Thuở tôi còn học cấp 3, tôi đem lòng yêu cô gái lớp phó học tập.
Những rung động đầu tiên và dường như, là chân thật nhất của tôi có với phụ nữ nói chung, tính tới thời điểm hiện tại, là với cô gái đó.
Giờ gõ những dòng này, tôi cũng không rõ ai là ngừoi đã bắt đầu mối quan hệ lúc đó, nhưng tôi nhớ rõ em là người đã chủ động ôm và hôn tôi vào ngày hẹn đêm noel…
Chuyện tình đẹp kéo dài được 7 tháng, tháng 5 đến, mọi người chuẩn bị cho kỳ thi tốt nghiệp cấp 3… cuốn kỷ yếu đều ghi rõ phần tự bạch của các banh trong lớp, kỷ yếu của tôi chỉ đưa mỗi em ghi.
Trong đó, phần ước mơ và mục tiêu của tôi, tôi đã điền vào là: “đậu trường đh x và cưới …” 🙂
Tháng 6 tới, mẹ em đổ bệnh, em phải lên bệnh viện chăm mẹ nhiều hơn, tôi thì bận học cho kỳ thi đh…
Khoảng thời điểm em lên bệnh viện, tôi thấy như em cũng chán dần mối quan hệ này…

Những cuộc điện thoại vơi đi, tin nhắn ít dần… Tôi hỏi thăm em gái em thì biết em đang có tình cảm với thằng bác sĩ ở bệnh viện đó…

Đau đớn… tôi đã khóc và trách bản thân rất nhiều, giá như mà tôi giỏi hơn, giàu hơn, trưởng thành sớm hơn… có lẽ mọi chuyện sẽ khác, đã khác.
Rồi chuyện gì đến cũng đến, có một đêm tôi đi cùng bạn bè, thì bắt gặp thằng bác sĩ đèo em ghế sau… ôm chặt lấy nhau.
Lúc đó, tôi đứng lặng người, ngực đau nhói…


cơn đau mà đến giờ, nếu tôi có noi hết tất cả ruột gan ra cũng không thể so sánh được.
Tôi đã chạy chiếc wave lỏ 50cc dí theo, nhưng thằng bác sĩ đó chạy SH150i… gấp 3 lần cc thì làm sao tôi dí lại…
Tôi đã gục ngã, đã thua, và đã chết đi một phần kể từ hôm đó… Em cũng ra quyết định dừng chuyện tình cảm với tôi lại…

Tháng 8 đến, tôi cũng đậu đại học x, cắp sách lên thành phố để học…
Tôi tự hứa với lòng mình sẽ không bao giờ để bất kỳ một ngừoi phụ nữ nào làm tôi rơi lệ nữa…

Cho tới khi tôi dọn ở gần đại học Ngân Hàng…