Em thì mong năm sau có quốc tịch canada luôn, còn điều ước của mấy bác thì sao.
Hồi bố t còn sống tuy k đi lại đc nhưng lúc nào ông cũng bắt để đôi dép bên cạnh . Nhiều khi tối t nhớ lại những lần t đi về muộn gọi bố mở cửa, chân bố t bdau yếu mỗi lần đứng lên phải mất 3-5p vẫn lạch cạch ra mở cửa cho t. Nhiều khi t đi qua bố t, vì bố t đi phải lê từng bước nên hay đứng lại để t đi qua. Nhớ lại mọi ký ức khi còn có bố là t lại luôn bật khóc, thực sự thì t quá vô tâm vs bố, t chưa bh hỏi thăm đc bố câu nào, cũng chưa bh hỏi chuyện đc bố quá lâu.Bố khỏi bệnh. Ko cần bố phải đi làm như ngày trước. Miễn là bố tự đi lại, sinh hoạt được là được rồi
Ước có chiến tranhEm thì mong năm sau có quốc tịch canada luôn, còn điều ước của mấy bác thì sao.