Live Tạm biệt tháng 7 và những nỗi buồn...

  • Tạo bởi Tạo bởi TUG
  • Start date Start date

TUG

Địt mẹ đau lòng
Vatican-City

Tháng Bảy đã trôi qua, lặng lẽ như cách nó đến, để lại sau lưng những ngày đẫm đầy nỗi niềm không thể gọi thành tên. Có những nỗi đau tưởng chừng đã quên, lại âm ỉ trở về trong những đêm muộn, khiến lòng người thắt lại trong im lặng. Bao dự định chưa thành, bao lời chưa kịp nói, bao lần muốn buông xuôi… tất cả hòa quyện thành một vệt dài day dứt kéo lê qua từng ngày của tháng Bảy. Đó là tháng của những lựa chọn sai lầm, những hối tiếc muộn màng, và cả sự bất lực trước chính mình. Dẫu biết thời gian sẽ trôi, vết thương rồi cũng sẽ lành, nhưng có những ký ức vẫn nằm lại – không phai, không quên, chỉ chờ một khoảnh khắc yếu lòng để trỗi dậy. Tháng Bảy đi rồi, nhưng những nỗi buồn của nó vẫn ở lại, len lỏi đâu đó trong sâu thẳm tâm hồn.
 
Và khi tháng Bảy khép lại, ta như vừa bước ra khỏi một giấc mơ đầy mưa và kỷ niệm. Những đêm mất ngủ, những giọt nước mắt rơi trong lặng thinh, những lần gồng mình tỏ ra mạnh mẽ – tất cả vẫn còn vương lại, như dư âm của một bản nhạc buồn chưa kịp dừng. Ta tự hỏi, phải chăng có những nỗi đau sinh ra chỉ để ta học cách chấp nhận và buông bỏ?

Tháng Tám đang đến, mang theo hy vọng mới, nhưng trái tim vẫn chưa sẵn sàng. Vẫn còn đó những lần ngoái lại phía sau, tự trách mình vì đã không đủ tỉnh táo, không đủ kiên cường, không đủ yêu lấy bản thân. Có lẽ phải thêm một thời gian nữa, ta mới đủ can đảm để tha thứ – không phải cho ai khác, mà là cho chính mình của tháng Bảy: yếu đuối, sai lầm nhưng rất thật lòng.

Những gì đã qua, hãy để chúng ở lại sau lưng, như cơn mưa cuối mùa chạm đất rồi tan. Dẫu vẫn còn đau, nhưng tháng Bảy đã trôi qua – và ta vẫn còn ở đây, sống, thở, và tiếp tục.
 


Tháng Bảy đã trôi qua, lặng lẽ như cách nó đến, để lại sau lưng những ngày đẫm đầy nỗi niềm không thể gọi thành tên. Có những nỗi đau tưởng chừng đã quên, lại âm ỉ trở về trong những đêm muộn, khiến lòng người thắt lại trong im lặng. Bao dự định chưa thành, bao lời chưa kịp nói, bao lần muốn buông xuôi… tất cả hòa quyện thành một vệt dài day dứt kéo lê qua từng ngày của tháng Bảy. Đó là tháng của những lựa chọn sai lầm, những hối tiếc muộn màng, và cả sự bất lực trước chính mình. Dẫu biết thời gian sẽ trôi, vết thương rồi cũng sẽ lành, nhưng có những ký ức vẫn nằm lại – không phai, không quên, chỉ chờ một khoảnh khắc yếu lòng để trỗi dậy. Tháng Bảy đi rồi, nhưng những nỗi buồn của nó vẫn ở lại, len lỏi đâu đó trong sâu thẳm tâm hồn.

