Live Tao 44 tuổi rồi, và đây chỉ là một góc nhìn, những gì cuộc đời dạy tao... (Đéo phải lời khuyên)

Thỏ Trắng Ác Tâm

Súng hết đạn
Tao từng làm đủ nghề từ văn phòng tới cu-li. Lúc nhỏ thì nhà nghèo, làm thêm từ năm lớp 6. Lớn lên đi học đàng hoàng, cha mẹ không bỏ bê, ông bà còn sống tới khi tao qua tuổi hai mấy. Có lúc tao kiếm hơn gần 300-400tr/năm, rồi cũng có lúc sạch túi, không có nổi 100k mua đồ ăn hay thuê chỗ ngủ. Từng đứng trên đỉnh, tự thân mà có, rồi tụt không phanh xuống đáy... Cũng chỉ vì bị lừa, bị đời đạp, mà chẳng ai đỡ. Nhưng không sao, kệ mẹ nó.

Cuộc đời dạy tao nhiều thứ mà trường học không dạy, hay thằng già nào đó ba hoa xạo Lồn về kinh nghiệm cuộc đời.

1. "Tiền không mua được hạnh phúc" là câu tụi giàu bày ra để tụi nghèo ngoan ngoãn mà đi làm thuê. Tiền không phải là hạnh phúc, nhưng thiếu tiền thì mày không sống nổi.

2. Tình thân, tình bạn, tình yêu: phần lớn đều có điều kiện. Khi tao có tiền, có sức, còn trẻ, có nhà, có xe... bạn bè đầy ra, gia đình niềm nở. Khi tao trắng tay, tụi nó biến mất như chưa từng tồn tại. Người cuối cùng còn thương tao thật lòng, chắc chỉ có ông bà ngoại.

Tao từng nghĩ gia đình là nơi để về. Không. Gia đình là nơi mà nếu mày không còn gì để cho, thì đừng mơ tới chuyện được ở lại.

3. Tao từng quen không ít đại gia, và cũng từng khá khẩm. Nhưng nói cho mày nghe: "tự làm giàu" phần lớn là ăn may + thời điểm đúng + gia đình đúng. Hồi đó tụi nó giàu lên được là vì thị trường còn mới, internet còn hoang sơ, làm gì cũng có chỗ đứng. Giờ mà bắt đầu lại như mày với tao? Bể đầu. Thế mà tụi nó vẫn đi dạy người trẻ “hãy làm như tao đã làm”.

4. "Tự lực cánh sinh" chỉ đúng khi mày còn khỏe mạnh. Khi mày nằm bẹp không gượng dậy nổi: Đừng Mong Ai Giúp.

Tao từng nằm liệt giường gần 2 tuần. Không ai gọi hỏi. Không ai ghé qua. Tao gọi cấp cứu, tụi nó bảo “hết xe, ráng chờ” rồi cúp máy. Tao đã hiểu: chết một mình còn đỡ hơn là sống mà không ai quan tâm. Hãy giữ chút thể diện cuối cho bản thân mày.

5. Người càng tử tế, càng hay bị bỏ rơi. Tao từng sống thật lòng, tử tế, nghĩ rằng nếu mình sống đàng hoàng thì đời sẽ đàng hoàng lại. Sai. Người ta chỉ nhớ tới mày khi mày còn giá trị. Mày cho không cũng không ai nhận, vì mày không còn “ngon” như xưa.

6. Nếu mày còn trẻ, còn có cha mẹ, còn có gia đình gọi điện mỗi tuần. Hãy cảm ơn cuộc đời, trời này. Tao không còn ai. Không bạn thân. Không người yêu. Không ai hỏi tao ăn gì chưa. Không ai ghé qua.

Nếu mày đang ở tuổi 20 hay 30, đừng tưởng tình yêu, gia đình, hay sự quan tâm là thứ sẽ luôn tồn tại hiển nhiên. Hãy xây dựng nó ngay từ bây giờ, một cách có ý thức.



k7wB2Ry.jpeg

g2I3INm.jpeg

XSj3Cp.jpeg

blCQA58.jpeg

oAic8p.jpeg
 
Không biết bài này của mày thật hay là copy ở đâu về, nhưng tao vẫn vodka mày! Tao cũng khuyên là khi ở trên đỉnh thì phải chuẩn bị cho lúc tàn. Kẻo xuống đáy thì lại không kịp thích nghi rồi viết tùm lum. Đặc biệt, đừng đổ lỗi cho cuộc đời hoặc người khác, hãy suy ngẫm về lỗi của mình.
 
