tungdo5205
Lồn phải lá han

Tao copy bài của thằng Bocchi981 tại sub Viettalk trên Reddit để cho chúng mày bàn luận, tham khảo, trong đó có điều chỉnh văn phong chút cho phù hợp (cỡ 5% bài viết).
----------------------------
Chính phủ vừa thực hiện một màn ảo thuật ngoạn mục, và mày sẽ tin nếu không đọc bài này.
Trên sân khấu của bản tin Thời sự 19 giờ, họ vung cây đũa phép "FDI tăng 32,6%", rút từ trong mũ ra con thỏ "xuất siêu 7,63 tỷ USD", và biến một nền kinh tế đang rệu rã thành một "kỳ tích tăng trưởng ngược chiều thế giới".
Khán giả vỗ tay. Các chuyên gia gật gù. Niềm tin được củng cố.
Giờ thì vỗ tay xong rồi chứ gì?
Ngồi xuống đây.
Để tao chỉ cho mày thấy những sợi dây vô hình, những tấm gương giấu kín, và cách cái xác chết được điều khiển để trông như còn đang nhảy múa sau tấm màn nhung đó.
Họ toàn dùng những keyword tô hồng hiện thực điển hình:
Những thằng viết báo cáo cho Chính phủ dùng lối nguỵ ngữ mơ hồ: không có KPI, không có benchmark, không có ai chịu trách nhiệm nếu nó sai.
Tao gọi đây là "phong cách báo cáo thành tích nhà nước XHCN kiểu mẫu": mọi cái đều được gọi là “được chú trọng”, “được triển khai tích cực” nhưng không có chữ nào chỉ ra cái giá phải trả để có con số đó.
Không thấy chữ “nợ công”, “chi phí đời sống”, “áp lực xã hội”, “nạn thất nghiệp trá hình”, “suy giảm niềm tin”...
Mày sẽ bị dắt vô cơn phê ma tuý nếu tin vào niềm tin phấn hồng như phim Disney lặp đi lặp lại motif: khó khăn → nỗ lực → thắng lợi → Đảng lãnh đạo → dân tin → kỷ nguyên vươn mình.
Nhưng ai trả giá cho kỷ nguyên mới này? Chính là nông dân, công nhân, giáo viên hợp đồng, doanh nghiệp nhỏ bị siết hóa đơn, bệnh nhân tự chi trả viện phí và học sinh vùng sâu vùng xa.
Cái câu hỏi người dân cần Đảng trả lời thành thực nhất là:
Nói GDP 6 tháng đầu năm tăng 7,3–7,5%, mà lại chỉ dựa vào “ước tính sớm” và “cập nhật gần đây”, tức là số này còn chưa được kiểm định nghiêm túc.
GDP các năm trước dao động mạnh (2021 là 5,71%, 2023 còn 3,91%).
Tức là mốc 7,52% năm nay được tính trên nền thấp, giống như một học sinh thi 3 điểm rồi lên 5 điểm đã được khen là “tiến bộ vượt bậc”. Không phải tăng bền, mà là hồi sức từ nền gãy.
Chưa kể, tăng trưởng này đến từ xây dựng + dịch vụ + nông nghiệp, nhưng mày thử hỏi thằng nông dân bán xoài, con buôn thuê mặt bằng, hay ông thầu xây dựng: tụi nó đang lời hay đang nợ? Con số đẹp, nhưng có đi vào túi dân không?
Công nghiệp, xây dựng tăng 8,3% nhưng giá vật liệu tăng phi mã, doanh nghiệp xây dựng vừa làm vừa ôm nợ.
Nông nghiệp tăng 3,84% nhưng nông dân vẫn tự bơi lo đầu ra, giá phân bón tăng, hạn mặn đe dọa miền Tây.
Dịch vụ tăng 8,14% chủ yếu từ du lịch, bán lẻ, nhưng dịch vụ chất lượng cao thì do nước ngoài nắm (resort, hãng tour, chuỗi nhà hàng).
Hay là tăng nhờ đầu tư công, dự án tạm ứng ngân sách, rồi gán nhãn “GDP tăng”?
