SG không trăng sao, tối nào cũng mưa lất phất. Mày có bao giờ nhìn thẳng lên những vì sao nhấp nháy và cảm thấy trăm nghìn vết dao đang xuyên qua thịt da nhói buốt không?
SG không trăng sao, tối nào cũng mưa lất phất. Mày có bao giờ nhìn thẳng lên những vì sao nhấp nháy và cảm thấy trăm nghìn vết dao đang xuyên qua thịt da nhói buốt không?
Có thể ở đâu đó, 1 thời điểm nào đó, từng đã có người nhìn lên những vì sao và cảm thấy như vậy. Giống như 1 cảnh phim, 1 người lữ hành băng qua sa mạc, trong đêm huyền thăm thẳm, anh nằm ngắm bầu trời sao lộng lẫy và tự hỏi mấy trăm năm nữa có ai có cùng cảm giác như mình lúc này.