Số 2 quá chuẩn .

Phàm cái gì mà mày làm miễn phí thường xuyên thì người thân ,nhất là anh chị em (dâu rễ) mặc nhiên nghỉ rằng đó là trách nhiệm của mày.

Tao có thằng anh ruộc vừa bị tai biến thoát chết trong gang tấc, tất cả mọi việc trong gia đình tao kể cả việc nó bị tai biến tao đều lo từ a-z nhưng bà già tao và con vợ nó thì cho rằng đó là trách nhiệm của tao, còn lúc tao gặp hoạn nằm viện thì đéo thấy mặt 2 vợ chồng nó đâu, kể cả câu thăm hỏi củng đéo.

=>> Tình thân là chỉ khi mày còn giá trị thì mới có cái gọi là tình thân là gia đình .
 
Tao từng làm đủ nghề từ văn phòng tới cu-li. Lúc nhỏ thì nhà nghèo, làm thêm từ năm lớp 6. Lớn lên đi học đàng hoàng, cha mẹ không bỏ bê, ông bà còn sống tới khi tao qua tuổi hai mấy. Có lúc tao kiếm hơn gần 300-400tr/năm, rồi cũng có lúc sạch túi, không có nổi 100k mua đồ ăn hay thuê chỗ ngủ. Từng đứng trên đỉnh, tự thân mà có, rồi tụt không phanh xuống đáy... Cũng chỉ vì bị lừa, bị đời đạp, mà chẳng ai đỡ. Nhưng không sao, kệ mẹ nó.

Cuộc đời dạy tao nhiều thứ mà trường học không dạy, hay thằng già nào đó ba hoa xạo lồn về kinh nghiệm cuộc đời.

1. "Tiền không mua được hạnh phúc" là câu tụi giàu bày ra để tụi nghèo ngoan ngoãn mà đi làm thuê. Tiền không phải là hạnh phúc, nhưng thiếu tiền thì mày không sống nổi.

2. Tình thân, tình bạn, tình yêu: phần lớn đều có điều kiện. Khi tao có tiền, có sức, còn trẻ, có nhà, có xe... bạn bè đầy ra, gia đình niềm nở. Khi tao trắng tay, tụi nó biến mất như chưa từng tồn tại. Người cuối cùng còn thương tao thật lòng, chắc chỉ có ông bà ngoại.

Tao từng nghĩ gia đình là nơi để về. Không. Gia đình là nơi mà nếu mày không còn gì để cho, thì đừng mơ tới chuyện được ở lại.

3. Tao từng quen không ít đại gia, và cũng từng khá khẩm. Nhưng nói cho mày nghe: "tự làm giàu" phần lớn là ăn may + thời điểm đúng + gia đình đúng. Hồi đó tụi nó giàu lên được là vì thị trường còn mới, internet còn hoang sơ, làm gì cũng có chỗ đứng. Giờ mà bắt đầu lại như mày với tao? Bể đầu. Thế mà tụi nó vẫn đi dạy người trẻ “hãy làm như tao đã làm”.

4. "Tự lực cánh sinh" chỉ đúng khi mày còn khỏe mạnh. Khi mày nằm bẹp không gượng dậy nổi: Đừng Mong Ai Giúp.

Tao từng nằm liệt giường gần 2 tuần. Không ai gọi hỏi. Không ai ghé qua. Tao gọi cấp cứu, tụi nó bảo “hết xe, ráng chờ” rồi cúp máy. Tao đã hiểu: chết một mình còn đỡ hơn là sống mà không ai quan tâm. Hãy giữ chút thể diện cuối cho bản thân mày.

