Tâm sự loser

Yssup3line

Khổ vì lồn
Ê hội cuối 9x cho t hỏi cuộc sống tụi m ổn không chứ cuộc sống t bế tắc vãi Lồn
Có chút tích lũy để chuẩn bị đi học tiếp giờ thất nghiệp nằm nhà ăn bám đúng nghèo thì hèn đéo dám quen ai.
Dạo này tự nhiên nổi hứng yêu đương thì lại nghĩ tới đống "tình phí" lại co vòi. Đúng nghèo thì hèn
À nhà xe t có đủ rồi, nhà thì ông bà già có xe thì tích góp mua từ lúc đi làm.
Trước hay nghe mấy lão trên này than, giờ tới tuổi mới thấm thật sự chỉ là đéo làm ra tiền nằm nhà 1 tháng gái bỏ, chi gì thì chắt bóp từng đồng hèn cả người luôn. Trầm cảm thật sự
Có cách nào kiếm tiền không chả nhẽ gần 30 tuổi lại đi xin làm bưng bê giống hồi sinh viên già đéo ai nhận. Chúng m có cách nào kiếm tiền không mách t với.
 
Tháng 26 công, 4tr5 lương cơ bản, 1tr phụ cấp cơm, 500k chuyên cần nếu không nghỉ ngày nào, 500k xăng xe đi lại.

Sáng đi làm bị Sếp chửi như chó, đồng nghiệp chia bè kéo phái nói xấu. Nhiều khi tao cũng muốn nghỉ việc để chữa lành như mày. Nhưng mà nghĩ đi nghĩ lại giai đoạn kinh tế khó khăn giữ được 1 công việc ổn định đôi khi còn quan trọng hơn chuyện có thích hay không.

Đừng vội vàng vì chút bực bội mà nộp đơn nghỉ việc. Bởi cơ hội mới không dễ dàng như ta tưởng. Nhiều công ty đang thắt chặt chi phí, giảm biên chế, hạ lương. Việc tìm được 1 chỗ làm phù hợp ngày này khó gấp nhiều lần trước đây. Có việc để làm, dù không mấy thoải mái nhưng vẫn tốt hơn là rơi vào cảnh thất nghiệp, vừa áp lực tài chính, vừa mệt mỏi tinh thần.

Thực ra điều đáng sợ nhất của thất nghiệp không chỉ là hết tiền mà chính là sự hoang mang. Rất nhiều người khi nghỉ rồi mới hiểu tìm việc khó hơn rất nhiều so với tưởng tượng. Tiền có thể kiếm lại nhưng cảm giác mất phương hướng, không biết mình còn giá trị ở đâu mới thật sự bào mòn ý chí.

Đi làm mục tiêu đầu tiên chính là lương. Chỉ cần lương đúng hạn còn lại đừng quá chấp nhặt. Lời đồng nghiệp bàn ra tán vào cứ để gió thổi bay. Lời phê bình của Sếp, nghe rồi bỏ ngoài tai, đừng để trong lòng.

Bởi có 1 sự thật, khi tiền đến đúng lúc mọi chuyện đều sẽ dễ thở hơn rất nhiều. Vì vậy hãy cố gắng kiên trì, làm hết trách nhiệm trong khả năng của mình. Và nhớ rằng ổn định hiện tại cũng là cách ta bảo vệ bản thân trong một xã hội đầy biến động.
 
