Cảnh báo lừa đảo‼️ Tại sao Kim Dung ko được nobel văn học?

aidokhongphailatoi

Con chim biết nói
TẠI SAO TRUNG QUỐC, ĐÀI LOAN VÀ VIỆT NAM TỪNG CẤM IN TIỂU THUYẾT KIM DUNG ?

TRUNG QUỐC

Ở Trung Quốc đại lục, các tác phẩm của Kim Dung bị nhìn nhận là văn hoá phẩm gây độc hại cho thanh thiếu niên. Nhiều người lo ngại các học sinh yêu đương, ẩu đả như những nhân vật trong truyện. Nhiều nơi, các giáo viên đã đem tịch thu tiểu thuyết của Kim Dung rồi đem đốt…Nói nôm na thì hối đó, truyện của Kim Dung bị coi là độc hại nên bị cấm.

Sau cuộc gặp của Kim Dung và Đặng Tiểu Bình vào năm 1981, lệnh cấm xuất bản các tác phẩm của Kim Dung ở Đại Lục đều bị dỡ bỏ. Những tác phẩm của Kim Dung thậm chí nhanh chóng bán rất chạy và được ca ngợi ở chính nơi mà nó từng bị cấm đoán.

Theo tờ Sina và Nhân Dân Nhật Báo của Trung Quốc, Đặng Tiểu Bình là một trong số những độc giả trung thành của Kim Dung. Đặng Tiểu Bình rất thích đọc tiểu thuyết võ hiệp của Kim Dung và thường mang theo những cuốn tiểu thuyết của Kim Dung khi đi công tác. Thậm chí Đặng Tiểu Bình còn là độc giả sớm nhất của Kim Dung ở Đại lục.

Khi Đặng Tiểu Bình được phục hồi công tác vào năm 1973, ông đã nhờ người bên ngoài đại lục mua hộ một loạt tiểu thuyết của Kim Dung và say mê đọc.
Y tá của Đặng Tiểu Bình, Quách Cần Anh cho biết Đặng Tiểu Bình rất thích xem các tiểu thuyết kiếm hiệp của Kim Dung, Cổ Long, Lương Vũ Sinh. Tiểu thuyết võ hiệp mà Đặng Tiểu Bình đọc nhiều nhất chính là “Anh hùng xạ điêu”.

Một lần, con gái của Đặng Tiểu Bình là Đặng Nam có gặp Kim Dung và nói rằng cha của bà rất thích đọc tiểu thuyết võ hiệp mà Kim Dung viết. “Trước khi ngủ, cha tôi thường đọc vài trang”, Đặng Nam nói.

Năm 1981, Hội nghị Ban Chấp hành Trung ương Đảng ******** TQ lần thứ 6 (khóa XI) đã thông qua “Nghị quyết về một số vấn đề lịch sử từ khi dựng nước đến nay”, chuyển trọng tâm công tác của Đảng vào xây dựng kinh tế, đồng thời, dùng phương thức hòa bình thống nhất Tổ quốc cũng trở thành một vấn đề thảo luận chính thức. Đặng Tiểu Bình quyết định tiếp Kim Dung là để thông qua đó giới thiệu về TQ đại lục đối với Đài Loan và thế giới.

Theo Đặng Tiểu Bình, Kim Dung là người thông tin rất tốt giữa hai bờ eo biển. Bởi vì, ông ta có gốc văn hóa truyền thống rất sâu đậm, có sức hiệu triệu lớn đối với thế giới người Hoa; đồng thời, Kim Dung trong nhiều năm trước đã bút chiến với Lâm Bưu, “Bè lũ bốn tên”, có thanh danh tốt là người trung hậu chính trực ở hải ngoại, phía Đài Loan cũng có thiện cảm.
Tiếng nói yêu nước của Kim Dung được đáp lại. Ban Chấp hành Trung ương Đảng ******** TQ mời Kim Dung về thăm Đại lục. Kim Dung đề xuất nguyện vọng muốn gặp ông Đặng Tiểu Bình. Đặng Tiểu Bình đồng ý.