5. Người càng tử tế, càng hay bị bỏ rơi. Tao từng sống thật lòng, tử tế, nghĩ rằng nếu mình sống đàng hoàng thì đời sẽ đàng hoàng lại. Sai. Người ta chỉ nhớ tới mày khi mày còn giá trị. Mày cho không cũng không ai nhận, vì mày không còn “ngon” như xưa.

6. Nếu mày còn trẻ, còn có cha mẹ, còn có gia đình gọi điện mỗi tuần. Hãy cảm ơn cuộc đời, trời này. Tao không còn ai. Không bạn thân. Không người yêu. Không ai hỏi tao ăn gì chưa. Không ai ghé qua.

Nếu mày đang ở tuổi 20 hay 30, đừng tưởng tình yêu, gia đình, hay sự quan tâm là thứ sẽ luôn tồn tại hiển nhiên. Hãy xây dựng nó ngay từ bây giờ, một cách có ý thức.



k7wB2Ry.jpeg

g2I3INm.jpeg

XSj3Cp.jpeg

blCQA58.jpeg

oAic8p.jpeg
Rất respect góc nhìn của m, t thấy rất nhiều xoay quanh gia đình và các mối quan hệ, có lẽ đó thật sự là những gì làm m đau nhất
T tâm đắc nhất điều đầu và điều cuối. Tiền k phải là hạnh phúc nhưng nó tạo ra được hạnh phúc. Còn hạnh phúc và các mối quan hệ phải tự ý thức mà xây, đúng là đời vô thường lắm k có gì hiển nhiên.
Mong m tiếp tục sống khỏe hơn, mạnh mẽ hơn để còn đủ thời gian chiêm nghiệm cuộc đời
 
Tao từng làm đủ nghề từ văn phòng tới cu-li. Lúc nhỏ thì nhà nghèo, làm thêm từ năm lớp 6. Lớn lên đi học đàng hoàng, cha mẹ không bỏ bê, ông bà còn sống tới khi tao qua tuổi hai mấy. Có lúc tao kiếm hơn gần 300-400tr/năm, rồi cũng có lúc sạch túi, không có nổi 100k mua đồ ăn hay thuê chỗ ngủ. Từng đứng trên đỉnh, tự thân mà có, rồi tụt không phanh xuống đáy... Cũng chỉ vì bị lừa, bị đời đạp, mà chẳng ai đỡ. Nhưng không sao, kệ mẹ nó.

Cuộc đời dạy tao nhiều thứ mà trường học không dạy, hay thằng già nào đó ba hoa xạo lồn về kinh nghiệm cuộc đời.

1. "Tiền không mua được hạnh phúc" là câu tụi giàu bày ra để tụi nghèo ngoan ngoãn mà đi làm thuê. Tiền không phải là hạnh phúc, nhưng thiếu tiền thì mày không sống nổi.

2. Tình thân, tình bạn, tình yêu: phần lớn đều có điều kiện. Khi tao có tiền, có sức, còn trẻ, có nhà, có xe... bạn bè đầy ra, gia đình niềm nở. Khi tao trắng tay, tụi nó biến mất như chưa từng tồn tại. Người cuối cùng còn thương tao thật lòng, chắc chỉ có ông bà ngoại.

Tao từng nghĩ gia đình là nơi để về. Không. Gia đình là nơi mà nếu mày không còn gì để cho, thì đừng mơ tới chuyện được ở lại.

3. Tao từng quen không ít đại gia, và cũng từng khá khẩm. Nhưng nói cho mày nghe: "tự làm giàu" phần lớn là ăn may + thời điểm đúng + gia đình đúng. Hồi đó tụi nó giàu lên được là vì thị trường còn mới, internet còn hoang sơ, làm gì cũng có chỗ đứng. Giờ mà bắt đầu lại như mày với tao? Bể đầu. Thế mà tụi nó vẫn đi dạy người trẻ “hãy làm như tao đã làm”.

4. "Tự lực cánh sinh" chỉ đúng khi mày còn khỏe mạnh. Khi mày nằm bẹp không gượng dậy nổi: Đừng Mong Ai Giúp.