Ê hội cuối 9x cho t hỏi cuộc sống tụi m ổn không chứ cuộc sống t bế tắc vãi lồn
Có chút tích lũy để chuẩn bị đi học tiếp giờ thất nghiệp nằm nhà ăn bám đúng nghèo thì hèn đéo dám quen ai.
Dạo này tự nhiên nổi hứng yêu đương thì lại nghĩ tới đống "tình phí" lại co vòi. Đúng nghèo thì hèn
À nhà xe t có đủ rồi, nhà thì ông bà già có xe thì tích góp mua từ lúc đi làm.
Trước hay nghe mấy lão trên này than, giờ tới tuổi mới thấm thật sự chỉ là đéo làm ra tiền nằm nhà 1 tháng gái bỏ, chi gì thì chắt bóp từng đồng hèn cả người luôn. Trầm cảm thật sự
Có cách nào kiếm tiền không chả nhẽ gần 30 tuổi lại đi xin làm bưng bê giống hồi sinh viên già đéo ai nhận. Chúng m có cách nào kiếm tiền không mách t với.
Mấy thằng lz ở tuổi này bị mắc cái bệnh đúng cái câu cuối mày nói đấy: "Ngại". Chả nhẽ lại chửi nhưng thôi t nói thế này, m tự chiêm nghiệm những người xung quanh và cuộc sống.
Thời buổi này những thằng có tiền, phông bạt, up mạng xã hội nhiều nhất là những thằng thất bại nhất trong 5-10 năm tới. mày có thể nhìn lại những thằng 5 năm trước nó hay khoe, giờ nó đâu rồi
Làm cái gì thì làm, cái gì ra tiền mà ko phạm pháp đều là đáng quý, kể cả là bưng bê. Còn đéo ai quan tâm hay biết m bưng bê đâu mà Ngại, làm gì đừng kể ai biết là được.
Cái tuổi này, ai hỏi gì cứ cười cho tao, không cần trả lời. Nhà có, xe có thì kiếm tiền mà ăn chơi thôi chứ cần đéo gì nữa mà ngại, ngày kiếm 300-500k là m đã thuộc top thu nhập VN rồi, từ từ quen nhiều, thấy nhiều rồi có người tự mang cơ hội tới cho m thôi, đừng có trầm cảm, ngại làm mà đi đầu tư coin, vay nợ ăn chơi là chết đó.
 
Tháng 26 công, 4tr5 lương cơ bản, 1tr phụ cấp cơm, 500k chuyên cần nếu không nghỉ ngày nào, 500k xăng xe đi lại.

Sáng đi làm bị Sếp chửi như chó, đồng nghiệp chia bè kéo phái nói xấu. Nhiều khi tao cũng muốn nghỉ việc để chữa lành như mày. Nhưng mà nghĩ đi nghĩ lại giai đoạn kinh tế khó khăn giữ được 1 công việc ổn định đôi khi còn quan trọng hơn chuyện có thích hay không.

Đừng vội vàng vì chút bực bội mà nộp đơn nghỉ việc. Bởi cơ hội mới không dễ dàng như ta tưởng. Nhiều công ty đang thắt chặt chi phí, giảm biên chế, hạ lương. Việc tìm được 1 chỗ làm phù hợp ngày này khó gấp nhiều lần trước đây. Có việc để làm, dù không mấy thoải mái nhưng vẫn tốt hơn là rơi vào cảnh thất nghiệp, vừa áp lực tài chính, vừa mệt mỏi tinh thần.

Thực ra điều đáng sợ nhất của thất nghiệp không chỉ là hết tiền mà chính là sự hoang mang. Rất nhiều người khi nghỉ rồi mới hiểu tìm việc khó hơn rất nhiều so với tưởng tượng. Tiền có thể kiếm lại nhưng cảm giác mất phương hướng, không biết mình còn giá trị ở đâu mới thật sự bào mòn ý chí.

Đi làm mục tiêu đầu tiên chính là lương. Chỉ cần lương đúng hạn còn lại đừng quá chấp nhặt. Lời đồng nghiệp bàn ra tán vào cứ để gió thổi bay. Lời phê bình của Sếp, nghe rồi bỏ ngoài tai, đừng để trong lòng.

Bởi có 1 sự thật, khi tiền đến đúng lúc mọi chuyện đều sẽ dễ thở hơn rất nhiều. Vì vậy hãy cố gắng kiên trì, làm hết trách nhiệm trong khả năng của mình. Và nhớ rằng ổn định hiện tại cũng là cách ta bảo vệ bản thân trong một xã hội đầy biến động.
Phải t lương 5tr 1 tháng t thà nằm thẳng còn hơn. Thà đ có tiền còn hơn để cn bóc lột ép giá nhân công
 
Tháng 26 công, 4tr5 lương cơ bản, 1tr phụ cấp cơm, 500k chuyên cần nếu không nghỉ ngày nào, 500k xăng xe đi lại.

Sáng đi làm bị Sếp chửi như chó, đồng nghiệp chia bè kéo phái nói xấu. Nhiều khi tao cũng muốn nghỉ việc để chữa lành như mày. Nhưng mà nghĩ đi nghĩ lại giai đoạn kinh tế khó khăn giữ được 1 công việc ổn định đôi khi còn quan trọng hơn chuyện có thích hay không.