Sau cuộc gặp của Kim Dung và Đặng Tiểu Bình vào năm 1981, lệnh cấm in được dỡ bỏ.

ĐÀI LOAN

Đài Loan cấm truyện Kim Dung gần 23 năm (từ 1957 đến 1980). Cần phải nhớ rằng giai đoạn từ thập niên 60 đến 70 ở Đài Loan là thời kỳ “khủng bố trắng” (Ở Đài Loan, khủng bố trắng dùng để chỉ việc đàn áp các nhà bất đồng chính kiến dưới thời thiết quân luật từ ngày 19 tháng 5 năm 1949 cho tới 15 tháng 7 năm 1987. Trong khoảng thời gian đó 140 ngàn người đã bị bỏ tù và khoảng từ 3 tới 4 ngàn người bị tử hình. Đa số những người bị tử hình bị gán cho tội là làm gián điệp cho Trung Quốc). Vào thời kỳ đó, tất cả các ấn phẩm đều bị chính quyền kiểm duyệt gắt gao. Do vậy, các tác phẩm của Kim Dung đã bị cấm ở Đài Loan. Lấy ví dụ như Anh Hùng Xạ Điêu, tác phẩm đã không thể qua được cửa “kiểm duyệt”.

Tên truyện “Anh Hùng Xạ Điêu” xuất xứ từ câu thơ “Nhất đại thiên kiêu, Thành Cát Tư Hãn, chỉ thức loan cung XẠ đại ĐIÊU” (Nức tiếng một thời,Thành Cát Tư Hãn, Chỉ biết giương cung bắn điêu chơi) trong bài thơ “Thấm viên xuân: Tuyết” của Mao Trạch Đông. Mà Mao Trạch Đông lại là người ở phía “bên kia”, do vậy chính quyền Đài Loan lúc đó cấm Anh Hùng Xạ Điêu.
Nhiều tác phẩm khác của Kim Dung có những chi tiết bị soi mói, bị hiểu lầm nên cũng chung số phận.

Trong “Thiên Long Bát Bộ”, Kim Dung có viết về cha con Mộ Dung Phục với khát vọng khôi phục nước Đại Yên. Bên kiểm duyệt khi đó lại cho rằng Kim Dung ám chỉ tới …Tưởng Giới Thạch và các con trai của ông. Tác phẩm này do vậy cũng bị cấm. Thế nhưng càng cấm thì người ta lại càng…đọc. Đặc biệt, nhiều sinh viên của Đài Loan thời ấy đã lén lút đọc các tác phẩm của KD.

Nhiều tác phẩm của Kim Dung đã được xuất bản lậu ở Đài Loan. Tên tác phẩm và tác giả đều bị đổi đi.

Ví dụ như “Anh hùng xạ điêu” bị đổi thành “Đại mạc anh hùng truyện”. Còn “Lộc đỉnh ký” chia làm 2 cuốn đổi tên là “Thần Vũ Môn” và “Tiểu Bạch Long”. “Tiếu Ngạo Giang Hồ” trở thành 2 cuốn, 1 cuốn là “Nhất kiếm quang hàn tứ thập châu”, 1 cuốn là “Độc cô cửu kiếm”. “Thư kiếm ân cừu lục” bị đổi thành “Thư kiếm giang sơn”. Tên tác giả bị đổi từ Kim Dung thành Tư Mã Linh.
Ngoài truyện của Kim Dung, tiểu thuyết “Ngoạ hổ tàng long” của Vương Độ Lư cũng bị cấm xuất bản ở Đài Loan.


Phải đến thập niên 80, nhờ nỗ lực của nhà xuất bản Tầm Nhìn cộng với việc Kim Dung đến thăm Đài Loan, bày tỏ sự ủng hộ với Tưởng Kinh Quốc, cơ quan kiểm duyệt của Đài Loan mới dỡ bỏ lệnh cấm với các tác phẩm của Kim Dung.
Fact: Tờ HK01 của HK sau này cho biết một số quan chức, lãnh đạo của Đài Loan như Nghiêm Gia Cam, Tưởng Kinh Quốc đều đọc tiểu thuyết của Kim Dung. Nghiêm Gia Cam còn bị cho là cử người mua tiểu thuyết của Kim Dung về để đọc.(TH)

TẠI SAO VIỆT NAM CẤM IN TIỂU THUYẾT KIM DUNG SAU NĂM 1975 ?