Tao từng nằm liệt giường gần 2 tuần. Không ai gọi hỏi. Không ai ghé qua. Tao gọi cấp cứu, tụi nó bảo “hết xe, ráng chờ” rồi cúp máy. Tao đã hiểu: chết một mình còn đỡ hơn là sống mà không ai quan tâm. Hãy giữ chút thể diện cuối cho bản thân mày.

5. Người càng tử tế, càng hay bị bỏ rơi. Tao từng sống thật lòng, tử tế, nghĩ rằng nếu mình sống đàng hoàng thì đời sẽ đàng hoàng lại. Sai. Người ta chỉ nhớ tới mày khi mày còn giá trị. Mày cho không cũng không ai nhận, vì mày không còn “ngon” như xưa.

6. Nếu mày còn trẻ, còn có cha mẹ, còn có gia đình gọi điện mỗi tuần. Hãy cảm ơn cuộc đời, trời này. Tao không còn ai. Không bạn thân. Không người yêu. Không ai hỏi tao ăn gì chưa. Không ai ghé qua.

Nếu mày đang ở tuổi 20 hay 30, đừng tưởng tình yêu, gia đình, hay sự quan tâm là thứ sẽ luôn tồn tại hiển nhiên. Hãy xây dựng nó ngay từ bây giờ, một cách có ý thức.



k7wB2Ry.jpeg

g2I3INm.jpeg

XSj3Cp.jpeg

blCQA58.jpeg

oAic8p.jpeg
Kệ mẹ đời mà sống . Biết buông bỏ là sẽ nhẹ nhàng. Cái gì đến thì đón nhận không hi vọng nhiều .
 
Tao từng làm đủ nghề từ văn phòng tới cu-li. Lúc nhỏ thì nhà nghèo, làm thêm từ năm lớp 6. Lớn lên đi học đàng hoàng, cha mẹ không bỏ bê, ông bà còn sống tới khi tao qua tuổi hai mấy. Có lúc tao kiếm hơn gần 300-400tr/năm, rồi cũng có lúc sạch túi, không có nổi 100k mua đồ ăn hay thuê chỗ ngủ. Từng đứng trên đỉnh, tự thân mà có, rồi tụt không phanh xuống đáy... Cũng chỉ vì bị lừa, bị đời đạp, mà chẳng ai đỡ. Nhưng không sao, kệ mẹ nó.

Cuộc đời dạy tao nhiều thứ mà trường học không dạy, hay thằng già nào đó ba hoa xạo lồn về kinh nghiệm cuộc đời.

1. "Tiền không mua được hạnh phúc" là câu tụi giàu bày ra để tụi nghèo ngoan ngoãn mà đi làm thuê. Tiền không phải là hạnh phúc, nhưng thiếu tiền thì mày không sống nổi.

2. Tình thân, tình bạn, tình yêu: phần lớn đều có điều kiện. Khi tao có tiền, có sức, còn trẻ, có nhà, có xe... bạn bè đầy ra, gia đình niềm nở. Khi tao trắng tay, tụi nó biến mất như chưa từng tồn tại. Người cuối cùng còn thương tao thật lòng, chắc chỉ có ông bà ngoại.

Tao từng nghĩ gia đình là nơi để về. Không. Gia đình là nơi mà nếu mày không còn gì để cho, thì đừng mơ tới chuyện được ở lại.

3. Tao từng quen không ít đại gia, và cũng từng khá khẩm. Nhưng nói cho mày nghe: "tự làm giàu" phần lớn là ăn may + thời điểm đúng + gia đình đúng. Hồi đó tụi nó giàu lên được là vì thị trường còn mới, internet còn hoang sơ, làm gì cũng có chỗ đứng. Giờ mà bắt đầu lại như mày với tao? Bể đầu. Thế mà tụi nó vẫn đi dạy người trẻ “hãy làm như tao đã làm”.

4. "Tự lực cánh sinh" chỉ đúng khi mày còn khỏe mạnh. Khi mày nằm bẹp không gượng dậy nổi: Đừng Mong Ai Giúp.

Tao từng nằm liệt giường gần 2 tuần. Không ai gọi hỏi. Không ai ghé qua. Tao gọi cấp cứu, tụi nó bảo “hết xe, ráng chờ” rồi cúp máy. Tao đã hiểu: chết một mình còn đỡ hơn là sống mà không ai quan tâm. Hãy giữ chút thể diện cuối cho bản thân mày.