Đừng vội vàng vì chút bực bội mà nộp đơn nghỉ việc. Bởi cơ hội mới không dễ dàng như ta tưởng. Nhiều công ty đang thắt chặt chi phí, giảm biên chế, hạ lương. Việc tìm được 1 chỗ làm phù hợp ngày này khó gấp nhiều lần trước đây. Có việc để làm, dù không mấy thoải mái nhưng vẫn tốt hơn là rơi vào cảnh thất nghiệp, vừa áp lực tài chính, vừa mệt mỏi tinh thần.

Thực ra điều đáng sợ nhất của thất nghiệp không chỉ là hết tiền mà chính là sự hoang mang. Rất nhiều người khi nghỉ rồi mới hiểu tìm việc khó hơn rất nhiều so với tưởng tượng. Tiền có thể kiếm lại nhưng cảm giác mất phương hướng, không biết mình còn giá trị ở đâu mới thật sự bào mòn ý chí.

Đi làm mục tiêu đầu tiên chính là lương. Chỉ cần lương đúng hạn còn lại đừng quá chấp nhặt. Lời đồng nghiệp bàn ra tán vào cứ để gió thổi bay. Lời phê bình của Sếp, nghe rồi bỏ ngoài tai, đừng để trong lòng.

Bởi có 1 sự thật, khi tiền đến đúng lúc mọi chuyện đều sẽ dễ thở hơn rất nhiều. Vì vậy hãy cố gắng kiên trì, làm hết trách nhiệm trong khả năng của mình. Và nhớ rằng ổn định hiện tại cũng là cách ta bảo vệ bản thân trong một xã hội đầy biến động.
Thanks bro, đấy m hiểu đấy lương 3 cọc 3 đồng tích lũy chả là bao, môi trường độc hại cả tinh thần lẫn sức lực đéo chịu được t đành kiếm nước học thêm cải thiện bản thân xem sao
Nghỉ cái giờ còn chút tích lũy còn đỡ nhưng đúng mệt mỏi cả tinh thần với mất phương hướng nó khủng hoảng hơn nhiều sức tưởng tượng của t.
Bảo sao tụi trẻ nó nằm thẳng vì éo cạnh tranh nổi việc ngon, việc nhàng nhàng thì đéo đủ chi tiêu. 9x giờ cũng toàn sắp đầu 3 rồi cảm giác thất bại nó làm t đéo biết làm gì luôn
 
Thanks bro, đấy m hiểu đấy lương 3 cọc 3 đồng tích lũy chả là bao, môi trường độc hại cả tinh thần lẫn sức lực đéo chịu được t đành kiếm nước học thêm cải thiện bản thân xem sao
Nghỉ cái giờ còn chút tích lũy còn đỡ nhưng đúng mệt mỏi cả tinh thần với mất phương hướng nó khủng hoảng hơn nhiều sức tưởng tượng của t.
Bảo sao tụi trẻ nó nằm thẳng vì éo cạnh tranh nổi việc ngon, việc nhàng nhàng thì đéo đủ chi tiêu. 9x giờ cũng toàn sắp đầu 3 rồi cảm giác thất bại nó làm t đéo biết làm gì luôn
Học gì học cũng đừng học thạc sĩ giống genz nhé. Thấy bọn nó cứ 10 đứa ra trường k xin dc việc là hết 5-6 đứa học tiếp lên thạc.
 
Mấy thằng lz ở tuổi này bị mắc cái bệnh đúng cái câu cuối mày nói đấy: "Ngại". Chả nhẽ lại chửi nhưng thôi t nói thế này, m tự chiêm nghiệm những người xung quanh và cuộc sống.
Thời buổi này những thằng có tiền, phông bạt, up mạng xã hội nhiều nhất là những thằng thất bại nhất trong 5-10 năm tới. mày có thể nhìn lại những thằng 5 năm trước nó hay khoe, giờ nó đâu rồi
Làm cái gì thì làm, cái gì ra tiền mà ko phạm pháp đều là đáng quý, kể cả là bưng bê. Còn đéo ai quan tâm hay biết m bưng bê đâu mà Ngại, làm gì đừng kể ai biết là được.
Cái tuổi này, ai hỏi gì cứ cười cho tao, không cần trả lời. Nhà có, xe có thì kiếm tiền mà ăn chơi thôi chứ cần đéo gì nữa mà ngại, ngày kiếm 300-500k là m đã thuộc top thu nhập VN rồi, từ từ quen nhiều, thấy nhiều rồi có người tự mang cơ hội tới cho m thôi, đừng có trầm cảm, ngại làm mà đi đầu tư coin, vay nợ ăn chơi là chết đó.
Đúng thật đéo ai quan tâm mình là ai chắc bần hàn lắm phải đi chạy xe cho có đồng ra đồng vào cho đầu óc nó bớt mụ mị
Chứ đúng như m nói t ko ham chơi nhưng cũng nghĩ tới coin củng, vàng... Nhưng nghĩ đéo biết gì mất cả đống tích lũy thì đéo còn cả vốn mà vực dậy
 