Tăng trưởng thực nhưng tiền rơi vào các doanh nghiệp sân sau, tập đoàn, FDI chứ dân buôn bán nhỏ lẻ chắc hưởng tý nào mà bị gánh nặng lạm phát.
CPI 6 tháng tăng 3,27%, sát vách mức trần 4% của mục tiêu quốc hội.
Vậy mà vẫn gọi là “kiểm soát tốt”?
CPI tăng ít trên giấy, nhưng giá thực tế ngoài chợ, nhà trọ, xăng xe đã tăng mạnh hơn nhiều.
Ngưỡng 4% CPI của Quốc hội không phải ngưỡng chịu đựng của dân, mà là ngưỡng để Chính phủ không phải tăng lãi suất. Còn dân thì đã méo mặt từ lâu.
Nhập khẩu tăng mạnh hơn xuất khẩu, nghĩa là nội địa vẫn phụ thuộc đầu vào nước ngoài. Mặt hàng nào sống được bằng nguyên liệu quốc nội?
Còn xuất siêu 7,63 tỷ USD? Coi chừng hàng gia công xuất khẩu không để lại bao nhiêu giá trị trong nước, chỉ lãi công nhân lương 6 triệu, còn các hãng nước ngoài đem tiền về trụ sở mẹ.
Khoe FDI đăng ký 21,5 tỷ USD, cao nhất 15 năm. Nhưng vốn giải ngân thực tế chỉ 12 tỷ, tức là gần nửa tiền vẫn nằm trong cam kết mồm.
Chưa biết chừng mấy dự án kia sẽ treo hoặc chuyển đi nếu Mỹ bật thuế. Doanh nghiệp trong nước thì bỏ chạy vì dòng vốn tắc nghẽn, thuế lắt léo, còn doanh nghiệp ngoại thì mới hứa thôi, chưa cọc thật.
Kêu "đã đưa vào khai thác” 2.268 km cao tốc, nhưng không nói bao nhiêu tuyến còn thiếu nút giao, thiếu trạm dừng, thiếu vốn thanh toán cho nhà thầu.
Đường sắt tốc độ cao Bắc – Nam vẫn là giấc mơ đắt đỏ với chi phí lên đến 60 tỷ USD nhưng chưa có phương án tài chính rõ ràng. Còn tuyến Lào Cai – Hải Phòng nghe thì hoành tá tràng, nhưng liệu có hút được hàng hóa thật không hay lại là “dự án nối điểm chết”?
Khách quốc tế đến đông hơn, đúng. Nhưng chi tiêu đầu người giảm, lưu trú ngắn, du lịch cộng đồng chưa phát triển, tỷ lệ quay lại thấp. Toàn là khách Trung Quốc, Hàn Quốc đi tour trọn gói tiền vô túi công ty tour ngoại, dân địa phương chỉ được bưng bê.
Kêu 96,5% hộ có thu nhập ổn định hoặc tăng. Nhưng thống kê dựa vào đâu? Là khảo sát độc lập hay tự kê trong báo cáo? Thu nhập bình quân 8,3 triệu đồng/tháng – vậy có bao nhiêu phần trăm dân thật sự đạt mức đó?
Hay là do vài thành phố lớn kéo trung bình lên? Hỗ trợ 10.000 tấn gạo nghe nhiều, chia đều thì mỗi tỉnh chưa được bao nhiêu.
Câu hỏi thật sự là: Khi tấm vé số "Made in Vietnam" đã bị xé nát, thì Việt Nam sẽ lấy gì để sống sót trong thập kỷ tới?
Và ai sẽ là người phải trả giá cho 30 năm đi trên con đường sai lầm này.
----------------------------
Chính phủ vừa thực hiện một màn ảo thuật ngoạn mục, và mày sẽ tin nếu không đọc bài này.
Trên sân khấu của bản tin Thời sự 19 giờ, họ vung cây đũa phép "FDI tăng 32,6%", rút từ trong mũ ra con thỏ "xuất siêu 7,63 tỷ USD", và biến một nền kinh tế đang rệu rã thành một "kỳ tích tăng trưởng ngược chiều thế giới".
