Tây Ta CC Như Nhau Cả Thôi

Bì-Thâm-Xuồi

Tâm hồn dẩm chúa
Thi thoảng ngồi buồn 1 mình, tình cờ nghe bài hát " chiếc khăn gió ấm " bỗng thấy lòng nao nao, nhớ quay quắt 1 người con gái. Ở nơi phương xa ấy chắc giờ này em đang ngon giấc, không biết em có còn nhớ tới t không? Có những khi cuộc sống bon chen như dân tình kéo nhau đi đổ xăng trước ngày tăng giá, những lo toan muộn phiền, những hối hả tất bật đã làm phai mờ hình bóng em. Nhiều lúc ngỡ như t đã quên em trong cái chuếnh choáng của thời gian như người say vẫn thường quên kéo khóa quần sau khi đi tiểu tiện. Thế nhưng sâu trong tiềm thức t, em vẫn tồn tại, nhẹ nhàng, yên ả, chỉ chợt hiện khi t suy tư nghĩ về quá khứ mà thôi...

Mấy hôm trước nhận được tin nhắn trên Gmail, em thông báo sẽ về VN. Lòng t bỗng nghe rộn ràng đến lạ. Một chút hồi hộp xen lẫn háo hức khiến tim t loạn nhịp, cảm giác như mình được trở lại những năm lớp 7, khi lần đầu được cầm trên tay mấy tờ Cô giáo Thảo photo. Sao mà nôn nao đến thế :smile:

T bồi hồi nhớ lại 15 năm trước... Nhớ biết bao những buổi trưa nắng hạ oi nồng, t và em vào nhà nghỉ để cùng nhau học bài cho mát, những chiều mưa êm đềm 2 đứa che chung 1 áo mưa lớn, chơi trò bập bênh trên yên xe máy ngay trên vỉa hè đường Nguyễn Chí Thanh. Những đêm đông buốt giá, đời sinh viên nghèo không có tiền đổ xăng con SH, không có tiền thay vỏ con Vertu, đành gọi em đến chơi đấu vật. Quần nhau hàng giờ đồng hồ như Võ Tòng đả hổ để mồ hôi túa ra cho vơi đi cái lạnh cắt da cắt thịt...
;)


Rồi em đi du học. Em nói muốn ra nước ngoài để sống và trải nghiệm, để những ước mơ vượt khỏi biên giới, bay đến những chân trời mới mẻ ngoài kia. Lúc đó t chỉ nghĩ đơn giản: chắc em học dốt như bò không thi được đại học phải ra nước ngoài cho đỡ nhục với bạn bè. Nhưng rồi mấy tháng sau em về chơi t không còn nhận ra em nữa. Mọi quan điểm sống lẫn sở thích của em đều thay đổi. Trước đây em thích ăn bưởi nhưng giờ chỉ thích người ta ăn bưởi của mình, lúc trước em thích ăn kem lạnh nhưng giờ chỉ mút kem nóng mới thỏa mãn được em. Thấy t nghệt mặt ra, em tỉnh bơ:

"Khôn ba năm dại một giờ
Thôi thì dại trước khỏi chờ ba năm"

rồi thì:

"Học mà không chơi, đánh rơi tuổi trẻ
Chơi mà không đẻ, bán rẻ tinh trùng".

Làm t hết hồn, muốn vỡ tim vì choáng :waaaht:

Cầm đôi tay em hôn khẽ, một đêm trăng bên hồ Tây. Em thản nhiên trình bày quan điểm:

"Cầm tay chuyện nhỏ
Chíp mỏ chuyện thường
Chỉ chuyện lên giường
Mới là chuyện lớn"

Chẳng để t kịp mở mồm, em tiếp luôn:

"Không chồng mà chửa mới ngoan
Có chồng mà chửa thế gian thường tình"

Quan niệm về tình yêu của em cũng không còn mộng mơ như trước. Em định nghĩa rõ ràng:

"Tình yêu như đống phân trâu
Coi chừng chậm trễ để lâu hóa bùn
Tình yêu như thể con lươn
Anh mà không khéo nó trườn khỏi tay"
Nghe xong t nhật thực toàn phần :vozvn (3):

Hai tuần sau đó em lại ra đi. Từ đó tới nay đã 13 năm trôi qua, một nghìn đêm ta cô đơn trống trải. Chỉ còn đêm nay nữa thôi, khi mở mắt ra, bình minh sẽ mang em về lại với t.