5. Người càng tử tế, càng hay bị bỏ rơi. Tao từng sống thật lòng, tử tế, nghĩ rằng nếu mình sống đàng hoàng thì đời sẽ đàng hoàng lại. Sai. Người ta chỉ nhớ tới mày khi mày còn giá trị. Mày cho không cũng không ai nhận, vì mày không còn “ngon” như xưa.

6. Nếu mày còn trẻ, còn có cha mẹ, còn có gia đình gọi điện mỗi tuần. Hãy cảm ơn cuộc đời, trời này. Tao không còn ai. Không bạn thân. Không người yêu. Không ai hỏi tao ăn gì chưa. Không ai ghé qua.

Nếu mày đang ở tuổi 20 hay 30, đừng tưởng tình yêu, gia đình, hay sự quan tâm là thứ sẽ luôn tồn tại hiển nhiên. Hãy xây dựng nó ngay từ bây giờ, một cách có ý thức.



k7wB2Ry.jpeg

g2I3INm.jpeg

XSj3Cp.jpeg

blCQA58.jpeg

oAic8p.jpeg
Viết ra đc những dòng như này mày ăn đủ cay đắng cuộc đờ rồi. Thôi cố mà cày mày ạ. Tiền nó là tất cả.
 
Tao từng làm đủ nghề từ văn phòng tới cu-li. Lúc nhỏ thì nhà nghèo, làm thêm từ năm lớp 6. Lớn lên đi học đàng hoàng, cha mẹ không bỏ bê, ông bà còn sống tới khi tao qua tuổi hai mấy. Có lúc tao kiếm hơn gần 300-400tr/năm, rồi cũng có lúc sạch túi, không có nổi 100k mua đồ ăn hay thuê chỗ ngủ. Từng đứng trên đỉnh, tự thân mà có, rồi tụt không phanh xuống đáy... Cũng chỉ vì bị lừa, bị đời đạp, mà chẳng ai đỡ. Nhưng không sao, kệ mẹ nó.

Cuộc đời dạy tao nhiều thứ mà trường học không dạy, hay thằng già nào đó ba hoa xạo lồn về kinh nghiệm cuộc đời.

1. "Tiền không mua được hạnh phúc" là câu tụi giàu bày ra để tụi nghèo ngoan ngoãn mà đi làm thuê. Tiền không phải là hạnh phúc, nhưng thiếu tiền thì mày không sống nổi.

2. Tình thân, tình bạn, tình yêu: phần lớn đều có điều kiện. Khi tao có tiền, có sức, còn trẻ, có nhà, có xe... bạn bè đầy ra, gia đình niềm nở. Khi tao trắng tay, tụi nó biến mất như chưa từng tồn tại. Người cuối cùng còn thương tao thật lòng, chắc chỉ có ông bà ngoại.

Tao từng nghĩ gia đình là nơi để về. Không. Gia đình là nơi mà nếu mày không còn gì để cho, thì đừng mơ tới chuyện được ở lại.

3. Tao từng quen không ít đại gia, và cũng từng khá khẩm. Nhưng nói cho mày nghe: "tự làm giàu" phần lớn là ăn may + thời điểm đúng + gia đình đúng. Hồi đó tụi nó giàu lên được là vì thị trường còn mới, internet còn hoang sơ, làm gì cũng có chỗ đứng. Giờ mà bắt đầu lại như mày với tao? Bể đầu. Thế mà tụi nó vẫn đi dạy người trẻ “hãy làm như tao đã làm”.

4. "Tự lực cánh sinh" chỉ đúng khi mày còn khỏe mạnh. Khi mày nằm bẹp không gượng dậy nổi: Đừng Mong Ai Giúp.

Tao từng nằm liệt giường gần 2 tuần. Không ai gọi hỏi. Không ai ghé qua. Tao gọi cấp cứu, tụi nó bảo “hết xe, ráng chờ” rồi cúp máy. Tao đã hiểu: chết một mình còn đỡ hơn là sống mà không ai quan tâm. Hãy giữ chút thể diện cuối cho bản thân mày.