Khán giả vỗ tay. Các chuyên gia gật gù. Niềm tin được củng cố.
Giờ thì vỗ tay xong rồi chứ gì?
Ngồi xuống đây.
Để tao chỉ cho mày thấy những sợi dây vô hình, những tấm gương giấu kín, và cách cái xác chết được điều khiển để trông như còn đang nhảy múa sau tấm màn nhung đó.
Họ toàn dùng những keyword tô hồng hiện thực điển hình:
Đây là dạng nói không có số liệu, lặp lại mấy từ cảm xúc để dân tin Hà Nội vẫn đang chèo lái giữa cơn bão.1. “Khó khăn nối tiếp khó khăn”, “quyết tâm”, “kiên định”, “bản lĩnh”, “ứng phó kịp thời”, “ngược chiều với kinh tế thế giới”…
2. “Đạt được kết quả phát triển KT-XH khá toàn diện", “tăng trưởng mạnh”...
3. “Khẳng định vị thế chiến lược”, “kỷ nguyên phát triển mới dưới sự lãnh đạo của Đảng”…
Những thằng viết báo cáo cho Chính phủ dùng lối nguỵ ngữ mơ hồ: không có KPI, không có benchmark, không có ai chịu trách nhiệm nếu nó sai.
Tao gọi đây là "phong cách báo cáo thành tích nhà nước XHCN kiểu mẫu": mọi cái đều được gọi là “được chú trọng”, “được triển khai tích cực” nhưng không có chữ nào chỉ ra cái giá phải trả để có con số đó.
Không thấy chữ “nợ công”, “chi phí đời sống”, “áp lực xã hội”, “nạn thất nghiệp trá hình”, “suy giảm niềm tin”...
Mày sẽ bị dắt vô cơn phê ma tuý nếu tin vào niềm tin phấn hồng như phim Disney lặp đi lặp lại motif: khó khăn → nỗ lực → thắng lợi → Đảng lãnh đạo → dân tin → kỷ nguyên vươn mình.
Nhưng ai trả giá cho kỷ nguyên mới này? Chính là nông dân, công nhân, giáo viên hợp đồng, doanh nghiệp nhỏ bị siết hóa đơn, bệnh nhân tự chi trả viện phí và học sinh vùng sâu vùng xa.
Cái câu hỏi người dân cần Đảng trả lời thành thực nhất là:
Họ có báo cáo thực nhưng chắc chắn sẽ không bao giờ cung cấp đầy đủ thông tin cho người dân để tự quyết định cứu lấy gia đình mình vì đánh chuột sợ vỡ bình.Nợ công tăng bao nhiêu?
Áp lực chi tiêu ngân sách cho an sinh ra sao?
Tỉ lệ thất nghiệp trá hình (giấu qua ‘hộ kinh doanh’) bao nhiêu phần trăm?
Chỉ số giá tiêu dùng CPI là bao nhiêu, dân phải sống ra sao khi giá gạo – điện – y tế – học phí đều tăng?
Nói GDP 6 tháng đầu năm tăng 7,3–7,5%, mà lại chỉ dựa vào “ước tính sớm” và “cập nhật gần đây”, tức là số này còn chưa được kiểm định nghiêm túc.
GDP các năm trước dao động mạnh (2021 là 5,71%, 2023 còn 3,91%).
Tức là mốc 7,52% năm nay được tính trên nền thấp, giống như một học sinh thi 3 điểm rồi lên 5 điểm đã được khen là “tiến bộ vượt bậc”. Không phải tăng bền, mà là hồi sức từ nền gãy.
Chưa kể, tăng trưởng này đến từ xây dựng + dịch vụ + nông nghiệp, nhưng mày thử hỏi thằng nông dân bán xoài, con buôn thuê mặt bằng, hay ông thầu xây dựng: tụi nó đang lời hay đang nợ? Con số đẹp, nhưng có đi vào túi dân không?
Công nghiệp, xây dựng tăng 8,3% nhưng giá vật liệu tăng phi mã, doanh nghiệp xây dựng vừa làm vừa ôm nợ.
