Luôn gào lên “+S ác, độc tài, phản kháng là chết, không thể thắng được"
nhưng lại đòi hỏi một kiểu công bằng sạch sẽ, bất bạo động, nhân văn, hiền lành, chơi đẹp. Không trầy da tróc vẩy.
Lũ tụi mày đều có chung kiểu suy nghĩ: “không có cách nào xoay chuyển tình thế được đâu”. Kiểu vừa muốn tỏ ra hiểu biết (tao nhìn ra cái sự thật phũ phàng rồi), vừa muốn tránh trách nhiệm (tao đéo làm gì được đâu nên thôi). Thế là loop thành tự nhiên: chửi, cay, hồi mana, chửi 🔄.