Tạm biệt nhé những yêu thương khờ dại Gió sẽ thổi... sẽ quên một bờ vai Nắng sẽ hồng và mưa cũng sẽ tạnh Thời gian nhòa... kỉ niệm sẽ phôi phai. :vozvn (19): :vozvn (19): :vozvn (19):
 
Hôm nay thầy thất tình chồn ah, người yêu cũ đi lấy vợ rồi.
cO4VX097.webp
 


Tháng Bảy đã trôi qua, lặng lẽ như cách nó đến, để lại sau lưng những ngày đẫm đầy nỗi niềm không thể gọi thành tên. Có những nỗi đau tưởng chừng đã quên, lại âm ỉ trở về trong những đêm muộn, khiến lòng người thắt lại trong im lặng. Bao dự định chưa thành, bao lời chưa kịp nói, bao lần muốn buông xuôi… tất cả hòa quyện thành một vệt dài day dứt kéo lê qua từng ngày của tháng Bảy. Đó là tháng của những lựa chọn sai lầm, những hối tiếc muộn màng, và cả sự bất lực trước chính mình. Dẫu biết thời gian sẽ trôi, vết thương rồi cũng sẽ lành, nhưng có những ký ức vẫn nằm lại – không phai, không quên, chỉ chờ một khoảnh khắc yếu lòng để trỗi dậy. Tháng Bảy đi rồi, nhưng những nỗi buồn của nó vẫn ở lại, len lỏi đâu đó trong sâu thẳm tâm hồn.
Sắp tới tháng cô hồn rồi thầy. Thầy có cúng cô hồn không?

Đau giữa ngực khả năng gãy xương lồng ngực chọc vào phổi rồi :what:
 


Tháng Bảy đã trôi qua, lặng lẽ như cách nó đến, để lại sau lưng những ngày đẫm đầy nỗi niềm không thể gọi thành tên. Có những nỗi đau tưởng chừng đã quên, lại âm ỉ trở về trong những đêm muộn, khiến lòng người thắt lại trong im lặng. Bao dự định chưa thành, bao lời chưa kịp nói, bao lần muốn buông xuôi… tất cả hòa quyện thành một vệt dài day dứt kéo lê qua từng ngày của tháng Bảy. Đó là tháng của những lựa chọn sai lầm, những hối tiếc muộn màng, và cả sự bất lực trước chính mình. Dẫu biết thời gian sẽ trôi, vết thương rồi cũng sẽ lành, nhưng có những ký ức vẫn nằm lại – không phai, không quên, chỉ chờ một khoảnh khắc yếu lòng để trỗi dậy. Tháng Bảy đi rồi, nhưng những nỗi buồn của nó vẫn ở lại, len lỏi đâu đó trong sâu thẳm tâm hồn.
Ở đời mà
Khi có tiền bạn sẽ cảm nhận được cuộc sống.
Khi túng thiếu bạn sẽ thấm được cái vị đời
chuyện vú Lồn thì đâu có gì to tát
 
Và khi tháng Bảy khép lại, ta như vừa bước ra khỏi một giấc mơ đầy mưa và kỷ niệm. Những đêm mất ngủ, những giọt nước mắt rơi trong lặng thinh, những lần gồng mình tỏ ra mạnh mẽ – tất cả vẫn còn vương lại, như dư âm của một bản nhạc buồn chưa kịp dừng. Ta tự hỏi, phải chăng có những nỗi đau sinh ra chỉ để ta học cách chấp nhận và buông bỏ?

Tháng Tám đang đến, mang theo hy vọng mới, nhưng trái tim vẫn chưa sẵn sàng. Vẫn còn đó những lần ngoái lại phía sau, tự trách mình vì đã không đủ tỉnh táo, không đủ kiên cường, không đủ yêu lấy bản thân. Có lẽ phải thêm một thời gian nữa, ta mới đủ can đảm để tha thứ – không phải cho ai khác, mà là cho chính mình của tháng Bảy: yếu đuối, sai lầm nhưng rất thật lòng.

Những gì đã qua, hãy để chúng ở lại sau lưng, như cơn mưa cuối mùa chạm đất rồi tan. Dẫu vẫn còn đau, nhưng tháng Bảy đã trôi qua – và ta vẫn còn ở đây, sống, thở, và tiếp tục.

Tâm trạng vl, thôi kiếm con ghẹ địt giải tỏa đi mày
 
Top