Đón em ở nhà chờ sân bay, em bước ra, kính đen che 3/4 diện tích mặt, một tay kéo vali, một tay vẫy t, mồm huýt sáo như người ta gọi chó:

- Honey! I'm here!

T đi đến bên em, vòng tay giang rộng. Em nhìn t từ đầu đến chân, thốt ra 1 câu tiếng Ý:
- You are the same as years ago. You haven't changed anyhow :vozvn (16):

T nhẹ nhàng:
- Em nói tiếng Âu Lạc được không? Anh không thích "nghe nhạc hiệu đoán chương trình" đâu :what:
Từ lúc ấy t mới hiểu được em nói gì. Nhìn em mập và trắng ra, 2 bầu ngực cũng căng tròn hơn lúc trước... :vozvn (7)::amazed:

Hễ em mở mồm ra là lại "ở bên Anh người ta thế lọ, ở bên Anh người ta thế chai" làm t nhức hết cả lỗ nhĩ. Vào khách sạn lấy phòng em chê ỉ chê ôi: "Ở bên Anh người ta đưa khách tới tận cửa phòng"... Vào phòng em lại tiếp tục: "Ở bên Anh phòng nào cũng có lò sưởi, cũng có thảm đỏ". Lên giường lột đồ em ra, t gục đầu vào đôi nhũ hoa mềm mại. Em luồn tay xuống dưới, nghịch ngợm hàng họ t. Thằng em t chỉ đợi có vậy, ngẩng cao đầu kiêu hãnh. Em thở dài thườn thượt :

"Của Tây cũng giống của Ta
Có điều kích thước gấp ba, bốn lần"

Làm t ngượng chín mặt :amazed:

T sờ tay xuống dưới thấy của em đã ướt nhẹp như đái dầm, vội móc đồ nghề ra, chọc mạnh 1 cái như người ta thông hố xí. Em giật nảy người, đẩy t ra 1 bên, lớn giọng:

- Ở bên Anh đàn ông người ta khởi động cả tiếng đồng hồ, còn anh chưa gì đã ấn. Làm tình mà cứ như đi đánh bả chó ấy, vội vội vàng vàng, hỏng hết cả hàng họ người ta!

Đến nước này t không nhịn được nữa, chỉ tay vào mặt em, quát:

- Ở Trung Đông đàn bà ra đường còn phải đeo mạng che mặt, ở Ấn Độ đàn bà ngủ với thằng này mà khen hàng thằng khác là bị ném đá đến chết. Ở Iraq đàn bà cứ bố láo là bị chặt đầu. Còn ở Việt Nam, đàn bà mà lắm lời là bị vả vỡ mồm ra đấy, biết không ? :amazed:

Lúc đó em mới chịu ngậm miệng.

Đúng là một đêm hoan lạc, nghìn lẻ một đêm t cô đơn ngồi bên tượng sứ, bây giờ cũng đã được mãn nguyện, kẻ hữu tình cuối cùng cũng gặp được tơ duyên, hạnh phúc biết mấy.

Nhưng ngày vui chóng tàn, sáng hôm sau t lại bắt xe lam về HP để đến công ty làm việc (tại ngày trước học ĐH trên HN quen em ấy đang học lớp 12). Em hờn giận, trách móc t không ở bên em. Em nói: "giờ thiếu hơi đàn ông em sống thế nào được". T chỉ im lặng nhìn em, lòng thầm nghĩ: "yên tâm đi, anh sẽ giúp em, chỉ sợ em bội thực chym, tức bím mà chết thôi bé ạ"
:D
95806
 
Dài quá tao lười. Đm! Xem cái pic coi có nứng cặc được không rồi đi ra :vozvn (25):
 
Tao thích địt hơn là làm tri kỉ, vậy mày chăn tri kỉ cho tao địt nhóe
Có mồm có buồi tự làm tự ăn nhé tml. Nếu em @Di Di mà hợp tác viết truyện với t đảm bảo hay và hồi hộp như m đẻ em bé =))
 

Có thể bạn quan tâm

Top