Cô nhìn thấy “bên kia”.
Lãnh đạo tổ chức là Mademoiselle hỏi Anna:
“Cô có thấy gì không?”
Anna thì thầm vào tai bà ấy.
Không ai nghe thấy ngoài Mademoiselle.
Ngay sau đó, Mademoiselle điềm tĩnh, nói với trợ lý rằng:
“Hãy luôn nghi ngờ.”
Rồi tự sát bằng súng.
Kết phim là cảnh Anna (cơ thể đã mục nát) nằm mở mắt nhìn vào khoảng không vô định.

***
Đối chiếu trường hợp của Đạt bi hét.
Con người luôn tìm kiếm một “ý nghĩa” vượt trên bản năng sinh tồn.
Trong cuộc sống hiện đại, khi tài nguyên đầy đủ, con người thường không thấy thoả mãn. Ăn, ngủ, đụ, ỉa - họ cảm thấy trống rỗng, khoái cảm “chưa tới”.
Cảm giác “chưa tới” này lặp đi lặp lại mỗi ngày, mỗi sớm mai thức dậy.
Câu hỏi đặt ra là: Còn điều gì vượt hơn thế này nữa không?
Martyrs hỏi: “Liệu đau đớn cực hạn có mở ra chân lý tối hậu?”
Khi con người đi đến tận cùng đớn đau, các giác quan, thụ thể thần kinh bị tê liệt, liệu tâm thức có mở ra một trạng thái siêu nghiệm. Ý tưởng là, giác quan mang theo dục lạc của thế giới này. Huỷ chúng đi thì một chiều kích mới sẽ mở ra.
Ví dụ đơn giản, người mù sẽ lắng nghe được những âm thanh vi tế của cuộc sống, mà người mắt sáng không thể nào nghe thấy.
Đã từng có thí nghiệm tưởng tượng, các nhà khoa học huỷ 5 giác quan của một ông già, với hi vọng người này có thể giao tiếp với Chúa. Ban đầu ông phát điên, vật vã, gào thét ú ớ, nhưng sau đó ngồi tĩnh lặng, trầm tư. Khi được hỏi. Ông đáp: Tôi đã nói chuyện với Chúa. Ngài đã bỏ rơi chúng ta rồi.
Chiếu theo hành vi của Đạt bi hét, có thể anh ta cũng mất hết kích thích của cuộc sống, và tìm một cảm giác phi thăng, một tư duy siêu hình nào đó chúng ta không được biết. Tuy nhiên, gây đau đớn và phá huỷ thân xác không phải con đường duy nhất đưa đến cảnh giới này.

Con đường của Trang Tử

Trang Tử phát biểu: Khi tâm trí không còn ràng buộc bởi bất cứ điều kiện nào, như thân thể, danh tính, ngoại lai, … thì sẽ nhìn thấy Đạo.
Đây được gọi là trạng thái Tiêu Dao, sống nhẹ như mây, ví như thần tiên trên mặt đất.
Điểm chung giữa Trang Tử và Martys là cắt đứt cây cầu giữa thân và tâm. Tuy nhiên khác với Martys tìm cách huỷ thân, Trang Tử nhấn mạnh việc tu Đạo để loại bỏ thân từ chính các suy nghĩ, tức là dù thân còn hay mất, không bị nó ràng buộc là được.
Tại sao Đạt bi hét chọn thủ dâm trong lúc phi thăng? Ta biết được cơn cực khoái chỉ kéo dài vài giây. Trong vài giây ấy ta có thoáng nhìn về Đạo. Anh ta muốn trạng thái này kéo dài mãi mãi.
Theo Trang tử, ta hoàn toàn có thể sống trong cảnh giới đắc Đạo trên con đường tu học. Lịch sử từng ghi nhận nhiều vua chúa tu đạo, vui sống thích chí mà quên luôn thiên hạ. Đây là cảnh giới cao nhất của đời người mà ta có thể lãnh hội, vượt được lên bản năng sinh tồn.
@dungdamchemnhau, @Hoanggiap512 có phản biện gì thêm không sau khi thảo dược tan đi ;))
 
Họ tin rằng khi con người bị đẩy tới mức đau đớn tận cùng, họ sẽ thấy được “bên kia”, tức cái gì xảy ra sau cái chết.
Những người trải qua điều này được gọi là “Martyrs” – những người chứng đạo/ chứng chân lý.
Tổ chức này đã tra tấn nhiều phụ nữ trước đó, nhưng không ai đạt trạng thái “thăng vượt” cả.

Họ tin rằng, vâng, họ tin rằng, toàn sống bằng niềm tin đéo thể chứng thực, chờ Đạt Behead hồi sinh kể lại trải nghiệm ở thế giới bên kia nhé
:vozvn (22):
 

Có thể bạn quan tâm

Top