Thanks bro, đấy m hiểu đấy lương 3 cọc 3 đồng tích lũy chả là bao, môi trường độc hại cả tinh thần lẫn sức lực đéo chịu được t đành kiếm nước học thêm cải thiện bản thân xem sao
Nghỉ cái giờ còn chút tích lũy còn đỡ nhưng đúng mệt mỏi cả tinh thần với mất phương hướng nó khủng hoảng hơn nhiều sức tưởng tượng của t.
Bảo sao tụi trẻ nó nằm thẳng vì éo cạnh tranh nổi việc ngon, việc nhàng nhàng thì đéo đủ chi tiêu. 9x giờ cũng toàn sắp đầu 3 rồi cảm giác thất bại nó làm t đéo biết làm gì luôn
T thấy m nếu có tý bằng cấp m đi thử nc ngoài xem
 
Học gì học cũng đừng học thạc sĩ giống genz nhé. Thấy bọn nó cứ 10 đứa ra trường k xin dc việc là hết 5-6 đứa học tiếp lên thạc.
Học thạc sĩ xong vẫn thất nghiệp-)) m nói chuẩn luôn t thấy bh nếu t đc trở về ngày xưa t sẽ chỉ học cao đẳng thôi học xong đi mẹ nc ngoài làm kỹ sư là đủ rồi k cần phải đại học làm gì cho tốn thời gian cả
 
Phải t lương 5tr 1 tháng t thà nằm thẳng còn hơn. Thà đ có tiền còn hơn để cn bóc lột ép giá nhân công
M tầm 3x mà thất nghiệp không có đồng ra đồng vào xem nhục lắm
Có thât bại có nghèo mà vẫn kiến ra tiền nó vẫn hơn ăn bám ở nhà 5 7 củ vẫn phải bò đi mà kiếm thôi.
 
Đúng thật đéo ai quan tâm mình là ai chắc bần hàn lắm phải đi chạy xe cho có đồng ra đồng vào cho đầu óc nó bớt mụ mị
Chứ đúng như m nói t ko ham chơi nhưng cũng nghĩ tới coin củng, vàng... Nhưng nghĩ đéo biết gì mất cả đống tích lũy thì đéo còn cả vốn mà vực dậy
tao bị rơi vào trạng thái bần hèn nợ nần nhưng được cái tính tao hay cười trừ. Bình thường vẫn nhận job freelance, lúc nào rảnh t đi chạy Bee kiếm tiền chillchill.
Quan điểm tao rất rõ ràng: nếu đéo làm gì ra tiền thì ko nên làm gì cả, không đầu tư, không khởi nghiệp, không nợ thêm.
Tao ra HN chạy bee chả ai biết, thỉnh thoảng có người alo công việc t vẫn bảo dạo này bận để sắp xếp. Tự nhiên 1 thời gian thấy ngon, vui vẻ, ko stress công việc nữa, về nhà lại nghe ngta đồn: "Thằng nhà này giỏi lắm, đi đi lại lại suốt, bận lắm" hài vl
 
Haizz ngành t khó đi nước ngoài được, t cũng tìm mối rồi đang học tiếng để kiếm mấy môi đi tàu biển hoặc giàn khoan
Biết khó thì cố làm gì , cần gì phải đúng ngành sang làm kỹ thuật hoặc kỹ sư đứng máy là đc r. Đi 1 vài năm cho khuây khoả r về
 
Tuổi hãn còn trẻ thì chịu khó làm công nhân,giờ công nhân rất sáng cửa,tăng ca 8,9h tối về là dc 8 đến 10 củ rồi. Tích luỹ mua Bít coi như anh Nath99 bảo đấy thì mai kia không phải khổ đâu.
 

Có thể bạn quan tâm

Top