T vô thần, ko theo tôn giáo hay đạo nào. Nhưng t hay quan tâm và tìm hiểu các phương pháp để nâng cao, cải thiện kĩ năng. Mấy năm gần đây t cũng có để ý và đọc về đạo phật, nghe mấy video trên yt, tìm sách đọc ( sách online thôi ) và đối vs t. Đạo phật giống như 1 dạng kĩ năng liên quan đến việc phá vỡ các niềm tin và định kiến để xây dựng lại hệ thống tư duy và cách tiếp cận các sự vật, sự việc ( gần giống pp tự kỉ ám thị ở nhiều tầng suy nghĩ, ý thức, tiềm thức..) để đạt đến 1 trạng thái nhất định. Sau nhiều năm để ý và cóp nhặt kiến thức thì dạo gần đây t bắt đầu quyết tâm thử var chút xem tình hình tn? T quyết định thử ngồi thiền vs mớ kiến thức tự tích luỹ được mấy năm gần đây. T cũng tự xác định cốt lõi của đạo phật là thực tại, trở về vs hiện tại càng sâu sắc càng tốt. T ngồi thiền trên sân thượng giữa vườn cây cảnh nhà t, ngồi được tầm hơn tháng, đề mục là hơi thở, mỗi ngày hơn 20p thì hơi thở bắt đầu dần ổn định, ko cần lấy hơi nữa. Mỗi lần như vậy tầm đc 20p thì các vọng tưởng cũng dần lắng xuống. Cái tâm dần hiện hữu và t bắt đầu thử quan sát, và những gì t đã thấy ở thực tại của t: những cái lá cây vô nghĩa và mấy con ốc ngu si, t chỉ thấy bực mình. Sau nhiều lần như vậy thì t tự hỏi: có lẽ nào thực tại của mỗi người là khác nhau và cái gọi là căn cơ của mỗi người chính là những điều t vừa trải nghiệm? Có tml cao nhân nào biết ko? Thông não cho t với