5. Người càng tử tế, càng hay bị bỏ rơi. Tao từng sống thật lòng, tử tế, nghĩ rằng nếu mình sống đàng hoàng thì đời sẽ đàng hoàng lại. Sai. Người ta chỉ nhớ tới mày khi mày còn giá trị. Mày cho không cũng không ai nhận, vì mày không còn “ngon” như xưa.

6. Nếu mày còn trẻ, còn có cha mẹ, còn có gia đình gọi điện mỗi tuần. Hãy cảm ơn cuộc đời, trời này. Tao không còn ai. Không bạn thân. Không người yêu. Không ai hỏi tao ăn gì chưa. Không ai ghé qua.

Nếu mày đang ở tuổi 20 hay 30, đừng tưởng tình yêu, gia đình, hay sự quan tâm là thứ sẽ luôn tồn tại hiển nhiên. Hãy xây dựng nó ngay từ bây giờ, một cách có ý thức.



k7wB2Ry.jpeg

g2I3INm.jpeg

XSj3Cp.jpeg

blCQA58.jpeg

oAic8p.jpeg
Copy :))
 
Thằng thớt nói đúng. T 30 và đã trải qua ít nhất 4 điều trên. Đó là lý do t sẽ ko và đéo bao giờ lập gia đình. Vì nếu ko may tụi mày nằm xuống, sẽ chẳng có ai giúp đỡ. Vợ con, bạn bè cho cút luôn. T lướt TikTok thấy có thằng tai biến và trải nghiệm như vậy.
 
Sao m đã từng nằm liệt 2 tuần, lại không có câu nào nói "đời là giấc mộng"?
44 tuổi rồi chứ phải 24 hay 14 đâu mà còn sân si chuyện tiền bạc, mối quan hệ...
44 tuổi phải biết đời là mộng, mọi thứ như gió thoảng mây bay, vô thường, có có không không.
Người ta có thể không tốt với mình, nhưng nếu m là người tốt, thì phải luôn đối xử tốt với tất cả. 44 tuổi đủ lớn để là chính mình.
Người ta toan tính tốt xấu, chẳng liên quan đến m nếu không hại m, 100 năm nữa chẳng còn ai tốt ai xấu (đối với m) còn tồn tại.

"Thiền sư cứu bọ cạp, bọ cạp chích tay thiền sư, nhưng ông vẫn cứu. Cứu vì bản tính của ông, còn chích là bản tính của bò cạp"
 
T thấy m có cái nhìn tiêu cực quá
T trải qua 2 lần khởi nghiệp thất bại, li hôn 2 lần, li hôn với vk 2 t cho nó 1 lô đất là ts riêng của t, giờ trị giá hơn 3 tỷ nhưng mượn nó 50 tr nó đéo cho
Tuy nhiên sau tất cả, t nghiệm ra rằng:
- Cuộc đời nj sống là để trải nghiệm, khổ đau, cô đơn, thất vọng cũng là 1 loại trải nghiệm, hãy cứ hoan hỉ, luôn lạc quan
- Tất cả chuyện xảy ra đều là nên xảy ra. Tôn trọng quá khứ. K dằn vặt bản thân. Gạo đem vào giã bao đau đớn, gạo giã xong r trắng tựa bông, sống ở trên đời ng cũng vậy, gian lan khổ luyện mới thành công. Mọi chuyện xảy ra để tôi luyện mình thành 1 phiên bản tốt hơn
- Để thành công thì ngoài thiên thời, địa lợi, bản thân cũng phải có kiến thức, bản lĩnh. Để khi cơ hội đến, m dám nắm lấy và đủ khả năng hiện thực hóa nó
- Cơ hội lúc nào cũng có chỉ là mình ko nhìn ra, hãy thay đổi góc nhìn để có cái nhìn tốt hơn, xa hơn, sâu sắc hơn
- Ko có con đường cùng, tất cả chỉ là thử thách, tin vào bản thân, vào tương lai, hạnh phúc với hoàn cảnh hiện tại
 

Có thể bạn quan tâm

Top