Trước năm 1975, truyện Kim Dung được phổ biến rộng rãi ở miền Nam. Vào nhũng giai đoạn đỉnh điểm có hon 44 tờ báo ngày đều đăng feuilleton (đăng báo nhiều kỳ ) tiểu thuyết kiếm hiệp của Kim Dung. Hơn 30 nhà xuất bản đua nhau in sách chưởng, trong đó in Kim Dung nhiều nhất là các nhà xuất bản Đường Sáng, Tân thế kỷ, An Hưng…

Truyện Kim Dung được tiếp nhận nồng nhiệt ở miền Nam trước 1975 do 3 nguyên nhân :

Thứ nhất, Truyện Kim Dung hội đủ những yếu tố của một tác phẩm ăn khách.

Thứ hai, do tình hình chính trị- xã hội trên thế giới và Việt Nam bấy giờ.

Thứ ba, vì hệ thống xuất bản, in ấn thời bấy giờ đã đẩy hiện tượng này lên đỉnh điểm để kiếm lợi nhuận,

Sau năm 1975, truyện kiếm hiệp Kim Dung được coi là loại văn hóa phẩm đồi trụy, bị phê phán, đả kích dữ dội và bị cấm xuất bản.

Nhược điểm lớn nhất của truyện Kim Dung theo nhiều nhà phê bình là đi ngược lại chủ nghĩa duy vật. Nhân vật của ông chịu sự chi phối của thuyết “vô cầu nhi đắc” (không cầu mà được), nghĩa là không có mục đích, lý tưởng. Chi tiết thì đầy dẫy sự ngẫu nhiên, không mang tính quy luật… Ngoài ra là một số nhược điểm chung sau:

1. Tuyên truyền chủ nghĩa hoài nghi.

2. Từ việc chính tà lẫn lộn, truyện Kim Dung làm ngưòi đọc băn khoăn như đứng trước ngã ba đường, từ đó phát sinh một “quan niệm nhân sinh hư vô chủ nghĩa,

3. Ca ngợi chủ nghĩa anh hùng cá nhân: những nhân vật trung tâm trong truyện Kim Dung hầu hết đều là những “anh hùng cô đơn”, không dựa vào quần chúng, sức mạnh của số đông, của quần chúng.

4. Truyện Kim Dung đề cao cuồng sát, ca ngợi bạo lực

5. Truyện Kim Dung ca ngợi tình yêu trốn tránh hiện thực, bỏ lại sau lưng toàn bộ xã hội mà tìm về một loại “băng hoa đảo”. Đó là kiểu yêu “cá nhân chủ nghĩa cực đoan”, là tình yêu “tách ra khỏi mọi ước thúc của cuộc sống, của xã hội. Chính vì thứ tình yêu như vậy mà thanh niên không còn sức chiến đấu, trở thành thương binh về tâm hồn trước khi cầm súng.

6. Thái độ kỳ thị chủng tộc: Kim Dung cho dân tộc Đại Hán là thông minh, tài giỏi, còn các dân tộc khác là man ri, mọi rợ. Đây là một nhược điểm căn bản trong tư tưởng của Kim Dung ở một số tác phẩm (như Lộc Đỉnh ký, Anh hùng xạ điêu…)

7. Chê trách một số đặc điểm nghệ thuật: như tính ngẫu nhiên phi lý, tưởng tượng quái đãn, kiến thức lệch lạc, phi khoa học…

Có thể lý giải nguyên nhân vì sao vào giai đoạn đó người ta tập trung phê bình sách Kim Dung cực đoan và sai lầm đến vậy.

Thứ nhất, tình hình chính trị-xã hội Việt Nam những năm này không thích hợp cho việc lưu hành rộng rãi truyện Kim Dung

Đó là những năm chiến tranh biên giới phía Bắc, biên giới Tây Nam đang căng thẳng, những năm dốc sức vào công cuộc xây dựng đất nước sau ngày giải phóng, những diễn biến phức tạp của tình hình chính trị thế giới cũng như trong nước… truyện Kim Dung sẽ gây ra những phản ứng tức thời và hậu quả lâu dài đến tư tưởng thanh niên trong nước, đặc biệt là miền Nam, lúc này còn đang làm quen với chế độ mới. Vì thế mà ưu tiên phổ biến những tác phẩm có nội dung lành mạnh, rõ ràng, có tinh thần chiến đấu và xây dựng cao, kích thích nhiệt huyết thanh niên… là đúng đắn và phù hợp. Thực tế cho thấy đã có những lớp thanh niên hội nhập với chế độ mới, thay đổi tư tưởng, thực sự không lạc lõng với thời cuộc mà cho đến bây giờ vẫn yêu mến và thuộc nằm lòng những Thép đã tôi thế đấy, Muối của đất, Xa Mạc Tư Khoa… những tác phẩm trong sáng và không gây tranh cãi về mặt nội dung.

Thứ hai, thiếu tri thức khoa học (văn học), thiếu hiểu biết về tình hình chung về văn học võ hiệp.

Những quan niệm cực đoan, sai lầm này đã được sửa chữa trong những năm 90.
Năm 1991, tạp chí Kiến Thức Ngày Nay – tờ báo đầu tiên sau năm 1975 đăng bài nhận định khách quan, khoa học về tiểu thuyết Kim Dung. Bài báo ấy có tên “Những giai thoại về tiểu thuyết của Kim Dung” của tác giả Phan Nghị (Tạp chí Kiến thức ngày nay số 67-1991). Sau đó có thêm nhiều người như Vũ Đức Sao Biển, Tuyết Lan, Ngô Thiện, Huỳnh Ngọc Chiến...viết bài và các khảo luận phân tích truyện Kim Dung và được đăng trên nhiều báo khác nhau. Vũ Đức Sao Biển là tác giả viết khảo luận Kim Dung đầu tiên sau 1975 ( Kim Dung giữa đời tôi thượng – trung – hạ xuất bản năm 1997-1999). Truyện Kim Dung và giá trị của nó dần dần được nhìn nhận khách quan và không có sự phản ứng cấm đoán, quy chụp từ phía các cơ quan quản lý.

Nghiên cứu về Kim Dung mang tính khoa học thực sự phải nhắc đến sự mạnh dạn của Tạp chí Văn học nước ngoài đã ra một chuyên san về truyện kiếm hiệp của Kim Dung (số 2.1998), cùng với việc dịch lại và đăng bộ Tuyết sơn phi hồ (do các dịch giả Ngọc Thạch, Hữu Nùng, Phạm Tú Châu), và các bài nghiên cứu phê bình có chất lượng của các học giả uy tín về văn học Trung Quốc như Phạm Tú Châu, Đỗ Lai Thúy, Vương Trí Nhàn, Ông Văn Tùng…Sau đó, cuốn Kim Dung, Tác phẩm và dư luận của NXB Văn học 2001 ra đời tập hợp một số bài đánh giá của các học giả Việt Nam về hiện tượng Kim Dung.

Năm 1999, Công ty Văn hóa Phương Nam là công ty đầu tiên mua bản quyền dịch tác phẩm võ hiệp của Kim Dung thông qua thương lượng trực tiếp với nhà văn. Từ năm 2001, toàn bộ tác phẩm võ hiệp của Kim Dung lần lượt được dịch lại và phát hành ở Việt Nam theo các bản hiệu đính mới nhất. Các dịch giả gồm có Cao Tự Thanh, Vũ Đức Sao Biển, Nguyễn Thị Bích Hải, Lê Khánh Trường, Đông Hải, Hoàng Ngọc (Huỳnh Ngọc Chiến).

Con đường trở lại Việt Nam sau 1975 của truyện Kim Dung không đơn giản. Song như triết học có câu “ cái gì đúng thì cái ấy tồn tại”.Truyện Kim Dung và giá trị của nó sẽ sống mãi trong lòng người đọc.

AR7VhzE.jpg-webp
 

Có thể bạn quan tâm

Top