Tranh cãi nhưng khổ nỗi có hiểu biết đâu mà đòi tranh cãi theo luận điểm? Nghe cô chú trong nhà có tí chức vị ngồi bốc phét xong in vô não bộ lên mạng khè ng khác, hoặc ra bàn nhậu khè bạn bè.
Khi va phải đối cứng có hiểu biết hơn nó chửi cho là bố thằng xàm lòn ngu còn hay sủa là bắt đầu tự ái trỗi dậy, á à con chó này mày dám bảo bố mày ngu à con chó lợn, đm mày biết bố tao là ai ko? Chú tao là ai ko? Mẹ tao là ai ko? Cá biệt mày biết cụ kỵ tao mấy đời ở đâu không? Xong các ảnh các chị ấy dùng toàn bộ khả năng gõ google và chat GPT để tìm kiếm thông tin cộng với những ký ức vụn vặt do cô gì chú bác cha anh bốc phét trước đó kể lại để nhằm hạ nhục thằng mặt loz kia.
Nhưng nó đâu biết cha anh chú bác nó khi nổ cũng là đang cóp nhặt thông tin và đi nổ. Thế là cái dây truyền xàm lozz nó ra đời.
Lời nói dối lúc nào chả lan truyền nhanh hơn sự thật.
Cuối cùng là hai tk ngu chửi nhau và hai chúng nó đều nghĩ bản thân mình thông minh hơn tk chó lợn kia.
Câu chuyện chỉ dừng lại khi câu chuyện bốc phét nào có nhiều ng tin hơn và bầy cừu bắt đầu ùa vào commnet trên mạng xác nhận "uk uk tôi cũng từng nghe nói thế" , "nó đúng rồi đấy bạn im mẹ mồm đi".
Khi lập luận bị số đông phản bác, đuối lý rồi nhưng lòng tự ái và cái tôi cao của dân annam không cho phép bản thân thừa nhận sự yếu kém. Tao phải bẻ cong luận điểm hoặc đổi chủ đề để tìm kiếm lòng tự tôn vừa bị chà đập