Nông nghiệp tăng 3,84% nhưng nông dân vẫn tự bơi lo đầu ra, giá phân bón tăng, hạn mặn đe dọa miền Tây.
Dịch vụ tăng 8,14% chủ yếu từ du lịch, bán lẻ, nhưng dịch vụ chất lượng cao thì do nước ngoài nắm (resort, hãng tour, chuỗi nhà hàng).
Hay là tăng nhờ đầu tư công, dự án tạm ứng ngân sách, rồi gán nhãn “GDP tăng”?
Tăng trưởng thực nhưng tiền rơi vào các doanh nghiệp sân sau, tập đoàn, FDI chứ dân buôn bán nhỏ lẻ chắc hưởng tý nào mà bị gánh nặng lạm phát.
CPI 6 tháng tăng 3,27%, sát vách mức trần 4% của mục tiêu quốc hội.
Vậy mà vẫn gọi là “kiểm soát tốt”?
CPI tăng ít trên giấy, nhưng giá thực tế ngoài chợ, nhà trọ, xăng xe đã tăng mạnh hơn nhiều.
Ngưỡng 4% CPI của Quốc hội không phải ngưỡng chịu đựng của dân, mà là ngưỡng để Chính phủ không phải tăng lãi suất. Còn dân thì đã méo mặt từ lâu.
Nhập khẩu tăng mạnh hơn xuất khẩu, nghĩa là nội địa vẫn phụ thuộc đầu vào nước ngoài. Mặt hàng nào sống được bằng nguyên liệu quốc nội?
Còn xuất siêu 7,63 tỷ USD? Coi chừng hàng gia công xuất khẩu không để lại bao nhiêu giá trị trong nước, chỉ lãi công nhân lương 6 triệu, còn các hãng nước ngoài đem tiền về trụ sở mẹ.
Khoe FDI đăng ký 21,5 tỷ USD, cao nhất 15 năm. Nhưng vốn giải ngân thực tế chỉ 12 tỷ, tức là gần nửa tiền vẫn nằm trong cam kết mồm.
Chưa biết chừng mấy dự án kia sẽ treo hoặc chuyển đi nếu Mỹ bật thuế. Doanh nghiệp trong nước thì bỏ chạy vì dòng vốn tắc nghẽn, thuế lắt léo, còn doanh nghiệp ngoại thì mới hứa thôi, chưa cọc thật.
Kêu "đã đưa vào khai thác” 2.268 km cao tốc, nhưng không nói bao nhiêu tuyến còn thiếu nút giao, thiếu trạm dừng, thiếu vốn thanh toán cho nhà thầu.
Đường sắt tốc độ cao Bắc – Nam vẫn là giấc mơ đắt đỏ với chi phí lên đến 60 tỷ USD nhưng chưa có phương án tài chính rõ ràng. Còn tuyến Lào Cai – Hải Phòng nghe thì hoành tá tràng, nhưng liệu có hút được hàng hóa thật không hay lại là “dự án nối điểm chết”?
Khách quốc tế đến đông hơn, đúng. Nhưng chi tiêu đầu người giảm, lưu trú ngắn, du lịch cộng đồng chưa phát triển, tỷ lệ quay lại thấp. Toàn là khách Trung Quốc, Hàn Quốc đi tour trọn gói tiền vô túi công ty tour ngoại, dân địa phương chỉ được bưng bê.
Kêu 96,5% hộ có thu nhập ổn định hoặc tăng. Nhưng thống kê dựa vào đâu? Là khảo sát độc lập hay tự kê trong báo cáo? Thu nhập bình quân 8,3 triệu đồng/tháng – vậy có bao nhiêu phần trăm dân thật sự đạt mức đó?
Hay là do vài thành phố lớn kéo trung bình lên? Hỗ trợ 10.000 tấn gạo nghe nhiều, chia đều thì mỗi tỉnh chưa được bao nhiêu.
Câu hỏi thật sự là: Khi tấm vé số "Made in Vietnam" đã bị xé nát, thì Việt Nam sẽ lấy gì để sống sót trong thập kỷ tới?
Và ai sẽ là người phải trả giá cho 30 năm đi trên con đường sai lầm này.
Sửa lần cuối: