Ftm
Con chim biết nói
Tao đứng ở ban công, nhìn tòa Masteri phía trước. 20 năm. Gió sông SG không còn mát lạnh như kem miễn phí trong cổ tích. Gió bị phong ấn trong cao ốc và tiếng rít của máy điều hòa. Nhiều người nói Masteri là nơi ở của những ông chủ nhỏ thành công. Còn tao, nhìn thấy một sinh thể khổng lồ đang rạn vỡ bởi ánh sáng của chính nó, từ những ô cửa lấp lánh, như vết thương khâu dở rò rỉ thành một giai điệu chập chờn
Ánh sáng của những chuyến thang máy đi lên. Còn nơi những ô cửa tối đèn, cũng là nghĩa địa của những giấc mơ lụi tàn hoặc đã ngủ quên.
Ngoài ấy nữa- vẫn còn một khoảng tối nữa, trống rỗng vô cùng. Nó thuộc về ai?
Masteri đứng đó. Tao không chắc đang nhìn nó hay nó nhìn tao, hay chính tao đang nhìn thấy những lỗ thủng trong mình?
Hình như, có chuyến metro nào mới vụt qua. Ánh điện nhòe sương biến thành một mũi kim khâu kéo suốt màn đêm lặng lẽ.
![Xamvn :)] :)]](/styles/default/xenforo/smilies/yahoo/100.gif)